Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 3305: Trú mưa

Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:38:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những dân nghèo khó, vốn dĩ cuộc sống bấp bênh, căn bản đến cửa thành còn nổi, gì đến chuyện di dời đến nơi khác.

 

Ví như đoàn xe đang mặt Cố Vân Đông lúc , xe ngựa đến bốn cỗ, nha bà tử bên cạnh xe hơn chục , hộ viện gia đinh cũng chừng mười mấy mạng, cộng thêm chủ tử trong xe, cả gia đình dời thế , cũng vô cùng dễ dàng.

 

Có điều, đoàn xe thì cứ , còn thường xuyên ngoái đầu Thiệu Văn Thiệu Võ.

 

Ánh mắt đề phòng cẩn thận, cả căng cứng, phảng phất như Thiệu Văn hai là thổ phỉ cướp của .

 

Cố Vân Đông đ.á.n.h giá Thiệu Võ đang cưỡi ngựa, cũng cảm thấy hai họ trông hung thần ác sát gì.

 

“Phu nhân, xem chừng trời sắp mưa.” Thiệu Văn càng xe đột nhiên thấp giọng : “Đoạn đường phạm vi mười mấy dặm, chỉ phía cách đó xa một cái miếu hoang, phu nhân, chúng e là tạm thời đến đó trú mưa.”

 

Cố Vân Đông gật gật đầu: “Vậy đến miếu đó nghỉ chân một chút .”

 

“Vâng.”

 

Trong lúc chuyện, đoàn xe phía tăng tốc, hiển nhiên bọn họ cũng ý thức trời sắp đổi, tiện đường.

 

Quanh đây chỉ một gian miếu hoang đó, lúc Cố Vân Đông đến nơi, quả nhiên thấy đoàn xe phía bắt đầu chuyển đồ trong, chuẩn nghỉ chân.

 

Miếu hoang cũng khá rộng, cho họ nghỉ ngơi vẫn còn dư dả.

 

Thế nhưng, lúc Cố Vân Đông bọn họ định cửa, ngăn .

 

Người ngăn là một hộ viện của đoàn xe , trầm mặt, vẻ mặt vô cảm : “Xin , bên trong , tiện cho các vị nữa, các vị tìm nơi khác .”

 

Cố Vân Đông nhíu mày, Thiệu Văn rộ lên: “Vị , miếu còn rộng lắm, chúng chỉ bốn , chiếm một chút chỗ là . Mọi ngoài, xin tạo chút thuận tiện?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3305-tru-mua.html.]

Thiệu Văn năng ôn hòa, cũng gây xung đột, cần thiết.

 

ngờ đối phương vui: “Không , chúng các ngươi kẻ ? Dạo đoạn đường yên , xem các ngươi cũng giống di dời, chúng mạo hiểm.”

 

Tuy Cố Vân Đông một hàng bốn , hai vị là nữ tử.

 

ai nữ tử thì thể là kẻ ? Có lẽ cố tình giả dạng như để mê hoặc khác thì ?

 

Hơn nữa bọn họ quá đơn giản, chỉ một cỗ xe ngựa, thêm một con ngựa, bốn , đơn giản giống bộ dạng xa nhà.

 

Vả họ cả buổi chiều cứ bám theo xe bọn họ, nhanh chậm, thật sự quá khả nghi.

 

Cố Vân Đông suy nghĩ của , nếu mà , thật đúng là kêu oan.

 

Bọn họ cũng theo đoàn xe của họ, nhưng ai bảo đoạn đường cố tình chật hẹp, căn bản tiện vượt qua. Huống chi kế hoạch của họ vốn là tối nay sẽ nghỉ ở trấn nhỏ phía , với tốc độ , đến trong thành khi trời tối là vấn đề.

 

Ai ngờ nửa đường đột nhiên đổi trời, bọn họ lúc mới cùng đoàn xe phía trú chung một gian miếu hoang.

 

Hộ viện cho , Thiệu Văn giải thích cũng , cũng dần mất kiên nhẫn.

 

Đặc biệt lúc mây đen giăng đầy, vài hạt mưa bắt đầu rơi xuống.

 

Thiệu Văn trầm mặt: “Nếu chúng nhất quyết thì ?”

 

“Vậy thì…”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Để họ .” Hộ viện còn xong, bên trong truyền đến một giọng khàn khàn: “Ta xem họ cũng , huống hồ miếu cũng của chúng .”

 

 

Loading...