Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 294

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:30:32
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi lập tức dừng bước.

Tuy sớm đoán triều đình sẽ phái sứ giả đến, nhưng ngờ nhanh đến thế.

Vẻ mặt Do Minh Dương trầm, trầm giọng : “Thiên sứ là ai?”

Ngô Khởi cung kính liếc Do Minh Dương, : “Người trông như nội thị trong cung, tự xưng họ Cao.”

Nội thị họ Cao…

Do Minh Dương tựa hồ thoáng sửng sốt, hồi lâu mới trầm ngâm: “Cao công công là đại thái giám bên cạnh Thánh thượng, xưa nay chỉ lệnh từ Thánh thượng. Điều nghĩa… là Thánh thượng đích phái đến.”

Tuy nhiên, việc ông đến gấp gáp như thế, ít nhiều cũng khiến để tâm.

Do Dã khỏi nhíu mày: “Chẳng lẽ kinh thành chuyện gì xảy ?”

Do Minh Dương lắc đầu: “Nếu chuyện, chúng lẽ sớm nhận tin . Trước tiên cứ đến gặp Cao công công xem ngài đến vì chuyện gì.”

Triều đình cử thiên sứ đến, đây là chuyện trọng đại hơn bất cứ điều gì khác. Giang Tiếu một lời, lập tức dẫn theo Do Minh Dương và những khác trở về Tổng binh phủ.

TBC

Vân Sương và Giang Tiếu dù cũng thành , tình huống thế , nàng tiện theo.

Nhìn theo bóng dáng Giang Tiếu cùng rời , Vân Sương liền về nhà .

Nàng luôn cảm thấy, chuyện lớn sắp xảy , những ngày yên bình ở huyện Sơn Dương e là sắp kết thúc.

Về đến nhà, nàng suy nghĩ một hồi, liền gọi Bát Nguyệt và Thập Ngũ đến, dặn họ tối nay bắt đầu thu dọn hành lý để chuẩn xa.

Bát Nguyệt và Thập Ngũ vẻ mặt kinh ngạc: “Nương tử định ?”

Vân Sương giải thích nhiều, chỉ mỉm nhàn nhạt: “Cứ thu xếp , phòng khi cần thiết.”

Sau đó, nàng đến Yến Tứ Phương một chuyến.

Lúc , Yến Tứ Phương chuẩn xong xuôi để khai trương, hôm nay là ngày hai mươi sáu, chỉ còn hai ngày nữa là đến ngày chính thức mở cửa.

Sau thử món , mấy vị thực khách khó chiều mà Hạ Văn Quân vất vả mời đến phụ kỳ vọng, tiếc lời khen ngợi món ăn của họ công chúng. Những ngày gần đây, tụ tập cửa tiệm để ngóng trông ngày khai trương càng lúc càng nhiều, thậm chí ít từ các huyện lân cận tìm đến chỉ để xem náo nhiệt.

Hạ Văn Quân là khéo léo, thể bỏ lỡ dòng quý giá . Từ ba hôm , nàng sai một bảng thông báo khổng lồ dựng cửa tiệm, đó ghi rõ thời gian khai trương Yến Tứ Phương, đồng thời thông báo rằng năm mươi khách đầu tiên trong ngày khai trương sẽ miễn phí rượu, một trăm khách đầu tiên tặng một đĩa món đặc sắc miễn phí, còn tất cả khách đến trong ba ngày đầu đều giảm giá hai mươi phần trăm!

Quan trọng nhất, để tri ân các binh sĩ Hạ Châu từng hỗ trợ Túc Châu, trong ba ngày đầu, tất cả binh sĩ Hạ Châu đến quán dùng bữa đều miễn phí!

Điều lập tức thắp lên lòng nhiệt huyết trong tim dân chúng Hạ Châu.

Vốn dĩ, khi Giang tổng binh lập nên chiến công hiển hách, trong lòng bọn họ tràn đầy niềm tự hào và vui sướng, nghĩ đến việc Kim Mông quốc chịu tổn thất nặng nề trong trận chiến , lòng càng thêm sảng khoái.

Giang tổng binh và các binh sĩ Hạ Châu, trong mắt họ, chính là những hùng chân chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-294.html.]

Yến Tứ Phương lúc tuyên bố sẵn sàng chiêu đãi miễn phí những hùng , nghi ngờ gì giành lấy vô vàn hảo cảm từ dân.

Dường như việc ủng hộ Yến Tứ Phương, cũng chính là ủng hộ những lính ngày đêm liều bảo vệ quốc gia.

Vân Sương mấy ngày nay cửa Yến Tứ Phương luôn đông tụ tập, nhưng khi đến nơi hôm nay, nàng vẫn khỏi nhướng mày kinh ngạc.

Chỉ thấy cửa Yến Tứ Phương lúc vây kín từng vòng , Hạ Văn Quân đặc biệt cắt cử vài ngoài giải đáp thắc mắc của dân chúng, còn chu đáo chuẩn nước và điểm tâm miễn phí cho . Vì hướng dẫn cụ thể, tuy đông đúc nhưng khung cảnh vẫn trật tự.

