Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 203
Cập nhật lúc: 2025-08-20 23:13:03
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Y bỗng ngẩng đầu nhỏ lên, ánh mắt hiểu chuyện lạ thường, : “Nương định bắt ?”
Nói , bé tự vùng khỏi vòng tay mẫu , lon ton chạy tới bên Thập Ngũ, kéo lấy vạt áo nàng , chu môi : “Nương cứ , con với A sẽ ngoan ngoãn, chạy lung tung nữa .”
Dù bé rời xa phụ và mẫu , nhưng nếu nương , kẻ thể sẽ chạy mất.
Thế thì !
Vân Doãn cũng lặng lẽ tới bên Thập Ngũ, khuôn mặt nhỏ nhắn còn căng thẳng, nhưng vẫn gật đầu quả quyết: “Con sẽ bảo vệ Y Nhi, nương cứ yên tâm.”
Trái tim Vân Sương mềm nhũn, nàng cúi xuống, bọn trẻ, dịu dàng hỏi: “Thật sự chứ?”
Vân Y dụi dụi đôi mắt còn đỏ, gật đầu: “Không , vì nương và phụ đến , con với A sợ nữa!”
Ngập ngừng một chút, bé nhỏ giọng níu tay áo Vân Sương: “… nhưng nương mau bắt , mau về với bọn con nhé…”
Vân Sương nhịn bật , xoa đầu hai đứa nhỏ, nghiêm túc : “Được, nương nhất định sẽ về thật nhanh.”
Giang Tiếu cũng cúi đầu con, ánh mắt dịu dàng hiếm thấy, khẽ dặn: “Chút nữa phụ sẽ bảo Ngô Khởi thúc thúc ở trông các con, nếu ở đây vui, thể để thúc dẫn dạo chơi.”
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi an bài xong cho chúng, Vân Sương mới , về phía nơi xảy sự việc.
Ngay cả Viên phu nhân lúc đang lo cho con gái cũng nhịn liếc mắt bọn trẻ, thầm thở dài trong lòng — hai đứa trẻ quả thật ngoan ngoãn đáng yêu, trách Giang tổng binh khi thấy con ức h.i.ế.p nổi giận như .
Lâm Bá Lễ đích dẫn đường. Vì chuyện xảy trong phủ họ Lâm, ông hoảng sợ, khí thế kiêu ngạo lúc sáng sớm tan biến, mặt mày u ám, ai hỏi gì cũng ngoan ngoãn trả lời.
Chẳng mấy chốc, Vân Sương : sự việc xảy tại Lạc Hà viện — một viện nhỏ trong hậu viện phủ họ Lâm, nơi ở của các nha !
Mà hậu viện vốn là chốn ở của nhà họ Lâm, bình thường khách khứa thể tùy tiện .
Hôm nay bộ hạ nhân đều điều ngoài giúp việc, lẽ Lạc Hà viện là nơi vắng vẻ bóng .
Vậy thì vì nha của Lâm Vãn Chiếu đột ngột chạy tới đó? Nàng vốn nha nhà họ Lâm, từ khi đến ở trong phủ luôn theo sát bên tiểu thư, lẽ lý do gì để đến Lạc Hà viện.
Điều đáng nghi hơn cả — vì c.h.ế.t là nàng?
Vân Sương trầm ngâm một lát, hỏi: “Lâm lang chủ nha Dĩ Tình c.h.ế.t như thế nào ?”
Lâm Bá Lễ như đến nơi: “Ta… ! Người hầu chỉ là nha Dĩ Tình của Lâm nương tử g.i.ế.c trong Lạc Hà viện, còn rõ!”
Vân Sương đành chỉ thể cắm cúi tiếp.
Khi đến nơi, Lạc Hà viện một vòng vây quanh, Đinh huyện lệnh cũng đến nơi, thấy Vân Sương thì mắt sáng lên: “Vân nương tử, nàng cũng đến !”
Ông vốn ngờ một bữa tiệc sinh nhật yên lành xảy án mạng.
Hơn nữa hôm nay chỉ ông đến dự tiệc, đám Dương Nguyên Nhất còn tới. Ông đang lo một xoay sở kịp thì trông thấy Vân Sương, lập tức như bắt cứu tinh. Chỉ là, nghĩ đến chuyện kinh thiên động địa truyền , ông khỏi liếc Giang Tiếu bên cạnh Vân Sương.
Chuyện Giang tổng binh vì hai đứa trẻ mà thừa nhận phận phụ , ông tận mắt chứng kiến, nhưng tin tức lan khiến ai cũng .
Vân Sương giờ màng gì khác, chỉ tập trung vụ án, liền bước lên hỏi: “Chỉ một đại nhân ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-203.html.]
