Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-08-19 23:05:18
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Sương khẽ nhíu mày, hỏi: “Con trốn ngoài từ khi nào?”

Tiểu nam hài lau nước mắt, đáp: “Ta… tối hôm qua nhân lúc phụ ngủ , lén chạy ngoài…”

Nói cách khác, nó lang thang bên ngoài suốt một đêm cùng cả buổi sáng.

Khó trách đói đến mức lén lút trộm đồ ăn của họ.

Vân Sương hỏi: “Nhà con ở ?”

“Ta… nhà ở thôn Đồng Hóa, phụ họ Trì…”

TBC

Vân Sương ngẩn , theo bản năng hỏi: “Nhà con rượu ?”

Gần đây cái họ Trì , nàng qua cũng ít !

Tiểu nam hài ngẩng đầu đầy kinh ngạc, “Người… ?”

Vân Sương bất giác ngẩng đầu, cùng Dương Nguyên Nhất liếc , trong mắt đều mang theo vẻ ngạc nhiên.

Chuyện xảy liên tiếp đêm qua, ngờ đều ít nhiều liên quan đến Trì gia!

vụ lão Mã hại, thứ liên quan tới Trì gia chỉ là hai vò rượu do Trì gia sản xuất, nếu liên quan, cũng miễn cưỡng.

Còn lời tiểu nam hài , cũng rõ thật giả.

chính nó cũng chẳng mẫu .

Dương Nguyên Nhất nhanh đưa quyết định, sang Vân Sương : “Vân nương tử, thể phiền nàng trông nom đứa trẻ một chút ? Ta về nha môn bẩm báo xong sẽ đến thôn Đồng Hóa một chuyến.”

Vân Sương gật đầu, “Tự nhiên là , cũng cùng một chuyến.”

Bên cạnh, Lâm Vãn Chiếu bỗng lớn tiếng : “Ta… cũng !”

Vân Sương và Dương Nguyên Nhất khỏi cùng đầu nàng.

Do Hứa nhăn mặt đau đầu, “Nha môn phá án, tiểu thư theo gì!”

“Ngươi quản !”

Lâm Vãn Chiếu hung hăng trừng Do Hứa một cái, “Chuyện đứa nhỏ kỳ lạ như , tò mò ?! Hơn nữa, vị nương tử chẳng cũng theo ! Ta theo thì chứ!”

Vừa chỉ về phía Vân Sương.

Vân Sương: “……”

Do Hứa ngày đầu quen nàng, nhận rốt cuộc nàng định gì, bèn xoa xoa thái dương, phần bất đắc dĩ: “Tiểu thư chẳng nhân cơ hội thoát khỏi , tìm Tổng binh của chúng đấy chứ? Cô nãi nãi , chẳng , Tổng binh của chúng bận, thời gian tiếp đãi nàng !”

Sắc mặt Lâm Vãn Chiếu lập tức đỏ lên, đầy vẻ khả nghi, lớn tiếng phản bác mà chút thuyết phục nào: “Ta… nghĩ thế!”

Lúc Dương Nguyên Nhất mới cơ hội bước lên hành lễ với Do Hứa, : “Ngài là Do Thiên Hộ ? Ta mấy hôm ngài thương, giờ ?”

Quan quân cấp Thiên Hộ ở huyện Sơn Dương cũng chỉ mười mấy , nha môn huyện thường xuyên phối hợp với vệ sở việc, họ ít nhiều cũng đều quen .

.”

Do Hứa càng thêm đau đầu, “Nếu ai quản nổi cô nãi nãi , cần mang thương tích mà còn theo sát nàng ?”

Lần , nàng vì tiếp cận biểu ca, thậm chí giả trang thành tiểu binh trong vệ sở, khiến cả vệ sở nàng cho đảo lộn lên trời xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-160.html.]

Khổ nỗi nàng là ái nữ của Lâm tri phủ, những tướng sĩ gia thế kém hơn dám quản quá nghiêm, còn kẻ dám quản thì ứng xử với nữ nhân hoặc thường xuyên nàng xoay vòng vòng.

Thế là lọc tới lọc lui, trong cả vệ sở chỉ còn mỗi thể nhận việc .

Cũng may thể quân nhân cứng cáp, thoát khỏi nguy hiểm tính mạng cũng yếu đến mức liệt giường cả ngày.

Thấy Do Hứa như , Lâm Vãn Chiếu càng tức giận, nghiến chặt môi : “Chẳng cho ngươi về dưỡng thương! Ngươi ngày nào cũng theo sát ích gì! Người thực sự mưu đồ với Giang Tổng binh !”

Những đến từ Túc Châu coi nàng như đứa ngốc chẳng hiểu gì, nhưng nàng sớm , bọn họ cố ý tiếp cận, lấy lòng nàng là mục đích, chính là mượn nàng để tiếp cận Giang Tổng binh!

Phụ nàng từ sớm, khi nàng còn đến huyện Sơn Dương, rõ: tri phủ Túc Châu vì ganh tị với thành tích phòng thủ biên giới vượt trội của Hạ Châu bọn họ, nên nếu mấy năm gần đây Túc Châu liên tiếp xảy vài sự cố nghiêm trọng, bệ hạ phái đến khiển trách, thì chuyện bọn họ giả vờ lộ vẻ khiêm tốn, đến Hạ Châu học hỏi.

