Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:30:08
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm hôm , trái với dự đoán, là một giấc ngủ ngon lành, một đêm mộng mị.

Sáng hôm , Vân Sương ánh nắng rọi thẳng mí mắt tỉnh giấc. Nàng cau mày khó chịu, khi ý thức dần tỉnh táo, liền phát hiện eo gì đó nặng ấm áp, khiến nàng khỏi thấy lạ, theo phản xạ đưa tay sờ xuống.

Lại chạm một cánh tay rắn chắc hữu lực.

Nàng mới giật nhớ chuyện tối qua, vội đầu , chỉ thấy Giang Tiếu vẫn đang ngủ bên cạnh. Hắn nghiêng, gần nàng, một tay đặt cổ nàng, một tay ôm lấy eo nàng. Đôi mắt sâu thẳm thường ngày lúc khẽ nhắm, môi mím nhẹ, dù đang trong giấc ngủ vẫn toát lên khí chất dễ gần.

Biểu cảm lạnh lùng , kèm với tư thế vô thức áp sát nàng, tạo nên một cảm giác đối lập lạ kỳ.

Vân Sương khỏi thật lâu, cho đến khi ngoài phòng truyền đến tiếng thì thầm của Bát Nguyệt và Thập Ngũ, nàng mới rón rén gỡ cánh tay eo , nhẹ nhàng đặt sang một bên.

Nàng vốn quen dậy giờ Thìn chính ( 8 giờ sáng), mà ánh nắng lúc mới thể chiếu thẳng phòng nàng, hẳn là gần giờ Tỵ chính (10 giờ sáng).

Tối qua hai ngủ muộn, dậy sớm cũng là chuyện thường tình.

Chỉ lạ là, Bát Nguyệt và Thập Ngũ gọi nàng dậy.

Rất thể các nàng chuyện Giang Tiếu ở qua đêm.

Giang Tiếu là chừng mực, nếu chuyện gấp, chắc chắn tranh thủ nghỉ ngơi thêm.

Vân Sương đánh thức , cử động từ mang giày đến khỏi phòng đều hết sức nhẹ nhàng.

Bên ngoài, Bát Nguyệt và Thập Ngũ đang do dự thì thấy cửa phòng mở , khỏi bất ngờ mừng rỡ, Bát Nguyệt lập tức chạy tới: “Nương tử…”

Vân Sương đặt ngón tay trỏ lên môi: “Suỵt,” hạ giọng dặn: “Giang tổng binh còn tỉnh, các ngươi chuẩn giúp một chút, qua phòng Y Nhi rửa mặt y phục.”

ngạc nhiên vì chuyện Giang tổng binh ở phòng nương tử, nhưng các nàng thấy việc thật tự nhiên.

Nếu vì những năm tháng hiểu lầm và chia xa, nương tử và Giang tổng binh vốn dĩ là phu thê danh chính ngôn thuận.

Thập Ngũ khẽ thêm: “Nương tử, còn một việc, nãy Dương bộ đầu đến.”

các nàng mới do dự nên gọi nương tử dậy . Nếu nàng , các nàng định sẽ phòng gọi.

Vân Sương nhướn mày, đáp: “Được, .”

Xem là vụ án Hoàng lang quân sát hại hôm qua tiến triển.

Chỉ là, nếu chỉ báo kết quả vụ án, Dương Nguyên Nhất cũng cần tự đến.

Sau khi đơn giản trang điểm và y phục, Vân Sương đến tiền sảnh, thấy Dương Nguyên Nhất chờ sẵn từ lâu, nàng áy náy mỉm : “Dương bộ đầu, để ngươi đợi lâu , thật ngại quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-272.html.]

Dương Nguyên Nhất vội xua tay: “Chỉ là đợi chút thôi, đáng gì. Vụ án của Hoàng lang quân hôm qua nhờ Vân nương tử mà phá án nhanh, đợi cả ngày cũng đáng!”

Vân Sương ngạc nhiên hỏi: “Hung thủ đến tự thú ?”

! Chúng theo lời nương tử, bắt Dung nương tử nha môn, đồng thời thả tin rằng chúng chứng cứ nàng hại c.h.ế.t Dung nương tử. Sáng nay liền đến tự thú!”

