Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-08-19 23:05:31
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Sương thoáng sững , ngẩng đầu một cái.
Từ đầu nàng cảm thấy, nam nhân trong chuyện tình cảm của họ luôn thẳng thắn quyết đoán, như thể mang nguyên phong cách chiến trường áp dụng sang.
Phải thừa nhận rằng, nàng phần động. Trong đoạn tình cảm , dường như lúc nào cũng là đẩy nàng tiến về phía .
đến mức luận chuyện trăm năm, nàng cũng chủ động hơn một chút.
Nàng nghĩ một lát, : “Chỉ là… cũng nên gọi là gì, gọi thẳng tên thì… hình như vô lễ một chút.”
“Uy Đình.”
Giang Tiếu đáp, “Nàng gọi là Uy Đình là , đó là biểu tự của .”
Vân Sương , thử gọi: “…Uy Đình?”
Ngực Giang Tiếu bất giác nóng lên. Hắn xưa nay quen với cô độc, đời vốn chẳng mấy ai gọi bằng biểu tự .
trong ít những đó, cảm thấy, chỉ nữ nhân là gọi nhất, dịu dàng nhất.
Ngón tay khẽ động, im lặng giây lát khẽ “ừ” một tiếng.
Ngô Khởi theo , nín thở dám thở mạnh.
Tổng binh thế , họ giờ từng thấy bao giờ!
Giang Tiếu khẽ thu tâm tình đang hỗn loạn, thấp giọng : “Chốc nữa, chúng cùng đón hai đứa nhỏ.”
E rằng hai tiểu quỷ sẽ vui đến phát cuồng cho xem.
Khóe môi Vân Sương cong lên, dịu dàng : “Được.”
Hai thấp giọng trò chuyện, chậm rãi bước về phía .
Đột nhiên, bước chân Vân Sương khựng , mắt trợn tròn, kinh ngạc về phía .
Kẻ đang xuất hiện giữa đám đông, chính là Trì Dũng – kẻ mà nàng mới gặp sáng nay!
Hắn nay bộ đồ khác, mặc một áo xám cũ kỹ, đang đánh xe lừa chất đầy hàng, cùng với vài chiếc xe khác thành một đoàn đang từ từ di chuyển.
Những xe khác cũng chở đầy đồ, là đồ trang trí và chậu hoa trông mắt.
Tên xuất hiện ở đây?! Và ăn mặc như ?!
Cả đoàn xe chiếm gần như nửa con đường, khiến đường dạt sang một bên.
Trên xe còn mấy chậu hoa quý là giá trị rẻ, khiến đường chú ý thôi.
Hai công tử bên cạnh thì thầm: “Trời ạ, sắp đông mà còn tìm nhiều hoa quý thế ! Nhìn mấy chậu cúc vạn thọ xem, bông nào bông nấy nở đều tăm tắp, khí thế đầy đặn, chắc tốn ít công để điều chỉnh thời kỳ nở hoa! Một chậu cúc thôi, cũng đáng mấy năm công lương của !”
“Phải ! Nghe những thứ là chuẩn cho tiệc mừng thọ năm mươi tuổi của lão gia Lâm phủ! Đám cúc còn chuyển đặc biệt từ Vĩnh châu về đấy! Lâm phủ lâu mở tiệc lớn, chắc là dịp lão thái gia mừng thọ bảy mươi tuổi thì ?”
“Lâm phủ ? Thảo nào…”
Lâm phủ?
Giang Tiếu sớm nhận nàng bất thường, lúc thấy nàng cứ chằm chằm đoàn xe , liền khẽ cúi đầu thì thầm:
“Lâm gia là một trong những danh môn vọng tộc phía Bắc Đại Tề, bản gia ở Túc châu, còn chi nhánh tại huyện Sơn Dương chuyên về võ tướng. Trước hưng thịnh, từng giữ chức Tổng binh.
Tuy giờ suy yếu ít nhiều, nhưng ở Sơn Dương cả Hạ châu, vẫn là đại tộc tiếng .”
Những gia tộc ở huyện Sơn Dương, đa phần đều là thế gia võ tướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-173.html.]
Vân Sương đây quân nhân ở Sơn Dương nhiều, nhưng tiếp xúc giới đó nên chẳng rõ chi tiết.
Mà Trì Dũng xuất hiện trong đoàn xe chở đồ cho Lâm phủ…
Nghĩa là — trong Lâm phủ, rượu mua từ tửu phường nhà họ Trì hôm qua!
