Nông Nữ Xuyên Không Bận Rộn Làm Giàu - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-12-02 00:10:27
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trò Cười.

 

Tại Bạch phủ ở kinh thành, một nam t.ử mặc áo lụa màu xanh đậm đang uống rượu trầm mặc hết chén đến chén khác. Thiếu niên áo đen bên cạnh cau mày, nắm lấy chén rượu của nam t.ử : “Nhị ca, hà tất! Nghe tiểu thư Thượng gia khá hiểu lễ nghĩa mà.”

 

“Nàng chẳng qua là Nữ nhi nhà buôn, vì ba mươi vạn lượng bạc mà gia gia bắt cưới nàng, hiện giờ trở thành trò của cả kinh thành !” Nam t.ử tức giận .

 

“Gia gia cũng là vì bách tính Duyện Châu, huống hồ ở kinh thành , ai dám chê nhà , sẽ đ.á.n.h gãy răng .” Thiếu niên kiêu ngạo .

 

“Huynh còn thể đ.á.n.h hết thảy trong kinh thành ? Thôi ! Dù nhà chê còn ít ư! Gia gia chỉ lo cho khác mà màng đến nhà . Cả kinh thành ai mà chẳng phủ Đại tướng quân chỉ là một nhà nghèo nàn rách nát, cho dù cưới Nữ nhi nhà buôn, thì hiện giờ nhà cao cửa rộng nào còn nguyện ý gả con nhà .” Nam t.ử buồn bực .

 

“Nữ nhi nhà cao cửa rộng cũng chẳng gì đáng để bận tâm, ai nấy đều bộ tịch, khi còn chẳng bằng Nữ nhi nhà buôn.” Thiếu niên khịt mũi .

 

“Vậy thì cứ chờ xem! Lần gia gia vì ba mươi vạn lượng bạc, là bao nhiêu, chẳng mấy chốc sẽ đến lượt thôi.” Nam t.ử giận dữ .

 

“Nếu thể tạo phúc cho bách tính một phương, bận tâm!” Thiếu niên uống cạn chén rượu, một cách thờ ơ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-xuyen-khong-ban-ron-lam-giau/chuong-91.html.]

Nam t.ử tức đến mức uống thêm ngụm rượu nữa. Tam và gia gia cùng một đức tính.

 

Ở một nơi khác, ngọn đồi nhỏ của thôn Lý Gia, khí vô cùng náo nhiệt. Nghe tiếng mổ heo bên ngoài, mấy chục cô nương trẻ quen thuộc, tay chân ngừng nghỉ bận rộn nhồi lạp xưởng. Những thanh niên thuê trong thôn Lý Gia thấy nhiều cô nương đến liền lập tức thể hiện hết khả năng của , tốc độ băm thịt nhanh hơn hẳn.

 

Thẩm Hiểu Văn liên tục ở trong phòng riêng xay các loại gia vị, đó ướp thịt heo bảo Tiểu Phúc mang nhồi lạp xưởng. Năm mươi việc ngày đêm quen tay vài ngày, hiện tại mỗi ngày thể hơn một nghìn cân.

 

Thẩm Hiểu Văn vẫn gọi Lý Đại Thắng chịu trách nhiệm đưa hàng đến Túy Lai tửu lâu mỗi ngày. Nàng nghĩ cứ chạy lên trấn mỗi ngày lạnh lẽo mất thời gian, nên thỏa thuận với Lục lão gia là mỗi tháng nàng sẽ đến thanh toán tiền một . Dù Lục lão gia cũng sẽ trừ tiền của nàng.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Cứ thế bận rộn qua một tháng, ba vạn cân dưa muối mà nhà Thẩm Hiếu đưa hết. Hôm nay cả năm trong gia đình họ đều chạy lên đồi nhỏ để nhồi lạp xưởng. Thẩm Hiểu Văn lúc mới nhận qua nhanh một tháng . Thế là buổi chiều nàng cùng Lý Đại Thắng lên trấn để thanh toán tiền lạp xưởng và dưa muối.

 

Trên đường , Thẩm Hiểu Văn bắt đầu tính sổ. Tháng gửi ba vạn một nghìn cân lạp xưởng, bán ba mươi lăm văn một cân, thể thu của Lục lão gia một vạn lẻ tám trăm năm mươi lượng bạc. Chi phí gia vị hết một nghìn sáu trăm lượng bạc. Một trăm con heo nuôi đồi mổ hết, tổng cộng tốn một nghìn lượng bạc vốn. Ngoài còn mua thêm một vạn cân thịt heo, tốn một nghìn ba trăm lượng bạc, cộng thêm tiền công phát gần năm trăm lượng bạc. Cuối cùng, vẫn thể kiếm hơn sáu nghìn lượng bạc! Thẩm Hiểu Văn trong lòng vô cùng kích động.

 

Đến Túy Lai tửu lâu, Lục lão gia vẫn sảng khoái thanh toán bạc cho Thẩm Hiểu Văn. Cộng thêm chín trăm lượng bạc của ba vạn cân dưa muối, tổng cộng là một vạn một nghìn bảy trăm năm mươi lượng bạc. Nhìn hộp ngân phiếu , hai mắt Thẩm Hiểu Văn sáng rực.

 

Thẩm Hiểu Văn rời khỏi Túy Lai tửu lâu bằng cách nào, suốt dọc đường về ôm chặt chiếc hộp, sợ rằng cướp như . Nhân lúc , nàng lập tức rút gần hết ngân phiếu , cuộn giấu đế giày, cất một phần bên trong áo mới yên tâm. Sau khi về nhà an , Thẩm Hiểu Văn hớn hở chạy sân chuẩn về phòng giấu ngân phiếu. Đi ngang qua sảnh đường, nàng đột nhiên phát hiện một bóng quen thuộc đang , nụ cứng đờ, lão Bạch đầu đến nữa ?

 

 

Loading...