Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-08-23 22:37:53
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Sương với về thứ tình cảm phức tạp của nàng dành cho Vân Hạo Nhiên, chỉ thể khẽ , mượn ánh trăng dịu nhẹ đôi mắt nam tử mặt đang ánh lên từng tia dịu dàng, nhẹ giọng : “Ta , lúc buồn cũng vô ích. Ta cần giữ vững tâm trí thì mới thể nghĩ cách tìm A .”

“Phải , khi nãy Ngô Khởi gọi , là vì tin tức mới từ Kim Mông Quốc ?”

Giang Tiếu ngắm nàng một lát, mới thuận theo chủ đề mới nàng mở mà khẽ gật đầu: “Thám tử an bài ở Kim Mông Quốc vẫn luôn hành động âm thầm. Những năm qua, bọn họ ít việc nhỏ, khiến quan hệ giữa hoàng thất Kim Mông và các thủ lĩnh bộ tộc khác ngày càng căng thẳng.

Giờ đây Hốt Đồ Liệt chết, các thủ lĩnh bộ tộc khác còn kiêng dè, chỉ cần một tia mồi lửa, là thể khiến Kim Mông Quốc đại loạn.

Tin tức mới truyền đến chính là, các thủ lĩnh bộ tộc của Kim Mông Quốc liên thủ, chuẩn lật đổ hoàng tộc Y Vạn.”

Tức là — nội loạn bùng phát trong Kim Mông Quốc.

Vân Sương khỏi tò mò hỏi: “Kim Mông Quốc loạn thế, cho rằng bộ tộc nào khả năng thắng thế hơn?”

Giang Tiếu chỉ nhàn nhạt : “Ai thắng quan trọng. Quan trọng là khuấy cho vũng nước đó càng đục càng . Kim Mông Quốc càng loạn, thì càng lợi cho chúng .

Những chuyện , đều an bài xong, nàng cần lo nghĩ nhiều.”

Vân Sương lặng lẽ Giang Tiếu thật lâu.

Những ngày qua nàng ngày càng nhận , nàng hiểu về Giang Tiếu thật sự quá ít. Khi xưa trong mắt nàng, Giang Tiếu chỉ là một vị tổng binh Hạ Châu dũng mãnh thiện chiến, hết lòng vì dân. Nay mới thấy, còn tài giỏi hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng — đến một tháng khiến cả một quốc gia rơi lòng bàn tay .

Thật sự phong thái của kẻ “phất tay là mây tụ, úp tay là mưa rơi” — đúng kiểu gian thần triều đình.

Nhìn thấy ánh mắt nàng đang , Giang Tiếu nhịn : “Sao đột nhiên như ?”

“Ta đang nghĩ…”

Vân Sương nhẹ giọng: “Hóa âm thầm bao nhiêu việc như thế. Ta vốn tưởng chỉ canh giữ yên nơi Hạ Châu thôi cơ.”

Giang Tiếu nàng, dường như cân nhắc mới chậm rãi : “Lúc đầu quả thật chỉ giữ gìn Hạ Châu. Việc cài thám tử cũng là để phòng xa, nghĩ, cài thì chút việc cũng chẳng .

Lúc , thật sự nghĩ quá nhiều.”

Chỉ là bản tính cẩn trọng, việc gì cũng quen xa trông rộng.

Vân Sương một nữa thầm than — chẳng trách bao năm trấn thủ Hạ Châu, mà Do Minh Dương cùng bọn họ vẫn lấy tiếc nuối.

Nếu Giang Tiếu sớm dã tâm tranh quyền đoạt vị, thì Hạ Châu nhỏ bé, nào thể giam nổi bước chân ?

Nàng nghĩ đến đương kim Thánh thượng — vì trong vô võ tướng chọn trúng Giang Tiếu, từ sớm đưa về bên . Nghĩ đến đó, nàng cũng lấy lạ vì hoàng đế thể giữa triều đình do Mộc Thừa tướng thao túng mà giành một con đường máu.

Nghĩ đến ngày mai bắt đầu lên đường, e là còn mấy thời gian để chuyện trò thong thả như hôm nay nữa, Giang Tiếu hạ giọng với nàng về kế hoạch khi trở Minh Kinh: “Khi về đến Minh Kinh, nàng hãy tạm thời ở phủ mà Thánh thượng ban cho . Lúc , cùng Cao công công cung diện thánh. Nếu nàng nguyện ý hỗ trợ biểu bọn họ điều tra vụ án sĩ tử phân thây, sẽ chủ động nhắc đến tên nàng mặt Thánh thượng.”