Đinh huyện lệnh vội thu tạp niệm, gật đầu đáp: “Ta sai mời Dương Nguyên Nhất bọn họ, chúng tạm thời trong xem hiện trường .”
Vân Sương gật đầu, cùng Đinh huyện lệnh tách đám đông bước Lạc Hà viện.
Đám vây quanh đều sững sờ — thì Vân nương tử và Đinh huyện lệnh thiết như ?
Giang Tiếu liếc Viên phu nhân – vẫn còn hồn – khẽ trầm giọng an ủi: “Viên phu nhân cần quá lo lắng. Sương nương… nay luôn hỗ trợ huyện nha phá án, nàng tài trong việc điều tra, nhất định sẽ tìm hung thủ sát hại nha của Lâm nương tử. Mà Lâm nương tử, nhất định cũng sẽ bình an vô sự.”
TBC
Những điều , Giang Tiếu từng đề cập trong thư gửi bà.
Viên phu nhân ngạc nhiên một cái.
Thật , khi nãy tiểu cô nương “nương con bắt ”, bà cảm thấy kỳ lạ .
Chỉ là hiện tại tâm trí bà con gái chiếm hết, chẳng rảnh suy xét nhiều, đành cắn môi gật đầu.
Lúc , Vân Sương cùng Đinh huyện lệnh tiến Lạc Hà viện, bước sân, liền thấy t.h.i t.h.ể của Dĩ Tình nghiêng bên sân viện.
Bên t.h.i t.h.ể là hai mặc trang phục vệ sĩ đang canh gác.
Lạc Hà viện là một tiểu viện hình vuông khá lớn, nơi ở của đa nha trong phủ Lâm. Bên trái viện là bồn hoa, cây cỏ rậm rạp, bên là bãi đất trống, góc viện dựng một hòn giả sơn và ao nhỏ.
Đinh huyện lệnh quan sát sơ qua bố cục sân viện, trầm giọng hỏi hai vệ sĩ: “Là các ngươi phát hiện t.h.i t.h.ể đầu tiên?”
Hai vội khom hành lễ: “Tiểu nhân tham kiến Đinh đại nhân! , là chúng tiểu nhân phát hiện . Hôm nay bọn tiểu nhân phụ trách tuần tra hậu viện, ngang qua Lạc Hà viện thì thấy trong viện đất. Vào kiểm tra mới phát hiện đó là nha Dĩ Tình của Lâm nương tử.
Hơn nữa… hơn nữa nàng tắt thở…”
Trong lúc Đinh huyện lệnh tra hỏi, Vân Sương xổm xuống bên thi thể, tiến hành kiểm tra sơ bộ. Sau một lúc, nàng ngẩng đầu lên : “Thi thể cứng, cơ thể vẫn còn ấm, chứng tỏ c.h.ế.t lâu.
Trên nạn nhân vết thương rõ ràng, nhưng cổ lệch một cách bất thường – khả năng cao là bẻ gãy xương cổ.”
Dù nàng cũng ngỗ tác chuyên nghiệp, hiểu hạn, hơn nữa dụng cụ, nên thể kiểm tra sâu hơn.
Đinh huyện lệnh gật đầu: “Việc còn đợi Tôn ngỗ tác đến mới điều tra tiếp .”
Sau đó ông hỏi hai vệ sĩ: “Lúc các ngươi phát hiện, thấy ai khác trong viện ?”
Hai đồng loạt lắc đầu: “Không , chỉ Dĩ Tình cô nương đó.”
“Vậy các ngươi vì nàng xuất hiện ở Lạc Hà viện?”
Hai lộ vẻ khó xử, lắc đầu: “Chuyện … chúng tiểu nhân rõ…”
Còn dứt lời, bỗng vang lên một tiếng hét đầy đau thương: “Dĩ Tình! Không thể nào! Là tên khốn nào g.iết ch.ết Dĩ Tình!”
Là giọng của Lâm Vãn Chiếu.
Vân Sương ngoảnh đầu , thấy Lâm Vãn Chiếu vội vã chạy đến, lưng là Do Hứa với vẻ mặt bất đắc dĩ và nha Dĩ Tuyết.
Thấy nàng định lao tới thi thể, Vân Sương vội giơ tay cản , nhẹ giọng : “Vụ án còn đang điều tra, thể rối loạn hiện trường.”
Lâm Vãn Chiếu lập tức khuỵu gối phịch xuống đất, dường như đến lúc mới thực sự chấp nhận sự thật rằng Dĩ Tình giết, bật nức nở: “Tại chứ! Dĩ Tình từng đến Sơn Dương huyện đây, đây là đầu tiên! Ở Sơn Dương nàng kẻ thù, mấy hôm nay ở phủ Lâm cũng luôn theo sát bên , hề đắc tội ai…
Rốt cuộc là ai! Là ai tay tàn độc đến !”