Nông Nữ Xuyên Không Bận Rộn Làm Giàu - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:10:37
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:10:37
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Công tử, chiếc đèn lồng điềm , cá chép hóa rồng, chúng mau đoán thôi!” Thẩm Hiểu Văn theo giọng qua, mắt sáng bừng. Quả là một thiếu niên lang phong nhã, mày mắt như họa, môi hồng tựa đào, da trắng như tuyết. Thân hình cao ráo thanh tú, khí chất ôn văn nhã nhặn. Y phục là lụa tơ tằm Hồ Lam thượng hạng, thắt lưng ngọc đai, một trang phục quý công tử.
Thẩm Hiểu Văn chẳng hề sắc mê hoặc. Thấy thiếu niên mở lời giải đố, nàng liền bước tới : “Công tử, cũng ưng ý chiếc đèn cá chép , chẳng thể cùng thử đoán một phen chăng!”
“Dĩ nhiên thể!” Thiếu niên ôn hòa câu đố, trầm ngâm suy nghĩ: “Suất chúng thảo loạn dương trần (Đoán tục ngữ 7 chữ).”
Thẩm Hiểu Văn ngẫm nghĩ đáp: “Đại nhân bất kế tiểu nhân quá. Chủ quán, đúng ?”
Chủ quán đáp án: “Chúc mừng cô nương, đoán đúng .”
Hạt Dẻ Nhỏ
“Cô nương thật nhanh trí, tại hạ cam bái hạ phong. Chiếc đèn lồng xin nhường cho cô nương.” Thiếu niên đưa chiếc đèn lồng qua.
Thẩm Hiểu Văn nhận lấy: “Đa tạ công t.ử nhường!” Nàng thầm nghĩ vị quý công t.ử quả là một phong nhã.
Thẩm Hiểu Văn nhận đèn cá chép đoán thêm một cái cho , liền chọn một chiếc đèn hoa sen đơn giản. Khi đoán xong đầu thì thiếu niên chẳng thấy , nàng bèn tay cầm hai chiếc đèn lồng, chen khỏi quầy.
Thẩm Hiểu Văn đưa đèn cá chép cho Hưng Thịnh. Hưng Thịnh ngờ cũng quà, bèn cảm tạ Thẩm Hiểu Văn vui vẻ chơi đùa cùng Tiểu Tráng. Cả đoàn ngắm, Thẩm Hiểu Văn thấy ven đường mấy quầy bán đặc sản ăn vặt liền mua một ít. Mọi ăn dạo phố, vô cùng thư thái.
Lúc , Lục Đình Hiên cũng dẫn tiểu tư Nguyên Bảo ngoài ngắm đèn hoa đăng đêm Nguyên Tiêu. Y ven sông, những chiếc đèn hoa đăng trôi mặt nước vô cùng, đột nhiên tiếng pháo nổ, từ xa thấy một đội múa rồng dài ngoằng đang tiến về phía .
Nguyên Bảo phấn khích : “Công tử, lão nhân chui qua đầu rồng năm nay sẽ phát tài lớn, vận may liên tiếp kéo đến!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-xuyen-khong-ban-ron-lam-giau/chuong-53.html.]
Lục Đình Hiên liền : “Vậy còn chần chừ gì nữa, bản công t.ử cũng chui qua lấy một cái may mắn!” Nói xong, y vội vàng chạy về phía đội múa rồng để đuổi theo đầu rồng. Hai bên đội múa rồng chen chúc , Nguyên Bảo nhất thời theo kịp, đám đông đẩy bật ngoài, vội vàng tìm kiếm công t.ử nhà .
