Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 290

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:30:27
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần phu tử lập tức nhận biến chuyển vi diệu trong cảm xúc của , liền nhíu mày: “Sao ? Chẳng lẽ chuyện gì khó giải quyết?”

Mạnh phu tử đột ngột liếc về phía Vân Sương và những khác, ánh mắt biểu lộ rõ ràng rằng lời sắp tiện để ngoài thấy.

Trần phu tử tưởng rằng đến chuyện riêng tư gì đó, ngẫm nghĩ một lúc : “Ngươi thuê một gian bao phòng, lão phu lát nữa sẽ qua.”

Sau khi để Mạnh phu tử rời , ông sang phía Vân Sương cùng , phần áy náy : “Lão phu chút việc rời một lát, chư vị nếu vội, thể giúp lão phu trông coi Lương Trung Vĩ một chút ?”

Vốn dĩ, khi việc rõ ràng, ông nên đưa ba tiểu tử về tư thục.

Giờ phát sinh chuyện ngoài ý , đành để Vân Sương bọn họ ở trông nom mấy đứa trẻ .

Do Minh Dương gật đầu tỏ vẻ thông cảm: “Ngươi cứ yên tâm, điểm mới mang lên, thấy Nhi và Doãn đều thích, cũng nhân tiện cùng bọn chúng.”

Đến đây, vẫn cho rằng chuyện mà Mạnh phu tử với Trần phu tử chẳng liên quan gì đến họ.

Rất nhanh, tiểu nhị trong quán chuẩn xong một gian bao phòng ở lầu hai.

Nào ngờ, Trần phu tử và Mạnh phu tử mới lên đó đến một tuần , Trần phu tử vội vã bước xuống, nhanh chóng đến mặt Vân Sương cùng , sắc mặt nghiêm trọng : “Trường Chu, e rằng cần phiền các cùng lên đó thử Mạnh phu tử gì.”

Lời , tất cả đều sững sờ.

Nói chuyện của Mạnh phu tử liên quan đến Vân Sương Giang Tiếu thì còn lý, dù họ đều ở Hạ Châu.

Trần phu tử mở miệng, gọi là Do Minh Dương.

Sắc mặt Do Minh Dương cũng lập tức trầm xuống vài phần: “Chuyện , liên quan đến ?”

“Phải là…”

Trần phu tử khẽ hít một , mi mắt trầm xuống, hạ giọng: “Liên quan đến kẻ gây loạn triều cương triều đình .”

Mọi đều biến sắc, Do Minh Dương nhanh chóng quyết định, sang Tần thị : “Con ở đây, trông nom ba đứa nhỏ. Tiếu nhi, Dã nhi, các ngươi theo lên.”

Giang Tiếu và Do Dã liền dậy, chỉ là, khi bước lên lầu, Giang Tiếu sang Vân Sương, : “Ngoại tổ phụ, để Sương nương cùng .”

Do Minh Dương khẽ sững , kịp gì, Do Dã ôn hòa : “ , Vân nương tử cũng nên cùng, ca ca của nàng là Á nguyên của kỳ hương thí năm nay ở Vĩnh Châu, nếu chuyện liên quan đến kẻ triều , Vân nương tử hẳn cũng .”

Nghe , Trần phu tử liền kinh ngạc liếc Vân Sương một cái, suýt nữa buột miệng: “Vậy thì chuyện , khi cũng liên quan đến ca ca của Vân nương tử.”

Trái tim Vân Sương khẽ trầm xuống, một cảm giác bất an mơ hồ âm thầm lan tỏa trong lòng nàng.

Do Minh Dương tự nhiên cũng nhận điều gì đó, từ chối, chỉ trầm mặc gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-290.html.]

Thế là một đoàn cùng lên lầu hai, khi đẩy cửa bước , thấy Mạnh phu tử bên trong, sắc mặt phần tái nhợt, thấy Trần phu tử dẫn theo nhiều như , rõ ràng kinh ngạc, ánh mắt nhanh chóng lộ một tia hoảng loạn rõ rệt.

“Thái Bạch, cần lo lắng.”

Trần phu tử lập tức trấn an, chờ đến khi Giang Tiếu đóng cửa , ông mới hiệu về phía Do Minh Dương: “Vị từng giữ chức Quốc Tử Giám Tế Tửu, Nam Sơn cư sĩ, hẳn ngươi từng danh.”

