Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 280
Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:30:17
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lương Trung Vĩ, rốt cuộc xảy chuyện gì? Con bình tĩnh , kể rõ cho lão phu nào!”
Trần phu tử thấy tiểu tử bắt đầu òa lên, khỏi đau đầu. Vốn những rắc rối ở lớp vỡ lòng Khải Mông đến mức ông chinh can thiệp, nhưng liên quan đến cốt nhục sinh của Giang tổng binh, mà lớp mới phu tử mới kinh nghiệm xử lý, thế là xảy chuyện chạy đến báo.
Khi Vân Sương và Giang Tiếu đến, ông đang tra hỏi hai đứa nhỏ. Vân Doãn tuy tuổi còn nhỏ, nhưng tính tình trầm vượt xa bạn đồng lứa. Nếu nó , thì chẳng ai moi lời từ nó.
Lương Trung Vĩ thì đơn thuần hơn nhiều, lòng cũng cứng rắn bằng Vân Doãn. Dưới sự gặng hỏi liên tục của Trần phu tử, bắt đầu d.a.o động. Chỉ là, đúng lúc sắp sự thật thì gia đình Vân Doãn đến, khiến việc gián đoạn.
Trần phu tử bất đắc dĩ chỉ còn cách đón khách , ngờ còn yên , tiểu tử xúc động bùng nổ.
Lông mày ông nhíu chặt, nhưng với kinh nghiệm giảng dạy nhiều năm, ông nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, khi mời khách an tọa thì bàn, kiên nhẫn dịu giọng hỏi bé mũm mĩm đang nức nở .
giọng ông vang lên, Lương Trung Vĩ càng to hơn, vai run run, đôi mắt hoảng hốt trợn tròn, mãi mà thể mở lời.
Trần phu tử sang Vân Doãn, vẫn dùng giọng hiền từ hỏi:
“Doãn Nhi, Trung Vĩ , con thể kể rõ cho phu tử ? Hôm nay cha nương con, cả tằng ngoại tổ phụ cũng đến đây, nếu gì ấm ức, đừng sợ, đều ở phía ủng hộ con.”
— Tằng ngoại tổ phụ?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Doãn thoáng hiện vẻ sững sờ. Cậu theo bản năng sang vị lão nhân đang gần nhất cạnh Trần phu tử. Quả nhiên, ông vẫn đang chăm chú , ánh mắt ôn hòa sâu lắng, mang theo một sự từ ái thể bao dung cả thế gian. Khi thấy , ông liền nhẹ nhàng mỉm , khẽ vuốt râu – vẻ mặt rõ ràng là hài lòng.
Hai đứa chắt , quả thật đứa nào cũng khiến ông lòng.
Chỉ riêng sự trầm tĩnh hơn ở tuổi nhỏ của Doãn Nhi, cũng đủ để ông đây là bậc kỳ tài tương lai.
Vân Doãn nhận ánh mắt , gương mặt bất giác đỏ lên – đây là… tằng ngoại tổ phụ ? Tại ông đến đây? Nương từng , tằng ngoại tổ phụ là tài giỏi, học vấn uyên thâm, đến cả Trần phu tử cũng kính trọng ông.
Vậy mà, đầu gặp mặt, để ông thấy đang phạt .
Cậu liền mặt vì ngượng, hai tay nhỏ buông thõng bên cũng khẽ nắm chặt buông , im lặng một lúc lâu mới khẽ gật đầu:
“Dạ, học trò sẽ kể chuyện với Trần phu tử.”
Giọng vẫn còn non nớt, nhưng do học vài tháng, cộng thêm bản tính vốn điềm đạm, lời của khiến khỏi bật vì dáng vẻ cố tỏ trưởng thành .
Trần phu tử thấy chịu mở lời, liền nở nụ dịu dàng:
“Được, con kể .”
“Như… như Trung Vĩ , học trò và Trung Vĩ là bắt .”
Doãn Nhi lúng túng cắn nhẹ môi:
“Trung Vĩ là bạn của con. Cậu … ai là hại Mạnh phu tử, nhưng chỉ một dám điều tra, nên mới rủ con cùng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-280.html.]
