Tần Văn Tranh phảng phất như phát hiện, ha hả lên xe: "Đi, xuất phát."
Đoàn xe chậm rãi tiến về phía . Không sai, chính là đoàn xe.
Lần ngoài, tuy trống rong cờ mở rầm rộ, nhưng nhân viên cải trang theo cũng nhiều. Theo lời Tần Văn Tranh, những đều là ám vệ do Hoàng thượng phái tới, ai nấy võ công cao cường, việc kín đáo, đều là những nhân vật lấy một địch mười.
Đoàn xe mới chỉ là bề nổi, Cố Vân Đông , ngầm còn ít theo.
đám ám vệ thì cũng thôi , tại ... con trai cả của Tô gia là Tô Dực cũng ở trong đội ngũ?
Cố Vân Đông khó hiểu, kỳ thực Tô Dực cũng đang vẻ mặt hoang mang.
Hôm qua Hoàng thượng triệu kiến và phụ , mấy lời hiểu lắm, đó liền bảo theo Tần Văn Tranh đến biên ải.
Cũng cụ thể gì, chỉ bảo lời Tần Văn Tranh, gì hiểu thì cứ hỏi Tần Văn Tranh hoặc là Vĩnh Gia Quận chúa.
Một đạo thánh chỉ bất thình lình, cả nhà Tô gia đều hoang mang lo lắng.
Bọn họ tối qua bàn bạc lâu, gần như là thức trắng đêm, cũng rõ dụng ý của Hoàng thượng là gì.
bọn họ rõ một chuyện, việc thăng chức vốn dĩ của Tô đại nhân, tạm thời gác .
Người Tô gia đều cảm thấy việc nghiêm trọng, thể là bọn họ vô tình phạm sai lầm gì. Lần bảo Tô Dực đến biên ải, tám phần là để xem biểu hiện của ??
Tô Dực cũng xem như cẩn thận, thấy Tần Văn Tranh và Cố Vân Đông đều cung cung kính kính hành lễ. Vừa mới rời kinh, hỏi bất cứ điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3425-ve-mat-ngo-ngac-cua-to-duc.html.]
Cha là Đại Lý Tự Thiếu khanh, hiện giờ cũng là quan Lục phẩm kinh thành, việc đáng tin cậy, nếu gì bất ngờ, một hai năm nữa cũng sẽ thăng chức.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
bỗng nhiên giao cho một nhiệm vụ kỳ lạ như , khiến thấp thỏm.
Tô Dực trầm mặc cả ngày, cố gắng cẩn trọng trong lời và việc , để xảy sai sót, về cơ bản là giữ vững nguyên tắc " nhiều, nhiều, ít", thiếu chút nữa quên mất sự tồn tại của .
Cố Vân Đông cũng trầm mặc suốt đường, thật sự nhịn nổi. Đến tối, nhân lúc ăn cơm, nàng hỏi Tần Văn Tranh: "Rốt cuộc là ? Tại Tô Dực cũng theo chúng ? Hắn chuyện của Tống Nham ?"
"Không . Tuy chúng suy đoán Tống Nham là con trai của Tô Du Nhi, nhưng Tống Nham là gọi 'nương' khi bức họa của Tống Thụy Thư, cho nên vẫn hai khả năng, đúng ?"
Nếu Tống Nham là con trai của Tống Thụy Thư, chính là Tống Thụy Thư khao khát là Tô Du Nhi, cho nên đem thế của Tô Du Nhi áp lên . Sau đó cho Tống Nham, ông ngoại nó là nhà quyền quý, trong nhà tớ nhiều, gia cảnh giàu .
Nếu Tống Nham là con của Tô Du Nhi, chính là Tống Thụy Thư vì lý do nào đó, ôm đứa bé , đó bảo nó gọi là .
Tần Văn Tranh liếc về phía Tô Dực: "Tóm , đây là ý của Hoàng thượng, bảo Tô Dực cùng chúng gặp Tống Nham."
Cố Vân Đông đau cả đầu: "Thôi , dù ngươi tự giải thích với ."
Dứt lời, nàng liền còn gánh nặng tâm lý, nghỉ ngơi.
Chuyến của bọn họ tuy giống như lúc nàng đến, thúc ngựa ngày đêm, nhưng tốc độ cũng chậm, ít nhất là thể dừng đường quá lâu.
Cố Vân Đông vốn định đường vòng qua phủ Tuyên Hòa, với Cố Tiểu Khê bọn họ một tiếng, bảo họ cần lo lắng, đó đón Hồng Diệp cùng trở về. Hiện giờ xem là .
Bởi sáng sớm hôm , nàng liền gọi Thiệu Võ đến: "Ngươi cưỡi ngựa một bước, đến phủ Tuyên Hòa đón Hồng Diệp , đến lúc đó chúng hội hợp ở trấn Viễn Sơn, phía phủ Tuyên Hòa."