Nam Sơn cư sĩ là biệt hiệu mà Do Minh Dương từng dùng khi còn trẻ, bởi ông từng vì cầu sự thanh tĩnh mà dựng một căn thảo lư núi Nam gần kinh thành, ẩn danh sách nhiều năm, nhiều bài thơ danh tác truyền tụng đều đời trong thời gian đó, danh nghĩa Nam Sơn cư sĩ.

Một nhân vật xưng là cao sơn bất khả vọng của giới nho sinh như thế, Mạnh phu tử thể từng qua, huống hồ lưng ông còn Do gia!

Hắn lập tức sững sờ, Do Minh Dương mà nhất thời phản ứng thế nào.

Trần phu tử tiếp tục giới thiệu: “Vị chính là đích trưởng tôn của Nam Sơn cư sĩ, hiện đang giữ chức Thị Lang Bộ Hình – Do Đại lang quân. Còn Giang tổng binh, chắc cần lão phu giới thiệu nhiều nữa? Hắn là ngoại tôn của Nam Sơn cư sĩ.”

“Ngươi rõ tình hình hiện nay ở Minh Kinh, chuyện ngươi , đem với bọn họ sẽ thích hợp hơn nhiều.”

Mạnh phu tử rốt cuộc cũng phản ứng , liền kích động phắt dậy, hướng về phía Do Minh Dương cúi thật sâu, vì quá xúc động mà chút lắp bắp: “Tại hạ… tại hạ tham kiến Nam Sơn cư sĩ, Do Đại lang quân, Giang tổng binh. Tại hạ từng nghĩ đến, một ngày… thể tận mắt gặp Nam Sơn cư sĩ…”

Hắn từng gặp Giang Tiếu, nhưng hôm nay Giang Tiếu chỉ mặc thường phục màu mực, cố ý thu liễm khí thế khi bên cạnh Do Minh Dương, nên lúc ở lầu chỉ lướt qua, nhận .

TBC

Hơn nữa… Giang tổng binh là ngoại tôn của Nam Sơn cư sĩ! Việc đúng là đầu tiên .

Lúc lập tức hiểu rõ vì Trần phu tử , chuyện của nên với những thì thích hợp hơn.

Do Minh Dương vốn thích kiểu cách, vuốt nhẹ chòm râu, thản nhiên : “Mạnh phu tử cần câu nệ như thế. Lão phu hôm nay tới đây, bất quá cũng chỉ là một lão già bình thường, đến để giúp đứa chắt điều nhà cởi bỏ khúc mắc trong lòng. Mạnh phu tử cứ xuống, chuyện gì, cứ .”

Mọi lượt xuống.

Mạnh phu tử điều chỉnh cảm xúc, giọng khàn khàn : “Tại hạ hôm nay tìm đến Trần phu tử, thực là vì bằng hữu chí của tại hạ, cũng là từng phu tử trong tư thục đây – La phu tử.”

La phu tử?

Vân Sương lập tức hỏi: “Có là La phu tử tên tự là Thiên Nhất mà Lương tiểu lang từng nhắc đến?”

Mạnh phu tử liếc Vân Sương một cái – là phu tử của Vân Y và Vân Doãn, đương nhiên mối quan hệ giữa nàng và Giang Tiếu, giờ nàng mặt tại đây, cũng lấy lạ, khẽ gật đầu, trầm giọng : “ , Thiên Nhất là tự của La phu tử. Chúng là bằng hữu nhiều năm . Lần thi Hương, phát huy , đỗ Giải nguyên của Hạ Châu.”

“Thiên Nhất coi trọng kỳ Hội thí . Nhà điều kiện khá giả, đủ khả năng chu cấp cho lên kinh dự thi, vì hơn một tháng , rời khỏi tư thục, lên Minh Kinh ứng thí.”

Hội thí thường tổ chức tháng ba, một sĩ tử gia cảnh sung túc đúng là sẽ lên kinh thành từ sớm vài tháng để thích nghi với cuộc sống nơi đó, vận may thì còn thể quý nhân nâng đỡ.

Do Dã lập tức linh cảm lành, ánh mắt trầm xuống: “Chẳng , khi La lang quân đến Minh Kinh, gặp chuyện gì?”

Mạnh phu tử trầm mặc giây lát, nặng nề : “Tình hình cụ thể, tại hạ rõ lắm. Chỉ là, sáng nay tại hạ nhận một phong thư của Thiên Nhất gửi từ kinh thành về, nội dung trong thư cho thấy… Thiên Nhất… thể xảy chuyện .”

Đây chính là lý do khiến vội vã thành, tìm đến Trần phu tử.

Loading...