Dương Nguyên Nhất giấu nổi sự phấn khích trong mắt: “Nương tử đoán xem là ai đến tự thú?”

Vân Sương khẽ: “Là Ngô Vĩ, sai mua bánh đậu xanh, đúng ?”

Dương Nguyên Nhất ngẩn , dù rõ năng lực của nàng, cũng khỏi kinh ngạc: “Sao nương tử ?”

“Sau khi Dung nương tử đưa về huyện thành, luôn Hoàng lang quân nuôi riêng ở ngoài thành. Trong bốn hầu cạnh Hoàng lang quân, ít thể tiếp xúc với nàng . Phương Quý tuy nàng tồn tại, nhưng từ phản ứng của khi gặp nàng hôm qua, rõ ràng hai , thậm chí còn ưa nàng ở nhiều mặt.”

Vân Sương bình tĩnh : “Ba hầu còn tuy trông vẻ sự tồn tại của Dung nương tử, nhưng trong họ, cơ hội thường xuyên ngoài thành, chỉ Ngô Vĩ— thường sai mua bánh đậu xanh cho Hoàng lang quân.

Nơi mua bánh cách tiểu viện của Dung nương tử xa, e rằng vô tình phát hiện sự tồn tại của nàng . Từ đó, mỗi ngoài thành đều cố tình ngang qua tiểu viện, dần dà quen nảy sinh tình cảm.”

Dương Nguyên Nhất khỏi cảm thán: “Không hổ là Vân nương tử! Không sai, chính là Ngô Vĩ đến tự thú sáng nay. Hắn thừa nhận chính tay g.iết ch.ết Hoàng lang quân, liên quan gì đến Dung nương tử.

Hắn từ theo Hoàng lang quân đến Khánh Châu buôn bán, bắt đầu tình cảm với Dung nương tử. Sau Hoàng lang quân lén đưa nàng về huyện Sơn Dương tiểu danh phận, chịu nổi việc con gái yêu đối xử như , nên mới tay sát hại.

Hắn suốt dọc đường luôn tìm cơ hội g.i.ế.c Hoàng lang quân, mãi đến khi gần về đến huyện thành, mới tìm cơ hội một .”

Dương Nguyên Nhất ngập ngừng một chút tiếp: “Chúng cũng từng bóng gió dò hỏi xem do Dung nương tử xúi giục tay , nhưng kiên quyết phủ nhận, ôm hết tội về phía .”

Vân Sương im lặng một lúc.

Tất cả đều hiểu, phía chuyện ắt hẳn bàn tay của Dung nương tử, chỉ là nếu Ngô Vĩ chỉ rõ, thì bằng chứng nào buộc tội nàng .

, đây cũng là một cuộc giao dịch tình nguyện, đôi bên tình cảm rõ ràng, khiến vụ án vẫn thật sự chỉnh trong mắt Dương Nguyên Nhất.

Hắn kìm nghiến răng : “Tưởng Phu nhân đưa Dung nương tử về phủ, rằng sẽ cố gắng bù đắp cho . với tính cách cực đoan như , ai nàng còn chuyện gì nữa…”

Vân Sương vẫn thản nhiên: “Thì cũng chỉ thể đợi nàng thật sự chuyện gì, chúng mới thể hành động. Có bản lĩnh lợi dụng kẽ hở của luật pháp Đại Tề là bản sự của nàng . Chúng thể , cũng chỉ là ngầm nhắc nhở Tưởng phu nhân cẩn thận để mắt đến nàng hơn.”

Mỗi vụ án đều ẩn chứa vô những tâm tư phức tạp.

Họ thể chia thành đen trắng đơn thuần tùy tiện xử lý. Có đôi khi, chỉ thể thuận theo quy luật tự nhiên, tùy cơ ứng biến.

TBC

Và điều họ thể , cũng chỉ đến thế.

Dương Nguyên Nhất khẽ thở dài: “Thôi … Dung nương tử cũng là một đáng thương, còn nhỏ lừa bắt, những năm qua trôi nổi bất định, tính cách như thế cũng là điều dễ hiểu. À đúng , hôm nay đến còn vì một chuyện khác bẩm với Vân nương tử.”

Vân Sương , bình tĩnh hỏi: “Chuyện gì ?”

Loading...