Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-08-20 23:13:22
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thân thế của hai đứa trẻ bất ngờ công khai, ngoài khó tránh khỏi liên tưởng đến xuất của Giang Tiếu.

Chỉ sợ là mấy học trò ở tư thục khi bàn tán chuyện , để hai đứa trẻ .

TBC

Vân Sương vốn định giấu giếm, liền bế Vân Y đặt lên đầu gối, để Vân Doãn cạnh , mỉm :

“Tổ phụ và thái công của các con đúng là lợi hại. Tổ phụ các con, giống như phụ các con, cũng là một vị đại tướng quân bảo gia vệ quốc.

Chỉ là, nay còn đời nữa .”

Hai đứa trẻ từng tận mắt chứng kiến qua đời, nên tự nhiên hiểu ý của “ còn đời”.

Vân Y lập tức cuống cuồng kéo áo Vân Sương, :

“Tổ phụ… tổ phụ còn nữa ạ? Vậy con và A thể gặp tổ phụ ?”

Vân Doãn cũng cau chặt đôi mày nhỏ, nàng rời.

Vân Sương nhớ tới lời Giang Tiếu từng , phụ chính là bỏ ngoài thành Hạ Châu, đến nay t.h.i t.h.ể vẫn tìm , khỏi thở dài, gật đầu:

các con vẫn còn thái công, cơ hội, các con sẽ gặp thái công, còn cả ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu nữa.”

Hai đứa nhỏ đây giống như sống một hòn đảo cô lập, nàng dần dần mở rộng thế giới của chúng, để chúng rằng bầu trời còn nhiều yêu thương chúng.

Tối hôm đó, Vân Sương dứt khoát kể cho bọn trẻ về những của chúng, như một câu chuyện cổ tích khi ngủ.

Vì thế khi ngủ, hai đứa trẻ đều mỉm trong mơ.

Chúng từng thì còn nhiều đến .

Trước đây, trong thế giới của chúng chỉ một nương.

Giờ bất chợt những điều , chúng khỏi tràn đầy kỳ vọng đối với thế giới .

Vân Sương vốn tưởng đêm nay Giang Tiếu sẽ đến, khi dỗ hai đứa ngủ, đang định nghỉ ngơi, thì Thập Ngũ bỗng bước , Giang tổng binh tới, hiện đang ở bên ngoài, gặp nàng.

Vân Sương ngạc nhiên, nhướng mày, sai Thập Ngũ đưa , nhịn nhẹ :

“Ta còn tưởng Giang tổng binh đêm nay sẽ nghỉ ở tổng binh phủ.”

Hắn đang thẩm tra ở tổng binh phủ, xong việc cũng cần thiết chạy thêm chuyến đến đây.

Giang Tiếu khẽ ho nhẹ, xuống cạnh bàn, ngẩng đầu nàng một cái, cảm giác lúng túng trong lòng liền tan biến, nhẹ giọng :

“Có chút nhớ nàng và hai đứa nhỏ, nên đến xem.”

Trước khi đây, ghé qua phòng nhỏ thăm hai đứa trẻ .

Vân Sương ánh mắt ẩn chứa chút ôn nhu của tới ngượng, liền chủ động chuyển đề tài:

“Phủ họ Lâm bên thế nào ?”

Giang Tiếu nhấc chén uống một ngụm , mới chậm rãi :

“Ta tạm thời giam mấy vị lang quân họ Lâm , thẩm vấn từng , chỉ là bọn họ kín miệng, sống c.h.ế.t chịu thừa nhận tư thông với Kim Mông.

Mà hiện tại trong phủ họ Lâm cũng tìm bất kỳ dấu vết nào của tặc nhân Kim Mông.”

Chuyện đương nhiên thể dễ dàng thừa nhận.

nếu họ nhận, chỉ dựa lời khai mơ hồ từ Dự Thành, vẫn đủ để định tội.

Vân Sương khẽ nhíu mày:

“Vậy định gì tiếp theo?”

“Ta định đưa bọn họ về vệ sở để thẩm vấn. Điều kiện và binh lực bên tổng binh phủ dù cũng hạn chế hơn so với vệ sở.”

Ngón tay cái Giang Tiếu nhẹ nhàng vuốt miệng chén, nàng :

“Sau khi về vệ sở, sẽ thể như mấy hôm nay ngày nào cũng đến thăm mẫu tử nàng nữa.”

Ý tứ rõ ràng – kỳ nghỉ ngắn ngủi của kết thúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-222.html.]

Vân Sương cũng cảm thấy gì đặc biệt, ngẫm nghĩ một lát :

“Ta sẽ với Y nhi và Doãn nhi chuyện , hai đứa nhất định sẽ nhớ .”