Hôm qua, nữ tử tên Hạ Thiên Hòa , gặp Giang Tổng binh thì hai mắt như dính chặt lấy , kẻ ngốc cũng nàng đang tính toán gì!

Tóm , mấy đó đến từ Túc Châu, chắc chắn chẳng ý gì với Hạ Châu bọn họ, thế còn đến sớm như , ai đang tính toán điều gì. Nàng nghĩ cách nhắc nhở Giang Tổng binh cảnh giác mới .

Chỉ tiếc cái tên ngốc cứ cản trở nàng! Rõ ràng thật sự nguy hiểm là mấy kẻ từ Túc Châu !

Do Hứa hậm hực : “Yên tâm, mấy đó tướng sĩ khác trông chừng! Ta chỉ cần trông kỹ cô nãi nãi nhà ngươi là !”

Lâm Vãn Chiếu lập tức giương cung bạt kiếm với , giận dữ : “Ta mặc kệ, dù cũng thôn Đồng Hóa với bọn họ!”

Vân Sương: “……”

Thì đây là một tiểu mê của Giang Tiếu nữa.

Hơn nữa, mê xem còn thành tâm hơn cả Bát Nguyệt – kẻ chỉ giả vờ mê .

Dương Nguyên Nhất cũng cảm thấy đau đầu. Tự nhiên cũng nhận phận của vị tiểu thư , thấy rõ là thể khuyên nàng cùng, bèn dứt khoát nhắm mắt ngơ, giao cho Do Hứa xử lý.

Chẳng mấy chốc, từ nha môn, cả đoàn liền rầm rộ lên đường tới thôn Đồng Hóa.

Vân Sương cùng mấy bộ khoái khác và tiểu nam hài cùng một cỗ xe ngựa.

Tiểu nam hài đó tự giới thiệu tên là Trì Nguyên Thượng, phụ tên Trì Dũng.

Đại Sơn , lập tức : “Trì Dũng chính là đương gia hiện tại của tửu phường Trì gia. Chủ nhân đời của Trì gia hai nữ một nam, chỉ là, tay nghề nấu rượu của Trì gia từ đến nay luôn chỉ truyền cho con trai chứ truyền cho con gái, cho nên, thể kế thừa tửu phường Trì gia cũng chỉ Trì Dũng.

Chỉ tiếc, Trì Dũng là hạng ham ăn biếng , khi còn trẻ ham mê tửu sắc, cờ bạc, hút sách, cái gì cũng dính dáng, thành tay nghề nấu rượu chỉ học nửa vời. Sau khi phụ mẫu y qua đời mười năm , y chỉ còn ăn mòn di sản tổ tiên để mà sống.”

Tiểu Bàn khỏi kinh ngạc thốt lên: “Đại Sơn ca, !”

Đại Sơn lộ vẻ tiếc nuối: “Phụ xưa nay bữa nào thiếu rượu, khi còn trẻ, ông thích nhất là rượu của tửu phường Trì gia. Từ khi đương gia đời của Trì gia qua đời, ông bao giờ đụng đến rượu của họ nữa.

Ông thường than phiền trong nhà rằng, một tay nghề nấu rượu tinh tuyệt như sợ là sắp thất truyền mất , thật là tiếc nuối lớn.”

Trì Nguyên Thượng tuy hiểu hết lời Đại Sơn, nhưng vẫn đang phụ .

Cậu bé chẳng hề nổi giận, còn khẽ bĩu môi, nhỏ giọng : “Phụ là kẻ tồi! Thường xuyên ở nhà, chỉ khi nào hết tiền, bán rượu tổ phụ tổ mẫu để mới chịu về.

Tửu phường trong nhà đều do mẫu quản lý, cô mẫu và cô phụ thường xuyên đến mắng mẫu , trộm tay nghề nấu rượu của Trì gia bọn họ.”

Chuyện , Đại Sơn cũng từng qua ít nhiều.

Hắn liếc đám đang lộ vẻ nghi hoặc, thấp giọng thở dài: “Người tửu phường Trì gia hiện nay do Trì Dũng chủ, nhưng thực y chẳng quản lý gì. Nghe phụ kể, hiện tại quản tửu phường đều là thê tử của Trì Dũng, nếu nhớ nhầm, nàng họ Tân.

Tỷ tỷ của Trì Dũng gả về nhà chồng cũng ở ngay thôn Đồng Hóa, khéo ở sát vách với nhà Trì gia.

Hai nhà thường xuyên đến tửu phường gây sự, Tân thị trộm học tay nghề nấu rượu của Trì gia, đòi phu thê Trì Dũng giao bí quyết nấu rượu của Trì gia.

Trước , nhiều khách quen lâu năm của Trì gia đều rõ chuyện khó xử của họ, thấy Tân thị cũng chẳng dễ dàng gì, nên dù thấy rượu tửu phường hiện nay bằng lúc , thỉnh thoảng vẫn đến ủng hộ.”

Loading...