Lục Đình Hiên chen lấn xô đẩy, cuối cùng cũng chen đến bên cạnh đầu rồng. khi y thấy những chui đầu rồng đều là mấy đứa nhóc mới lớn, y cảm thấy chút ngượng ngùng. Bản là một công t.ử phong lưu phóng khoáng, chui đầu rồng cùng một đám nhóc con, chẳng quá mất thể diện ! mà xung quanh cũng quen, chui thì cũng chẳng ai , khó khăn lắm mới chen , chui một thì vẻ đáng tiếc.
lúc Lục Đình Hiên còn đang do dự, đột nhiên phía ngã , xô mạnh y. Y vững, cũng ngã ngửa . Lục Đình Hiên nghĩ Nguyên Bảo đang ở phía , thầm nghĩ đè xuống cũng chẳng , Nguyên Bảo hẳn là đỡ y. Thế nên, y dồn hết trọng lượng lên kẻ phía , nào ngờ hai cùng ngã ngửa. Những xung quanh thấy tình thế liền tránh , hai ngã lăn khỏi đám đông, vật mặt đất. Sau đó, Lục Đình Hiên phía nhanh chóng hất văng , mặt úp xuống đất.
Nơi cách bờ sông xa, mặt đất giẫm đạp nên ẩm ướt lầy lội. Lục Đình Hiên dính đầy bùn đất mặt, chỉ cảm thấy như ngũ lôi oanh đỉnh. “Cái tên Nguyên Bảo đáng c.h.ế.t , dám đẩy bản công tử, xem thu thập ngươi thế nào.” Lục Đình Hiên nổi trận lôi đình dậy, thì thấy một thiếu niên xa lạ đang bệt đất, hai cô nương bước tới đỡ lên. Hóa Nguyên Bảo, thế thì việc bản nặng như đè lên thiếu niên nên hất cũng là lẽ thường. Lục Đình Hiên bớt giận nhiều.
Thiếu niên ai khác, chính Thẩm An , cùng Tiểu Kim và Tiểu Ngân bờ sông thả đèn. Thẩm An thầm kêu thật xui xẻo. Vừa thả xong đèn hoa đăng với Tiểu Kim và Tiểu Ngân, tiếng pháo nổ bên , mấy liền qua xem náo nhiệt. Thẩm An sợ chen lấn Tiểu Kim và Tiểu Ngân nên phía mở đường. Nào ngờ đột nhiên một nam t.ử đè ngã. Thấy một nam t.ử đè lên , thấy vô cùng lúng túng nên lập tức hất .
Tiểu Kim thấy Thẩm An chỉ bẩn y phục, thì nên an tâm. Nàng nhớ tới vị công t.ử Thẩm An hất , liền đến bên cạnh Lục Đình Hiên xem. Chỉ thấy Lục Đình Hiên dính đầy bùn đất mặt, tóc còn vắt một cọng cỏ dại trông buồn . Nàng nhịn phì , lấy một chiếc khăn tay từ trong , đưa tới : “Công tử, nếu chê, dùng khăn tay của lau mặt .”
Lục Đình Hiên thấy một thiếu nữ áo xanh từ từ tới. Chỉ thấy nàng mặt tựa phù dung, mày mắt cong cong, má ngọc môi đào, dáng uyển chuyển, quả thực là một giai nhân tuyệt sắc. Nàng khẽ mỉm , nụ rạng rỡ như hoa nở, khiến Lục Đình Hiên ngây tại chỗ, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch.
Tiểu Kim thấy Lục Đình Hiên im bất động , tưởng y chê khăn tay của nàng nên : “Công t.ử yên tâm, khăn tay của là đồ mới, dùng bao giờ.”
Lúc , Nguyên Bảo cuối cùng cũng tìm thấy công t.ử nhà , chạy tới kêu lên: “Công tử, mặt ?” Vừa gỡ cọng cỏ đầu Lục Đình Hiên xuống.
Tiểu Kim thấy hạ nhân của y đến, liền đưa khăn tay cho Nguyên Bảo : “Công t.ử nhà ngươi ngã một cú, ngươi cầm khăn lau cho y .” Nguyên Bảo thuận tay đón lấy khăn, Tiểu Kim liền cùng Thẩm An và Tiểu Ngân rời .
Lục Đình Hiên thấy giai nhân rời mới hồn, giật lấy khăn tay trong tay Nguyên Bảo mắng: “Nguyên Bảo, ngươi chạy chơi ? Hại bản công t.ử chật vật như mặt giai nhân.” Rồi y tự đập đầu tiếc nuối : “Quên mất hỏi tên tuổi, nhà cửa của cô nương nhà !”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.