Từ nhỏ chịu nhiều ảnh hưởng, Vân Doãn vốn trầm lặng và dễ kết bạn. Vì , trong tư thục, chỉ ít bạn bè thiết.
Sau khi phận là con ruột của Giang tổng binh công khai, ít đứa trẻ trong trường – sự chỉ đạo của phụ mẫu – đổi thái độ với hai .
Lũ trẻ tuy còn nhỏ, chẳng hiểu sâu xa điều gì, nhưng lời. Con cái nhà khá giả thì dạy thiện kết bạn với Vân Doãn và Vân Y. Ngược , những nhà nghèo hơn thì dạy con tránh xa hai đứa, sợ rằng nếu đụng đến con cháu nhà quyền quý, bản sẽ chịu nổi hậu quả.
Mà vốn dĩ, khi mới nhập học, vì rõ cha, chỉ nương nuôi nấng, Vân Doãn và Vân Y lòng những đứa con nhà khá giả – coi thường, dù bắt nạt công khai như bởi nhóm của Lâm Tri Tường, nhưng cũng nhận.
Những đứa bạn của hai , đều là con nhà bình dân, thật tâm chơi với vì tính tình chứ chẳng vì thế.
Thân phận của Vân Y và Vân Doãn lộ, dẫn đến nhiều bạn bè thiết đây — sự ảnh hưởng từ lớn — còn cận như xưa. Những kẻ đột nhiên đổi thái độ, chủ động , hai đứa trẻ đều thích.
Chúng còn quá nhỏ để hiểu sự đổi đó xuất phát từ , từng uất ức kể với Vân Sương. Nàng dù xót xa cũng chỉ thể nhẹ nhàng an ủi, bởi trong nhân tình thế thái, đôi khi chính là thế, thể cưỡng cầu.
Tuy nhiên, vẫn một ít trẻ con — hoặc là do gia đình can dự, hoặc là gia đình vốn dĩ chẳng xem trọng chuyện phân biệt phận — vẫn duy trì mối quan hệ bình thường với hai .
Lương Trung Vĩ là một trong đó.
Vân Sương nhớ rõ, hai đứa từng kể về Lương Trung Vĩ — một tiểu tử xuất nhà nông, tính cách hoạt bát, nghịch ngợm và háo thắng nhưng bản tính , mồm miệng nhanh nhảu mà lòng đơn thuần.
Nàng ngờ, hôm nay gây chuyện với con trai , là tiểu tử .
Trần phu tử lúc hồ nghi, cau mày :
“Khoan , nãy giờ các con cứ Mạnh phu tử hại, mà lão phu chẳng gì về việc ? Chẳng thầy chỉ xin nghỉ phép ?”
Ông sang vị phu tử trẻ tuổi đang bên cạnh, hỏi:
“Trương phu tử, chuyện là ? Ngươi thấy điều gì ?”
Người gọi là Trương phu tử chính là tạm thời thế Mạnh phu tử trông lớp của Vân Doãn.
Trương phu tử vội vã khom đáp:
“Tiểu sinh… cũng rõ sự tình thế nào, chỉ Mạnh phu tử đơn xin nghỉ phép chính thức, tiểu sinh chỉ tiếp nhận lớp theo phân phó. Không hai đứa nhỏ thành thầy hại…”
“Chính là hại!”
TBC
Lúc , Lương Trung Vĩ hồn đôi chút, nước mắt vẫn còn vương đầy mặt, nhưng giọng kiên quyết vang lên:
“Mạnh phu tử xin nghỉ gần mười ngày mà vẫn trở ! Con… con hỏi nhiều , ai cũng thầy ! Hôm , cha con dẫn con ngoài ăn cơm, con bảo cha đến nhà Mạnh phu tử thăm thầy , nhưng đến nơi thì ai cả!”
“Người thẩm sống cạnh nhà thầy , nhà đó lâu thấy ai , chẳng ai Mạnh phu tử ! Con… con cảm thấy nhất định là thầy hại !”
Cậu , nức nở, nhưng giọng tràn đầy tin tưởng và hoảng sợ thật sự, khiến lớn trong phòng khỏi giật .
Chuyện một phu tử trung niên, nổi tiếng nghiêm túc, đột nhiên biến mất rõ tung tích… nếu đúng như lời tiểu tử , quả thật phần quái dị.