Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 307
Cập nhật lúc: 2025-08-23 22:37:56
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thư phòng khá rộng, lúc Do Dã đang chiếc ghế phía bên trái bàn chính, tay cầm một chén nhấp từng ngụm. Thấy Vân Sương Giang Tiếu dắt , liền mỉm ôn hòa, “Vân nương tử nghỉ ngơi đủ ?”
Vân Sương lập tức cảm thấy dường như những khác đều đang bận rộn chính sự, chỉ nàng là đang nhàn rỗi.
Nàng khẽ ho một tiếng, Giang Tiếu dắt xuống đối diện với Do Dã.
Hắn cũng trở bàn sách, mà trực tiếp xuống bên cạnh Vân Sương.
Do Dã rõ nàng còn đang bận lòng về vụ án, liền dài dòng, đợi hai định chỗ , liền : “Ta về hành tung của Vân lang quân, nghĩ Vân nương tử sẽ để tâm đến chuyện hơn cả.”
Trước đó, khi Do Dã phái phát hiện Vân Hạo Nhiên mất tích, liền lập tức cho đến báo tin cho .
Sau đó, họ mới bắt đầu điều tra kỹ lưỡng chuyện mất tích của Vân Hạo Nhiên.
“Vân lang quân đến Minh Kinh từ cuối tháng Mười. Trước đây, từng vài gặp mặt Chương bác sĩ, hiện đang giảng dạy tại Quốc Tử Giám. Chương bác sĩ quý trọng phẩm hạnh và học vấn của Vân lang quân, nên hai vẫn duy trì thư từ qua .
Lần đến Minh Kinh sớm là để bái phỏng Chương bác sĩ, đồng thời định chỗ ở, chuẩn cho kỳ Hội thí sang năm.
Đến Minh Kinh, cùng hai nho sinh thiết khác thuê chung một sân viện ở Tứ Phương hẻm phía đông thành. Khu đó chủ yếu là dân thường sinh sống, giá thuê rẻ, phần lớn nho sinh gia cảnh bình thường đều chọn nơi khi đến Minh Kinh.
Vân lang quân mất tích ngày hai mươi chín tháng Mười một.”
Ngày hai mươi chín tháng Mười một, chính là ngày họ rời khỏi huyện Sơn Dương.
Mà nay là ngày mười bảy tháng Chạp.
Nói cách khác, Vân Hạo Nhiên mất tích tròn mười tám ngày.
Tim Vân Sương khẽ thắt , liền Do Dã tiếp: “Trước khi mất tích, ngoài đến bái phỏng Chương bác sĩ, Vân lang quân đều từ chối hết thảy lời mời tiệc tùng, kể cả từ phe Mộc thừa tướng. Ta đoán là để giữ , cận với bất kỳ phe phái nào. Thực tế, nhiều nho sinh đến Minh Kinh cũng chọn cách tương tự.
Chỉ tiếc rằng… Chương bác sĩ năm xưa tổ phụ một tay nâng đỡ, là môn sinh cũ của ngài. Dù Vân lang quân đến bái phỏng với lý do gì, thì cũng dễ cho là đang ngả theo phe Thánh thượng.
Sau đó, phe Mộc thừa tướng càng tích cực mời mọc Vân lang quân, thậm chí Nhị lang quân của Ngụy gia còn trực tiếp tiếp xúc với .
Ngụy gia vốn nhờ Mộc gia mà phất lên, là cánh tay đắc lực của Mộc thừa tướng. Nhị lang quân nhà họ Ngụy là một tên nổi tiếng ăn chơi trác táng ở Kinh thành, ngày ngày ngao du săn bắn, lo học hành. theo tin tức chúng , là quân cờ mà Ngụy gia cố ý đưa ngoài, để khi cần sẽ những việc mà Ngụy gia tiện mặt.”
Lời của Do Dã rõ ràng.
Sắc mặt Vân Sương lập tức trầm xuống, “Ý là, tên Nhị lang quân nhà họ Ngụy uy h.i.ế.p A của ?”
“Mười phần thì đến tám chín phần là .
Người phái hỏi hai vị nho sinh cùng thuê viện với Vân lang quân, họ ngày hai mươi tháng Mười một, đầu tiên gặp Nhị lang quân Ngụy gia. Từ đó trở , tâm trạng của bất , hầu như ngày nào cũng trốn trong nhà, chịu ngoài.
