Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 322
Cập nhật lúc: 2025-08-23 22:38:12
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viên quan nọ đầy vẻ bất đắc dĩ, khom bẩm báo: “Hồi bẩm Ngụy thiếu khanh, chúng thuộc hạ theo những chỉ thị ngài đưa từ mà tiến hành điều tra.
Ngài từng , hung thủ là nam giới, một chiếc xe riêng thể tự do sử dụng, nhân khẩu trong nhà đơn giản, thậm chí thể là sống một , thể từng mâu thuẫn với các sĩ tử từng kinh ứng thí.
Hai thôn mà Văn lang quân từng qua đều gần Minh Kinh, dân cư nơi tuy giàu như trong thành, nhưng điều kiện sống chung tệ, nhà xe thì chiếm đa . Nếu xét theo những tiêu chí ngài đề , thì dân cư trong hai thôn đó cũng như những sống rải rác quanh vùng, ít phù hợp…
Chỉ điều kiện cuối cùng—tức là họ từng xảy mâu thuẫn với sĩ tử lên kinh —là điều tra dễ. Chúng thuộc hạ cũng sai lượt kiểm tra…”
Dù thì mâu thuẫn cá nhân là chuyện riêng tư, ngoài khó mà . Nếu hung thủ cố tình giấu diếm, thì dù điều tra thêm vài tháng cũng chắc kết quả.
Ngụy Vô Thao nhíu mày, im lặng hồi lâu mới định cảm xúc.
Hắn viên quan sai. Vụ án vốn dĩ vô cùng nan giải, thuộc hạ của trong thời gian ngắn điều tra nhiều như , thực cũng là cố gắng nhiều .
So với bọn ngốc ở Hình bộ đến giờ mới nhận điều tra sai hướng , bên nắm tiên cơ. Tình hình hiện tại, vẫn còn trong sự khống chế của .
Không thể vội, thể vội…
Trong khi Ngụy Vô Thao đang âm thầm điều chỉnh thở, đột nhiên bên ngoài truyền đến giọng của tùy tùng cận là Bình Bách: “Lang quân, cầu kiến.”
Ngụy Vô Thao khẽ cau mày, bảo viên quan lui , mới : “Vào .”
Bình Bách bước , cung kính bẩm: “Lang quân, đến là một mưu sĩ nhà họ Thang, họ Quách. Hắn là do Thang thượng thư sai đến hỏi thăm tình hình vụ án.”
Tim Ngụy Vô Thao lập tức siết chặt , tay đặt bàn cũng nắm thành quyền, gân xanh nổi bật, sắc mặt vì trầm mặc mà càng thêm âm trầm: “Lại đến nữa?!”
Từ lúc tiếp nhận vụ án , đám cứ cách vài ngày sai đến hỏi han tình hình, thậm chí còn can thiệp chỉ đạo cách điều tra.
Thật là nực ! Một lũ như thế thì tư cách gì chỉ cách phá án?! Hắn quan tâm phe phái tranh đấu thế nào—đây là vụ án của , là lĩnh vực của , cho phép bất kỳ ai nhúng tay.
Hắn cố gắng hết sức, phá án bố trí mưu tính vì họ, như là hết lòng hết .
Vì bọn họ, nhiều phá bỏ giới hạn của chính .
Bình Bách liếc trộm sắc mặt của chủ nhân, thầm lo lắng. Hắn theo Ngụy Vô Thao từ nhỏ, quá hiểu tính cách của .
Lang quân của quả thực là nhân tài xuất chúng, là xuất sắc nhất trong thế hệ của Ngụy gia, thế nhưng… là một “kẻ si mê án mạng”.
Từ nhỏ Ngụy lão gia – từng giữ chức Đại Lý Tự khanh – nuôi dạy, tuổi thơ của là những tháng ngày theo lão gia khắp nơi phá án, học bản lĩnh đến mười phần mười. Sau đỗ đạt cao trong khoa cử, tại Đại Lý Tự, ai ai cũng ca ngợi tiền đồ của rực rỡ, nào ngờ chỉ mê say phá án, đối với chuyện khác đều màng.
Ngay cả khi cuộc chiến giữa các phe phái triều đang cực kỳ căng thẳng, cũng chẳng buồn quan tâm. Nếu cuộc đấu đá lan sang cả Đại Lý Tự và Hình bộ, lẽ cả đời cũng sẽ chẳng bao giờ chủ động nhúng tay chuyện như thế.
