Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 351

Cập nhật lúc: 2025-08-24 23:02:23
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những tiểu thư vây quanh Thang Cẩm Hương tâng bốc nịnh nọt, hiển nhiên đều xuất kém hơn nàng. Với họ mà , Ngụy tam lang – đích trưởng tử của Ngụy gia – thực sự là nhân vật khó mà với tới. Huống hồ, trong ba vị công tử xuất hiện, chỉ còn mỗi Ngụy tam lang là đính hôn, đúng là hình mẫu trong mộng của ít thiếu nữ khuê các tại Minh Kinh.

Cho nên, thấy ánh mắt của Ngụy tam lang lướt đến phía , một đám tiểu thư liền xốn xang trong lòng, e thẹn cúi thấp mắt mi.

Chỉ Vân Sương là nhịn khẽ giật nhẹ khóe môi, vô thức lùi về hai bước.

Bởi trong buổi yến tiệc của Thang gia, khả năng nhận nàng nhất— ai khác chính là Ngụy tam lang, tức Ngụy Vô Thao.

TBC

Chỉ là, Vân Sương thực sự nghĩ đụng ngay tại đây. Nàng vốn tưởng rằng chỉ cần cố ý né tránh, trong một buổi yến tiệc đông như , tránh một hẳn là chuyện dễ như trở bàn tay.

Dù nàng hóa trang khi giả mạo Hà Song, giọng cũng cố ý trầm xuống, nhưng Ngụy Vô Thao vốn là tinh tường, nhạy bén trong phá án. Nàng nghi ngờ gì việc chỉ cần kỹ nàng, liền sẽ nảy sinh nghi ngờ.

May , ánh mắt Ngụy tam lang chỉ quét qua nhóm các nàng chốc lát, kịp phản ứng gì thì một âm thanh nhàn nhạt cắt ngang:

“Tiểu nhân xin mắt Trần nương tử, đây là lễ vật điện hạ nhà … đặc biệt nhờ tiểu nhân mang đến cho Trần nương tử…”

Người lên tiếng chính là một trong hai tùy tùng theo Khang vương khi nãy!

Chỉ thấy tay cầm một hộp đồ ăn tinh xảo, đầy mồ hôi bước đến mặt Trần Nguyệt Lan, khẽ run run đưa , hít sâu một , :

“Điện hạ , Trần nương tử thích đồ ngọt, đặc biệt là bánh đậu xanh, đây là món bánh đậu xanh ngon nhất Minh Kinh, là điện hạ cố ý đến mua khi tới đây…”

Tất cả đều ngỡ ngàng cảnh tượng mặt, cùng lúc sắc mặt Bình vương cũng càng lúc càng u ám.

Hiển nhiên Khang vương vẫn chịu từ bỏ. Dù Thang nhị lang đưa , vẫn quên sai đến chọc giận Bình vương.

Quả nhiên, sắc mặt Trần Nguyệt Lan tức thì trắng bệch, giọng run rẩy đầy kích động: “Ta cần, mang !”

Tên tùy tùng sửng sốt, cắn răng : “ mà…”

Trần Nguyệt Lan như thể đang cực kỳ sợ hãi điều gì đó, vội vàng liếc Bình vương bên cạnh, quát to: “Cút ngay!”

Phản ứng đột ngột khiến đều sững sờ trong chốc lát.

Vừa nàng chỉ lặng lẽ một bên, lúc đột ngột nổi cơn hoảng loạn đến ?

Chẳng lẽ… trong hộp thức ăn ẩn tình gì chăng?

Không ngoài dự đoán, Bình vương lập tức bước tới, hất văng hộp bánh khỏi tay tên tùy tùng, bánh đậu xanh lập tức rơi vãi khắp đất.

Dưới ánh mắt , Bình vương còn lạnh lùng dùng chân giẫm nát đống bánh, chằm chằm Trần Nguyệt Lan, nhạt: “Thế nào? Trước tam hoàng chẳng cũng từng tặng nàng bánh đậu xanh ? Sao sợ hãi đến thế? Chẳng lẽ nàng… lén bản vương, chuyện gì ?”

Trần Nguyệt Lan lập tức cúi đầu, sắc mặt trắng bệch, giọng run rẩy: “Thiếp… dám… chỉ là … khiến vương gia thêm khó xử…”

Bình vương nàng chằm chằm một lúc, tin tin, chỉ xoay đầu, lạnh lùng quát tên tùy tùng: “Cút! Chẳng lẽ còn đợi bản vương mời ngươi rời ?”

Tên sợ đến mức mặt trắng bệch, vội vàng hành lễ hấp tấp rời .

