Nông Nữ Xuyên Không Bận Rộn Làm Giàu - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:10:25
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên đường , Bạch lão gia t.ử nhớ món món ướp mà bọn chúng nhắc đến, liền hỏi Thẩm Hiểu Văn đó là món gì. Thẩm Hiểu Văn sợ nhà lo lắng, đang nghĩ cách để lão già họ Bạch kể cho nhà , liền : “Món ướp là món ngon nhất mà từng , nhưng cách đây một thời gian bán công thức , nên lâu nữa!”

 

Bạch lão gia t.ử đến mỹ thực liền tỏ hứng thú: “Chẳng lẽ còn ngon hơn cả thịt bò khô, lạp xưởng !”

 

“Đương nhiên , nếu thì nãy tranh giành công thức món ướp của với Duyệt Lai Tửu Lâu chứ!”

 

Bạch lão gia t.ử kích động : “Vậy tiểu nha đầu, tối nay nấu cho ăn thử một chút !”

 

Thẩm Hiểu Văn thấy cá c.ắ.n câu liền : “Hôm nay thì kịp , tối mai, đêm Giao thừa, sẽ nấu cho ăn, đảm bảo sẽ ăn thỏa thích. đồng ý với một việc nhỏ .”

 

Bạch lão gia t.ử lập tức ôm lấy túi thịt bò khô của : “Chuyện gì? Không lẽ giành lấy thịt bò khô của ? Vừa nãy rõ ràng cơ mà.”

 

Thẩm Hiểu Văn lườm một cái đầy bất đắc dĩ: “Bạch gia gia, thịt bò khô của . Chỉ là chuyện gây sự , giữ bí mật, đừng kể với nhà .”

 

Bạch lão gia t.ử thở phào nhẹ nhõm: “Chỉ chuyện thôi ! Không thành vấn đề! Bảo đảm một chữ cũng tiết lộ, thì ngày mai sẽ chờ đó nhé.”

 

Thẩm Hiểu Văn nhớ Bạch lão gia ở nhà nàng mấy ngày , chẳng lẽ lão về nhà ăn Tết ? Nàng liền hỏi: “Bạch gia gia, nhà khi nào thể đến đón ạ!”

 

Bạch lão gia t.ử vui : “Không ngờ tiểu nha đầu nhà ngươi mong lão già đến ! Nhà ở tận Kinh thành xa xôi, về về nhanh nhất cũng mất nửa tháng chứ!”

 

Thẩm Hiểu Văn chỉ cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh. Thẩm Trung vẫn luôn hỏi , còn tưởng nhà lão sẽ đến đón lão về ăn Tết, hóa lão định ở lì nhà nàng ăn Tết hết luôn .

 

Hai đến tiệm t.h.u.ố.c mua thêm hương liệu nấu món ướp mới trở về. Bạch lão gia thấy Thẩm Hiểu Văn còn mua cả t.h.u.ố.c để món ướp, liền nghĩ tiểu nha đầu quá lên , món món ướp chắc chắn ngon .

 

Hai về đến nhà, cả nhà vẫn đang nhồi lạp xưởng. Con heo rừng nặng hơn 200 cân, thịt chừng 150 cân. Buổi chiều Thẩm lão gia t.ử cũng cùng . Mọi càng ngày càng thuần thục, thế mà thêm 70 cân lạp xưởng nữa. Làm lạp xưởng cả ngày, bây giờ thấy lạp xưởng là còn chút khẩu vị nào. Bữa tối, Thẩm Hiểu Văn liền nấu món thịt heo rừng kho tàu cho đổi vị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-xuyen-khong-ban-ron-lam-giau/chuong-41.html.]

Sáng sớm ngày hôm , cả nhà dậy sớm tiếp tục lạp xưởng. Vì buổi sáng trời quá lạnh, họ đốt chút than củi trong một căn phòng trống ở sân để sưởi ấm. Mấy quây quần việc thì cũng đỡ lạnh hơn. Hôm nay là ngày ba mươi Tết, ăn cơm trưa xong là về thôn chuẩn bữa cơm giao thừa. Bởi , buổi sáng thể bao nhiêu thì bấy nhiêu, nếu hết thì đành để mà ăn thịt.

 

Ngay lúc cả nhà đang lạp xưởng rôm rả, một tràng tiếng gõ cửa dồn dập vang lên. Thẩm Hiểu Văn loáng thoáng thấy hình như là giọng của Hồ chưởng quầy, liền dậy mở cửa.

 

Mở cổng lớn , quả nhiên là Hồ chưởng quầy. Thẩm Hiểu Văn lấy khó hiểu, thịt bò khô chẳng thanh toán xong , Hồ chưởng quầy chạy đến đây?

 

Hồ chưởng quầy thấy Thẩm Hiểu Văn liền thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng tìm nhà quý vị . Ta gõ cửa mấy nhà ở khu , may mà Cha cô nương nhà ở trấn bên phía , nếu về thôn tìm, về về chắc c.h.ế.t mất.”

 

Hạt Dẻ Nhỏ

“Hồ chưởng quầy, ngài mau nhà nghỉ uống chén nước ạ!” Thẩm Hiểu Văn tránh đường mời .

 

Hồ chưởng quầy bước sân : “Chưa vội uống nước, chuyện ăn bàn với quý vị. Vào trong chuyện !”

 

Thẩm Hiểu Văn đóng cửa lớn , cùng Hồ chưởng quầy nhà, gọi Thẩm Trung cùng Chính sảnh. Dương thị thấy trong nhà khách liền đun nước pha .

 

Vừa Chính sảnh xuống, Hồ chưởng quầy vội vàng mở lời hỏi: “Thẩm lão bản, lạp xưởng mà Thẩm cô nương tặng hôm qua, nhà quý vị còn ?”

 

Thẩm Trung nghĩ đến việc Duyệt Lai Tửu Lầu giúp đỡ gia đình ít, liền : “Có chứ, nếu Hồ chưởng quầy thích, hôm nay cứ lấy thêm vài cân về.”

 

Hồ chưởng quầy xua tay : “Thẩm lão bản khách khí quá! vài cân thì đủ . Ta mua để về thêm thực đơn của tửu lầu. Tối qua bảo đại đầu bếp thử một đĩa, quả thật là mỹ vị tuyệt trần! Không nhà quý vị còn bao nhiêu cân?”

 

“Hiện tại chắc một trăm năm mươi cân ạ!” Thẩm Trung tính toán một chút .

 

Hồ chưởng quầy mừng rỡ : “Vậy thì quá , lấy hết. Dù lạp xưởng cũng để lâu . Không giá cả thế nào?”

 

Thẩm Trung sang Thẩm Hiểu Văn. Vốn dĩ giá thành bao nhiêu y cũng rõ, việc định giá cứ để Nữ nhi quyết định. Y : “Tiểu Văn, lạp xưởng do con , giá cả vẫn là do con quyết !”

 

 

Loading...