TBC
Mãi đến ngày hai mươi chín tháng Mười một, việc cần ngoài một lát, từ đó bao giờ trở .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-307.html.]
Do Dã dừng một chút, mím môi tiếp: “Tình trạng giống với ba vị nho sinh từng sát hại đây.”
Dù khiến Vân nương tử quá mức lo lắng, nhưng tình huống nhất, vẫn cần để nàng sớm chuẩn tâm lý.
Vân Sương hít sâu một , trầm giọng hỏi: “Ba nho sinh , khi mất tích cũng từng phe Mộc thừa tướng tiếp cận ?”
“Có.”
Do Dã khẽ gật đầu: “Bọn họ đôi chút khác biệt với A của nàng. Cả ba đó đều thái độ gay gắt đối với phe Mộc thừa tướng, từng ít nhiều bày tỏ sự bất mãn với bọn họ ở nơi công khai.
Hình bộ rà soát những họ từng tiếp xúc khi mất tích, kẻ đến tìm họ tuy là Nhị lang quân Ngụy gia, nhưng truy ngược thì đều liên hệ với phe Mộc thừa tướng.
Điều nan giải nhất là, bọn họ đều mất tích một cách đột ngột. Sau khi mất tích, ai họ . Quan phủ chỉ xác định rằng họ đều rời khỏi thành, thậm chí còn tra họ từ cổng thành nào.
ngay cả cổng thành mà họ cũng giống , mỗi một hướng.”
Nói cách khác, điều duy nhất thể khẳng định là: khi mất tích, tất cả bọn họ đều từng phe Mộc thừa tướng đe dọa.
Khó trách ai ai cũng cho rằng là phe Mộc thừa tướng giở trò quỷ.
Vân Sương hỏi: “Họ cụ thể mất tích ngày nào? Thi thể phát hiện lúc nào? Khi phát hiện, t.h.i t.h.ể tình trạng ? Bị hung thủ phân thành bao nhiêu mảnh?”
Ngay cả Do Dã, khi nàng thản nhiên hỏi đến mức độ phân thây của thi thể, cũng khỏi nhướng mày, đưa mắt nàng một cái đầy vi diệu, đáp: “Người đầu tiên gặp nạn là một vị nho sinh họ Văn, là Giải nguyên của Tầm Châu năm nay, hai mươi sáu tuổi. Hắn mất tích ngày hai mươi tháng Mười. Khoảng ba ngày , t.h.i t.h.ể của phát hiện trong khu rừng phía tây bắc ngoài thành.
Thi thể nhét trong một bao tải trói chặt, là một phụ nhân đồng vô tình rừng phát hiện .
Thi thể của …”
Do Dã dừng chốc lát, mới tiếp: “Bị c.h.é.m nát đến mức… gần như thể ghép . Quan phủ mất mấy ngày mới miễn cưỡng ráp gương mặt, xác nhận đó chính là Văn lang quân mất tích.”
Lông mày Vân Sương bất giác chau .
“Người thứ hai là một nho sinh họ Mã, quê ở Vĩnh Châu, giống như A của nàng, là Trạng nguyên kỳ thi Hương năm nay của Vĩnh Châu, hai mươi bảy tuổi.
Hắn mất tích ngày hai mươi tư tháng Mười, sáu ngày , t.h.i t.h.ể phát hiện núi phía đông nam ngoài thành. Khi tìm thấy, t.h.i t.h.ể cũng nhét trong một bao tải trói chặt, do một thợ săn núi phát hiện.
Cũng giống như Văn lang quân, t.h.i t.h.ể c.h.é.m thành nhiều mảnh.”
“Người cuối cùng gặp nạn… chính là La Thiên Nhất.”
Nói đến đây, Do Dã khỏi thở dài một .
Tuy từng gặp mặt La Thiên Nhất, nhưng vì mối liên hệ với Mạnh phu tử, họ cũng thể xem là xa lạ .
“La Thiên Nhất mất tích ngày mười hai tháng Mười một, bốn ngày , tức ngày mười sáu tháng Mười một, t.h.i t.h.ể phát hiện bên hồ phía đông bắc ngoài thành, cũng bỏ trong bao tải trói kín.
Chỉ là… tình trạng t.h.i t.h.ể của đôi chút khác biệt với hai .”