Nếu , còn tưởng rằng Yến Tứ Phương chính thức khai trương , khiến những chủ tiệm xung quanh mà đỏ cả mắt.

Không cần nghĩ cũng , đến ngày khai trương thật sự, chắc chắn sẽ là một đại sự khiến vạn đổ xô kéo đến.

Bát Nguyệt nhịn trừng to đôi mắt, tặc lưỡi : “Lão thiên gia! Người tụ tập cửa tiệm nhà ngày một nhiều! Đến ngày hai mươi tám, chẳng con phố sẽ đông nghẹt !”

Thập Ngũ cũng lộ vẻ thất thần, lẩm bẩm: “Hôm , Hạ đông gia còn tiệm ở các huyện khác bắt đầu sửa sang , tranh thủ cuối năm khai trương thêm ba phân hiệu nữa, nô tỳ còn lo liệu quá gấp , giờ xem , đúng là cần thiết thật!”

Một cửa hàng nhỏ bé ở huyện Sơn Dương thế , tiếp đãi nổi lượng khách kinh khủng như thế!

Chớ ba chi nhánh, Thập Ngũ cảm thấy, cho dù mở thêm mười chi nhánh cũng chẳng sợ khách!

Vân Sương vốn đang lo lắng vì chuyện triều đình phái thiên sứ tới, lúc tâm trạng rối bời rốt cuộc cũng dịu , đôi mắt cong cong ánh lên niềm vui: “Tất nhiên , về chuyện ăn buôn bán, Hạ đông gia chính là chuyên nghiệp đấy!”

Một cộng sự như , đúng là bảo vật khó tìm!

Nàng thậm chí mường tượng cảnh tương lai tươi sáng, nơi bạc trắng cuồn cuộn đổ về tay !

Tâm tình phơi phới, nàng vòng cửa . Vừa bước đại sảnh, liền thấy tất cả tiểu nhị sự chỉ đạo của Cao chưởng quầy đang tất bật chuẩn cho lễ khai trương hai ngày . Lúc Cao chưởng quầy đang chỉ một tiểu nhị lỡ tay vỡ một bình hoa mà nổi trận lôi đình:

“…Ngươi đó! Ta dặn bao nhiêu hả, thứ thật cẩn thận! Phải coi mỗi món đồ trong tiệm như nương ruột nhà ngươi ! Tai ngươi mọc chỗ nào hả! Đừng để tiệm còn khai trương, đồ đạc ngươi đập sạch!”

Mắng đến nửa chừng, ông chợt thấy Vân Sương bên cạnh, vội vàng chuyển giọng: “Vân nương tử đến ! Đông gia chúng đang ở lầu hai, trong phòng chữ ‘Vân’! Nếu nương tử gặp , cứ trực tiếp lên đó là !”

Vân Sương mỉm gật đầu, dịu dàng một câu “Mọi vất vả ”, dẫn theo Bát Nguyệt và Thập Ngũ bước thẳng lên lầu hai.

Vừa đẩy cửa phòng chữ “Vân”, nàng thấy Hạ Văn Quân đang bên trong, mặt là từng chồng sổ sách cao ngất. Đôi tay trắng nõn như ngọc đang thoăn thoắt gẩy bàn tính, vẻ mặt vì phấn khích mà nhiễm một tầng hồng nhạt.

Nhìn thấy cảnh tượng , Vân Sương nhịn bật , bước đến đối diện, : “Hiện tại tiệm chúng còn doanh thu gì nhỉ? Toàn là chi phí bỏ , mà Hạ đông gia còn tính toán say mê như thế.”

Hạ Văn Quân sớm nhận sự hiện diện của nàng, ngẩng đầu lên, hưng phấn : “Muội thì gì! Ta đang tính toán doanh thu dự kiến đấy! Trời ạ, nếu việc thuận lợi, lòng tin rằng doanh thu một tháng của Yến Tứ Phương thể bằng nửa năm của Hồng Phúc Lâu!”

Hồng Phúc Lâu tuy cũng nổi tiếng, nhưng rốt cuộc vẫn là kiểu tửu lâu quy củ, hơn nữa giá cả rẻ, dẫu nàng sức quảng bá đến , lượng khách cũng giới hạn.

Còn Yến Tứ Phương của họ thì món ăn mới lạ độc đáo, bầu khí phù hợp với tầng lớp, thực đơn thì mỹ vị vô song, nàng chỉ cần khẽ tuyên truyền một chút mà tạo nên hiệu ứng ngoài sức tưởng tượng!

Lâu lắm nàng mới cảm thấy tim đập rộn ràng đến thế!

Vân Sương xong, đôi mắt nheo , “Nửa năm?”

Hạ Văn Quân dường như cảm nhận điều gì, bàn tay đang gẩy bàn tính chợt khựng , ngẩng đầu lên, khẽ nhướng mày: “Sao thế, Sương nương điều chi hài lòng với con nửa năm ư?”

Loading...