Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 347
Cập nhật lúc: 2025-08-24 23:02:19
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Sương cũng yêu thích tiểu nương tử sáng sủa, ngây thơ , mỉm véo nhẹ khuôn mặt nàng, : “Được.”
Do Dã đưa Do Tranh Huệ cùng đến nhà họ Thang, chẳng qua là để cho rằng, nhà họ Do chính thức thừa nhận sự tồn tại của nàng.
Vừa khéo, Giang Tiếu vì mới tiếp nhận công việc ở Quảng Võ Vệ và Hưng Võ Vệ nên ngày mai thể đến yến tiệc sớm, liền giao nàng cho Do Dã chăm sóc.
Tiễn Do Tranh Huệ , Ánh Nguyệt nhịn mà : “Tam nương tử trông thật sự thích Vân nương tử, nô tỳ từng hầu hạ Tam nương tử đây, hiếm khi thấy nhanh chóng để tâm đến một như thế.”
Thu Lộ : “ , chẳng trông Tam nương tử giống như đang bảo vệ con ? đại lang quân của chúng che chở, ai dám bắt nạt Vân nương tử? Nếu đại lang quân sớm kế thừa vị trí thế tử, e là càng ai dám gì mặt .”
Nói đến đây, Thu Lộ khẽ thở dài.
Chuyện cũng chẳng điều gì bí mật, khi Do Dã gãy chân, vốn là chắc chắn kế thừa tước vị Vệ quốc công. Khi , phụ mới kế vị, đang định dâng tấu lên triều đình xin lập Do Dã thế tử, ai ngờ xảy việc ngã gãy chân.
Chính vì thế, Do Dã kiên quyết từ chối kế thừa tước vị, một mực nhường cho là Do Hứa – tứ chi lành lặn. Cũng bởi vì thể thuyết phục trưởng, Do Hứa mới tức giận rời khỏi nhà, đến Hạ Châu nương nhờ Giang Tiếu.
Chuyện , lúc rảnh rỗi đây, Giang Tiếu từng kể với Vân Sương.
Cũng bởi vì chuyện đó, đến nay Do Dã vẫn thành . Mỗi khi nhắc đến biểu , Giang Tiếu dù để lộ , nhưng Vân Sương trong lòng vô cùng áy náy.
Tuy ai trách , khiến Do Dã thương cũng , nhưng thể gạt bỏ bản khỏi chuyện .
Tần thị dĩ nhiên sốt ruột về hôn sự của trưởng tử , nhưng vì để ý đến cảm xúc của Giang Tiếu, nên đây ở Hạ Châu cũng như đường hồi kinh, bà từng biểu lộ ngoài.
Nghĩ đến đây, Vân Sương khỏi chút ngẩn ngơ.
Nàng quen Do Dã , thường xuyên quên mất thương tích nơi chân. Dù bất cứ việc gì, vẫn luôn mang dáng vẻ ung dung, điềm tĩnh.
lẽ, tất cả chỉ là biểu hiện bên ngoài. Một vốn tứ chi khỏe mạnh, thể dễ dàng chấp nhận việc tật nguyền suốt đời?
Dù là vì Giang Tiếu vì giao tình giữa nàng và Do Dã, nàng cũng thật lòng hy vọng sớm thể cuộc sống bình thường.
hiện tại, nàng và Do Dã mới quen bao lâu, lúc để những lời như .
Vân Sương đành gạt chuyện sang một bên, đưa tâm trí trở với yến tiệc đầy tháng ngày mai.
Sáng hôm , nàng trang điểm chỉnh tề, đợi một lúc trong tiền sảnh, thì Do Dã và Do Tranh Huệ đến.
Do Tranh Huệ vui mừng khôn xiết, kéo Vân Sương cùng một xe ngựa, phấn khởi về “nhiệm vụ” hôm nay của : “Phụ và đại ca đều dặn hôm nay theo sát tỷ, bảo vệ tỷ. Hôm nay gì cũng quản thúc, cho dù gây rắc rối, họ cũng sẽ thu dọn giúp !”
Loại yến tiệc , giữa nam và nữ sự khác biệt, Do Dã quả thực thể theo bên cạnh họ suốt .
Thế nên, chỉ thể giao trách nhiệm chống lưng cho Do Tranh Huệ.
Vân Sương bật nàng, nghiêm trang : “Vậy hôm nay xin nhờ tam nương tử .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-347.html.]
Yến tiệc của các đại hộ ở Minh Kinh, đương nhiên là long trọng phi phàm, huống hồ đây là tiệc đầy tháng của đích tử thứ tư nhà họ Thang – nhà họ Thang vô cùng xem trọng, nên các gia tộc danh tiếng ở Minh Kinh đều mời đến.
Dọc đường đến nhà họ Thang, Do Tranh Huệ líu ríu ngừng, giúp nàng gỡ rối một loạt quan hệ trong nhà họ Thang.