Vài ngày nay, hai đứa nhỏ vốn dính lấy Giang Tiếu rời, hôm nay tới dùng bữa tối, chúng hỏi tới hơn chục .

Nàng dứt lời, nam tử đối diện đột nhiên ánh mắt khẽ trầm xuống nàng, chẳng câu nào.

Vân Sương ngẩn , hỏi:

“Giang tổng binh còn điều gì ?”

Giang Tiếu vẻ thản nhiên của nàng, trong lòng hiểu chút buồn bực, suýt nữa buột miệng hỏi: “Bọn nhỏ nỡ xa , còn nàng thì ?”

Chỉ là, bao năm tự rèn giũa giúp kéo lý trí.

Vệ sở tuy cách huyện thành xa, thể ngày nào cũng tới như , nhưng vài ba hôm vẫn thể tranh thủ về một chuyến.

Chỉ là mỗi đối diện với nàng, sự bình tĩnh của nàng khiến luôn cảm giác: nàng thật chẳng để tâm tới sự hiện diện của trong cuộc sống.

Tuy , Giang Tiếu vốn là tính tình trầm , cảm thấy bản nảy sinh thứ cảm xúc như oán trách , cũng nhịn bật lắc đầu.

Trước vốn nghĩ, tiên định xuống chuyện hôn sự, đó từ từ vun đắp tình cảm.

Chẳng qua chút nôn nóng quá .

Cuối cùng, ánh mắt chút nghi hoặc của Vân Sương, chỉ nhẹ giọng :

“Không gì, nàng nghỉ sớm .”

Nói , chúc nàng ngủ ngon một tiếng, liền dậy rời .

Khi Vân Sương còn đang nghĩ ngợi Giang Tiếu tâm sự gì, thì Thập Ngũ ở bên nhịn bật :

“Không ngờ Giang tổng binh mặt trong lòng thể dính đến thế, nếu mấy vị tiểu thư coi ngài là lang quân trong mộng , sẽ ngạc nhiên .”

Vân Sương sửng sốt, sang Thập Ngũ, chỉ thấy nàng mà đầy ẩn ý:

“Ngược khiến nương tử chúng như thể một nữ lang vô tình, chẳng hiểu chút phong tình nào .”

Vân Sương: “…”

Nàng khi nào thì vô tình? Chẳng tình cảm mới bắt đầu, nên từ từ vun đắp ?

Thấy Bát Nguyệt và Thập Ngũ đều mang vẻ mặt xem kịch vui mà nàng, Vân Sương rốt cuộc nhịn nhẹ một tiếng:

“Còn bậy nữa, tối nay đừng mong ngủ yên!”

Chưa đầy hai ngày , Giang Tiếu quả nhiên trở về vệ sở.

Do Hứa chậm hơn hai ngày mới hồi sở, khi còn cố ý tới nhà Vân Sương bái biệt, :

“Ngày mai Hạ tri châu sẽ đến, và biểu ca thời gian tới e là bận rộn hơn, nếu biểu tẩu việc gì, cứ sai binh sĩ mà biểu ca lưu đến vệ sở tìm bọn .”

Giang Tiếu để bên Vân Sương ít binh sĩ, sự canh phòng nghiêm ngặt chẳng khác gì tổng binh phủ thực thụ.

Vân Sương gật đầu, hỏi tiếp:

“Người phủ họ Lâm, vẫn chịu mở miệng ?”

Do Hứa bĩu môi:

“Vẫn đang cố chống đỡ đấy. Ta thật họ bằng con mắt khác xưa , ngờ bọn họ cũng chẳng hạng mềm yếu dễ khuất phục. Có điều, theo tin Ngô Khởi gửi về hôm qua, Lâm Bá Lễ đánh cho choáng đầu hoa mắt, e là cứng miệng bao lâu nữa .

Hạ tri châu mấy hôm cũng giả vờ cho đến xin tha cho phủ họ Lâm, nhưng điệu bộ thì cũng chẳng sốt sắng gì, chỉ là bộ tịch thôi.”

Hạ tri châu và phủ họ Lâm cũng là thông gia, thêm Hạ Thiên Hòa mấy hôm nay vẫn ở trong phủ họ Lâm, nếu phủ Lâm xảy chuyện mà ông im lặng mới là bất thường.

Vân Sương ngẫm nghĩ, hỏi tiếp:

“Trước đó Giang tổng binh bảo các điều tra chuyện chợ đen thu mua đại lượng lệnh bài binh sĩ của Túc Châu vệ sở, tra ?”

chuyện liên quan trực tiếp đến sự an nguy của nơi nàng đang sống, giờ kênh để tiếp nhận tình báo, thì đương nhiên tận dụng triệt để.

Loading...