Mà tiệc mừng thọ của gia chủ Lâm phủ sắp diễn , họ mua rượu từ nhà họ Trì hiển nhiên là để dùng trong yến tiệc đó!
Hắn khi nãy cố ý về nhà một chuyến, tám phần là để cải trang, trộn đoàn xe !
Vân Sương chợt sang Giang Tiếu, trầm giọng hỏi: “Giang Tổng binh, Lâm gia là thế gia võ tướng ở huyện Sơn Dương, chắc cũng chút giao tình với họ chứ?”
Giang Tiếu liếc nàng một cái, cũng trách việc nàng gọi biểu tự của , dù mới bắt đầu, nàng quen cũng là điều bình thường.
Hắn khẽ gật đầu: “ là qua ít nhiều, mấy vị lang quân đời của Lâm gia đều đang giữ chức tại Hạ châu vệ sở.”
Câu còn khiêm tốn.
Thực , từ khi Giang Tiếu nhậm chức Tổng binh Hạ châu, Lâm gia luôn tìm cách kết .
Giang Tiếu vốn ghét những mối quan hệ xã giao vô nghĩa, nên đều để Thẩm Nghĩa và Ngô Khởi xử lý .
Nghe , Vân Sương lập tức : “Ta giờ chút việc cần đến Lâm gia một chuyến, Giang Tổng binh thể đưa cùng ? Chi tiết sẽ kể .”
Trì Dũng tám phần nhân cơ hội vận chuyển để lấy món đồ Tân phu nhân giấu trong vò rượu!
Giờ mà tìm Dương Nguyên Nhất, e là kịp nữa.
Tuy phần lớn chuyện, nhưng giờ chỉ thể để Giang Tiếu dẫn nàng một chuyến.
Giang Tiếu nhướng mày, : “Tự nhiên là .”
Nói xong, mớ đồ trong tay , gọi Ngô Khởi , một nhét tất cả tay y, nhàn nhạt : “Ngươi đem chỗ đồ về phủ , đến Lâm gia tìm .”
Ngô Khởi: “……”
Mắt mũi gì cũng thấy nữa .
Đi phố mua sắm kiểu , còn mệt hơn cả chiến trường!
dám than nửa lời, chỉ đành ủ rũ đáp “Vâng”, chuẩn rời thì Giang Tiếu như nhớ điều gì, : “Ta với Sương nương e là kịp về, ngươi cho đón hai đứa trẻ, để hai đáng tin theo sát.”
Vân Sương kìm sang Giang Tiếu.
Tuy mới cha lâu, nhưng đôi khi chu đáo hơn cả nàng nghĩ.
Dù Lâm gia mong Giang Tiếu đến thăm, nhưng cũng cần lý do hợp tình hợp lý. Hắn là đại nhân vật mà các thế gia tranh lôi kéo, nếu tự dưng đến nhà , hôm lời đồn sẽ lan khắp Hạ châu.
Đó cũng là lý do bảo Ngô Khởi theo đến Lâm phủ — phó tướng cùng, tránh gây hiểu lầm.
Vân Sương dù quen chốn quan trường, nhưng mấy chuyện nhân tình thế thái vẫn hiểu. Thấy Ngô Khởi rời , nàng khỏi lo lắng hỏi: “Ta để đưa đến Lâm gia như , sẽ ảnh hưởng gì tới chứ?”
Giang Tiếu nàng, khẽ , “Lâm gia dù gì cũng là một trong những thế gia võ tướng tiếng ở Hạ châu. Dạo Lâm gia chủ sắp mừng thọ, thiệp mời sớm đưa đến tay . Giờ ngang qua, nhân tiện đến đáp lời cũng gì to tát.”
Vân Sương tự nhiên cho rằng việc đơn giản như , nhưng giờ nàng còn cách nào khác.
Nàng nhanh chóng suy tính, kể cho Giang Tiếu lý do vì lẻn Lâm phủ: “Nhờ khi phủ, giúp giữ chân đám Lâm gia, sẽ tìm cơ hội lẻn hậu viện xem xét tình hình. Nếu thể, nhờ khéo hỏi giúp xem rượu chuẩn cho tiệc thọ của Lâm gia chủ đang để ở .
Chuyện thể rầm rộ, nếu đánh rắn động cỏ, để Trì Dũng phát hiện bỏ trốn, bắt sẽ khó hơn.”
TBC
Tốt nhất là tóm ngay khoảnh khắc định tay lấy trộm rượu.
Nếu thứ thật sự trong mấy vò rượu mà Lâm gia mua — thì càng tuyệt!