Hiện nay, lão gia và lão phu nhân nhà họ Thang vẫn còn sống khỏe mạnh, bởi Thang gia chia các phòng riêng biệt. Vị Thang tứ gia chính là con trai út của lão gia, bởi thành muộn nên đứa con đích tôn đầu tiên cũng sinh muộn.
Lão gia và lão phu nhân vốn dĩ yêu quý đứa con út , nên đối với cháu trai càng xem trọng.
Ngoài , ba phòng còn của nhà họ Thang đều con cháu đầy đàn, quan hệ trong hậu viện Thang gia quả thật rối ren phức tạp.
Thang Cẩm Hương chính là tiểu nữ nhi của đương kim gia chủ nhà họ Thang – Thang Hành Xuyên.
Vân Sương Do Tranh Huệ đến hoa cả mắt, chỉ cảm thấy đời vụ án nào phức tạp cũng thể sánh bằng gia phả của những đại gia tộc như .
Vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc đến cổng nhà họ Thang.
Vì khách mời quá đông, cổng nhà họ Thang xếp thành một hàng dài. Cuối cùng, khi Vân Sương cùng Do Dã và Do Tranh Huệ bước xuống xe ngựa, lập tức cảm nhận vô ánh mắt từ bốn phương tám hướng đổ dồn về phía , kèm theo đó là những tiếng xì xào rì rầm nổi lên—
“Vị nương tử là ai? Sao cùng với đại lang quân và tam nương tử nhà họ Do? Chẳng lẽ… đại lang quân sắp thành ?!”
“Trước giờ từng đại lang quân sắp cưới vợ mà! Hơn nữa, kiểu tóc của nữ nhân rõ ràng là búi tóc của phụ nhân! Lẽ nào… nàng chính là phụ nữ mà gần đây đồn đại là phu nhân mà Trường Lưu Hầu cưới ở trấn biên cương?”
“Hứ! Cũng chỉ là một phụ nữ quê mùa, xứng đáng gì để chúng gọi là phu nhân? Nhà họ Do dám ngang nhiên mang nàng đến yến tiệc nhà họ Thang, sợ mất thể diện ?”
“ như chẳng chứng minh rằng nhà họ Do thực sự thừa nhận nàng ? Mà thật, nương tử trông cũng xinh đấy chứ, khí chất chẳng thua kém các phu nhân khác, cũng giống xuất tiểu hộ …”
“Dù đến mấy, thì vẫn là một phụ nữ quê mùa từ trấn biên cương! Trường Lưu Hầu và nhà họ Do nghĩ gì ? Chẳng nhà họ Thang còn định gả tứ nương tử cho Trường Lưu Hầu , nhà họ Giang phái đến cầu hôn mà…”
“Ngươi ngốc ? Dù Trường Lưu Hầu cưới phu nhân thể bước lên đài, thì cũng thể liên hôn với nhà họ Thang ! Gần đây bệ hạ coi trọng Trường Lưu Hầu thế nào ngươi thấy ? Nếu thật sự cưới của nhà họ Thang, chẳng là đánh mặt thánh thượng …”
Vân Sương những lời xì xào bên tai, nhưng vẻ mặt nàng vẫn điềm tĩnh thong dong, tựa như đang bàn tán là nàng.
Ngược , Do Tranh Huệ chột . Dù nàng xuất nhà họ Do, từ nhỏ nâng niu, nhưng từng nhiều ánh mắt mang theo đủ loại ác ý như hôm nay săm soi như !
TBC
Vân Sương nàng vô thức tụt phía một bước, buồn chủ động nắm tay nàng, : “Không hôm nay bảo vệ ? Sao mới chút rút lui ?”
Do Tranh Huệ vốn chịu kích tướng, lập tức xua tan suy nghĩ trong đầu, ngẩng cao đầu khoác tay Vân Sương, ánh mắt sắc bén quét ngang những xung quanh.
Do Dã vẫn cùng họ đến tận hậu hoa viên, đưa các nàng một vòng thu hút ánh của đủ loại , mới rời để chuyện cùng các lang quân quen , khi còn dặn dò Do Tranh Huệ: “Tiệc tối còn lâu mới bắt đầu, dẫn biểu tẩu dạo quanh một vòng, nếu chuyện gì lập tức sai nha bên cạnh đến tìm .”
Do Tranh Huệ sớm quản lý đến phát phiền, gật đầu qua loa, liên tục đáp “ ”, dẫn Vân Sương sâu trong hậu viên.
Lúc đang là giữa đông, sáng nay rơi một trận tuyết nhỏ, hai ngoài trời một lúc đều thấy lạnh. Do Tranh Huệ rụt cổ, đề nghị: “Biểu tẩu, chúng tìm một gian phòng ấm nghỉ tạm một chút …”
Chưa dứt lời, lưng bỗng vang lên một tiếng “hừ” khinh miệt, tiếp theo là giọng nữ đầy chế nhạo: “Do Tranh Huệ, đây chính là biểu tẩu mà ngươi là hơn ở mặt ? Giờ , cũng chỉ mà thôi!”