Việc chuyện , Vân Sương cũng chẳng bất ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-304.html.]

Chắc khi đến đây, Do Dã hoặc Do Minh Dương với .

Giang Tiếu tới đây thì dừng một chút, trầm mắt nàng, : “Tất nhiên, nếu nàng cuốn vòng xoáy quyền đấu trong triều, thì sẽ nàng từ chối biểu và ngoại tổ phụ. Kỳ thực, khi biểu nhắc đến chuyện , cũng tán thành…”

Nếu nàng tham gia vụ án , tức là công khai đặt chân cuộc phân tranh triều chính.

Một khi xử lý , e rằng nàng sẽ đẩy lên đầu sóng ngọn gió, dễ trở thành mục tiêu của phe Mộc Thừa tướng.

Nếu thể, tự nhiên che chở cho nàng và hai đứa trẻ, để nàng trải qua bất cứ mưa gió nào.

Vân Sương thấy rõ tâm tư của , liền mỉm , hỏi: “Vậy trực tiếp bảo từ chối Do đại lang quân?”

Giang Tiếu khẽ mím môi, bỗng vươn tay ôm nàng chặt hơn, nhẹ giọng thở dài: “Một là vì vụ án liên quan đến A của nàng, nàng sẽ cam tâm chỉ ngoài mà dõi theo.

Hai là… nàng yêu thích điều tra phá án. Nếu cơ hội, nàng chắc chắn tài năng cứ thế chôn vùi nơi thôn dã. Vụ án triều đình và dân chúng quan tâm sâu rộng, tham gia đó, sẽ lợi cũng hại, nhưng nếu nàng thật sự phá vụ án , thì từ nay về , thiên hạ sẽ chẳng ai còn dám nghi ngờ năng lực của nàng nữa.

Như , dù nàng ở tại Minh Kinh, cũng sẽ chuyện bất khả thi nếu tiếp tục điều tra phá án.”

Vân Sương ngẩn — nàng từng với Giang Tiếu về sự say mê và cố chấp của nàng đối với việc truy tìm chân tướng.

Khi mới đến thế giới , nàng chỉ nghĩ đến chuyện sinh tồn. Giờ đây khi định cái ăn cái mặc, nàng bắt đầu suy nghĩ xem bản nên sống tiếp thế nào.

Trước đây, Lâm Vãn Chiếu từng hỏi nàng: so với việc buôn bán, nàng thích phá án hơn ?

Không ngờ rằng, thấu điều chỉ Lâm Vãn Chiếu — mà còn Giang Tiếu.

Vân Sương vốn nhiều dã tâm, nhưng nếu thể lựa chọn, ai sống một đời bình phàm dấu ấn? Ai tỏa sáng trong chính con đường mà yêu thích?

Nàng bỗng nhận , sự mơ hồ trong lòng khi rời Huyện Sơn Dương hôm đó, cũng là vì rõ bản nên về trong tương lai.

Giờ nam nhân mặt khẽ giọng vạch cho nàng một con đường rõ ràng, lòng nàng chợt an tĩnh hơn bao giờ hết, khóe môi kìm khẽ cong: “Thật , dù nghĩ đến bản , cũng định đồng ý với Do đại lang quân.”

Nàng ngẩng đầu mắt Giang Tiếu, mỉm dịu dàng: “Chàng và nhà họ Do chọn phe từ lâu, thể thật sự ngoài cuộc? chịu vì mà suy nghĩ nhiều như , vui.”

Hắn khiến nàng cảm thấy, tình cảm giữa họ sẽ dừng ở hôm nay, mà còn kéo dài đến vô ngày mai phía .

Trước đáp ứng gả cho Giang Tiếu, nhưng thật nàng vẫn cảm giác rõ rệt nào.

Vì thế nàng mới hôn sự quá rình rang, lúc đám cưới tạm hoãn, trong lòng nàng cũng thấy tiếc nuối.

giờ đây — nàng thực sự nảy sinh mong cùng đàn ông mặt hết một đời.

TBC

Điều , là từng .

Giang Tiếu ngờ nàng cảm tạ một cách nghiêm túc như , bất giác cúi đầu mắt nàng, lập tức ánh trong suốt long lanh mê hoặc tâm thần.

Thân thể khẽ căng cứng , trong lòng bất chợt dâng lên một cơn thôi thúc khó lòng kiềm chế — thứ xúc động , chỉ khi ý chí suy yếu những buổi sớm tĩnh lặng mới thể cảm nhận, còn giờ đây, khi tỉnh táo, mãnh liệt khao khát gần gũi nàng hơn bao giờ hết.

Loading...