Gia chủ nhà Ngụy từ lâu vì tính tình của mà lo lắng thôi. Lần thấy rốt cuộc cũng cuốn cuộc cục diện, mừng sợ, bởi cực kỳ để tâm đến vụ án , mấy phái đến hỏi han.
Bên Mộc gia, Thang gia, cũng ngừng cử sang thăm dò tiến triển vụ án.
Bình Bách hiểu rõ—sự nhẫn nại của lang quân nhà , gần đến cực hạn .
Hắn khẽ cân nhắc sắc mặt chủ nhân, dè dặt hỏi: “Lang quân, ngài gặp vị Quách đó ?”
Ngụy Vô Thao lạnh nhạt kéo khóe môi, “Không gặp. Bảo — ngoài điều tra án.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-322.html.]
“Tiểu nhân hiểu.”
Bình Bách đáp lời, nhớ những điều ngoài phòng nghỉ, chần chừ một chút hỏi:
“Lang quân, chăng tiến triển vụ án như ý? Tiểu nhân bên Hình bộ điều động nhiều nhân thủ để truy tìm tung tích của Văn lang quân khi mất tích, thậm chí đến cả nhà họ Do cũng Do thị lang sai hỗ trợ, xem … vị thần thám mới mời tới của họ, quả nhiên chút bản lĩnh.”
Ngụy Vô Thao nhịn lạnh, trong ánh mắt là trào phúng khó giấu:
“Dù cho bọn họ cuối cùng cũng phát hiện đó ngu ngốc thế nào, thì ích gì? Hành tung của Văn Tại Học khi mất tích, nào thứ dễ tra xét đến thế?!”
Ngay đến cả Đại Lý Tự bọn cũng mất nửa tháng mới tra đầu đuôi, thì đám Hình bộ dẫu điều động bao nhiêu , cũng thể nhanh chóng đuổi kịp tiến độ hiện giờ của bọn .
Tên Do Dã thậm chí còn ngại điều động cả nhân nhà , thật sự hổ!
Chuyện đó khác gì trẻ con gặp chuyện giải quyết thì chạy về tìm b.ú sữa?
“ mà…”
Bình Bách vẫn cau mày :
“Tiểu nhân mấy thị vệ ngoài Đại Lý Tự , từ sáng nay bắt đầu, quanh đây xuất hiện ít kẻ lén lút lảng vảng, chỉ e là Hình bộ phái tới, mưu toan đánh cắp tin tức từ bên …”
“Có bản lĩnh thì cứ đến mà trộm!”
Ngụy Vô Thao càng thêm mỉa mai, giọng đầy hàn ý:
“Mưu tính của bọn họ, ngươi cho rằng ?”
Hắn từ sớm liệu đến việc Hình bộ phát hiện bản thể đuổi kịp tiến độ sẽ tức giận mà liều, nghĩ cách dùng thủ đoạn hạ tiện để lấy tin tình báo—chuyện đó quá đỗi bình thường .
Bởi , ngay khi rời Hình bộ buổi sáng, lập tức dặn ẩn dấu hành tung kỹ càng, đồng thời bố trí thêm dọc theo các tuyến đường dẫn từ Tây Nhị Môn ngoài để gây nhiễu cho lũ ngu bên Hình bộ.
Hắn tự xưng thanh cao, nhưng khinh thường nhất là dùng thủ đoạn dơ bẩn để phá án.
Tên “Hà lang quân” … sáng nay khi thấy ánh mắt thản nhiên và tự tin của , còn ngỡ rằng là kẻ nguyên tắc, chí ít trong việc phá án loại chuyện mờ ám—nhưng xem , lầm .
Hiếm lắm mới sai .
thì ? Tên đó chẳng nhân vật trọng yếu gì cả.
Ngụy Vô Thao sắc mặt trầm như nước, cúi nhặt mấy tờ danh sách khi nãy ném xuống đất, liếc mắt qua, lạnh giọng :
“Bình Bách, chuẩn ngựa. Bổn quan đích xuất mã điều tra!”
…
TBC
Cùng lúc đó, phía bên .
Sau khi rời khỏi Hình bộ, Vân Sương liền trở về thẳng chỗ ở của .
Do Dã vì yên lòng nàng, đích đưa nàng về tận nơi. Sắp đến cửa phủ, trầm ngâm một thoáng, căn dặn phu xe:
“Không cần vòng cổng , chúng trực tiếp từ chính môn.”