Vở kịch đến đây tạm thời khép . Có lẽ lo ngại xảy chuyện ngoài ý , Mộc nhị lang và Ngụy tam lang thêm câu nào, chỉ nhanh chóng đưa Bình vương rời . Đám vây quanh xem náo nhiệt cũng dần giải tán.

Thang Cẩm Hương lúc hừ khẽ một tiếng, đầy vẻ khinh miệt: “Loại nữ nhân lên nổi mặt bàn thì mãi cũng chẳng thể lên nổi. Vừa nữ tử đó ngoài cái mặt thì còn gì? Hành động ngu ngốc, mắt rưng rưng, thật là mất mặt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-351.html.]

Vừa , nàng như như liếc về phía Vân Sương.

Mấy vị tiểu thư bên cạnh Thang Cẩm Hương lập tức đồng thanh phụ họa:

! Mẫu thường , loại nữ nhân như thế là độc nhất! Chỉ quyến rũ nam nhân, khiến nhà lơ là chính sự, một khi cửa thì chính là điềm báo tai họa cho gia đình!”

“Cho nên vì ai cũng lấy vợ nên lấy hiền? Mẫu từng giảng, ‘hiền’ chỉ là phẩm hạnh, mà còn bao gồm cả xuất , nền giáo dưỡng, tầm , khí độ từ thuở nhỏ. Đó là thứ nữ nhân xuất tiểu hộ tiểu tộc thể !”

Vân Sương mà chỉ nhạt, ánh mắt như như liếc sang bọn họ.

Xem , cuộc vui qua, các nàng nhớ tới chuyện giẫm nàng xuống.

Nàng xoay , giọng thành khẩn: “Không Thang tứ nương định khi nào dẫn dự tiệc ? Nếu chúng trễ, chẳng phụ lòng tâm ý của Thang tứ nương vì mà chuẩn ?”

Thang Cẩm Hương: “…”

Chuyện , nàng là lật trang cũng xong!

Cảm giác nghẹn khuất đến khó tả, cuối cùng chỉ thể lạnh giọng: “Được! Ngươi mở rộng tầm mắt, liền dẫn ngươi !”

Nàng tin, lát nữa khi chứng kiến các tiểu thư thế gia thi phô diễn tài hoa, Vân Sương cảm thấy tự ti thẹn thùng!

thực tế chứng minh—Vân Sương .

Sau khi theo nhóm Thang Cẩm Hương tiến Tây Noãn Các, nơi các tiểu thư đang tụ hội, nàng thản nhiên một bên, chăm chú thưởng thức từng tiết mục biểu diễn tài nghệ, còn vỗ tay đúng lúc, kiêu ngạo cũng nịnh bợ mà tán thưởng vài câu chân thành.

Khiến cho đám vốn mong thấy nàng hổ luống cuống như Thang Cẩm Hương chỉ cắn răng nghiến lợi: “…”

Trời ạ! Đây là đầu tiên các nàng gặp mặt dày đến !

Cứ như thể các nàng đang biểu diễn cho nàng xem !

lúc Thang Cẩm Hương sắp tức đến nghiến nát hàm răng thì một nữ tử mặc áo lam ở vị trí hàng đầu bên trái—chỗ thể hiện địa vị tôn quý nhất ngoài chủ vị—bỗng khẽ , tay nhẹ nhàng xoay chén , như vô tình lên tiếng:

“Vân nương tử xem cũng khá hứng thú với cầm kỳ thư họa đấy.”

Ánh mắt Vân Sương lập tức dừng ở nàng , đáy mắt nheo .

Từ lúc bước , nàng chú ý tới .

Tây Noãn Các hôm nay tụ họp là các tiểu thư trẻ tuổi đồng niên, nên chủ vị bỏ trống, mà ghế đầu bên trái chính là vị trí tôn quý nhất. Người tại đó là một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, dung mạo đoan trang cao nhã, khiến ngay cả Thang Cẩm Hương đối diện nàng cũng khép nép, dám càn.

Vừa Do Tranh Huệ thì thầm với nàng—đó là tiểu nữ sủng ái nhất của Mộc thừa tướng, con gái chính thất của Mộc gia—Mộc Lục nương tử, Mộc Uyển Đình.

Vân Sương khẽ : “Quả thực là hứng thú. Dù thích, nhưng khi chứng kiến tài nghệ xuất chúng của các vị tiểu thư, cũng thể tán thưởng.”

Mộc Uyển Đình mỉm nàng, ánh mắt ẩn chứa vài phần thâm ý: “Vậy thì thật đáng tiếc, Vân nương tử yêu thích như , nhưng chịu cùng các tỷ giao lưu một phen. Cẩm Hương , là vì Vân nương tử tinh thông những điều đó. hôm nay chúng đây, cũng để tranh cao thấp, Vân nương tử biểu diễn một chút? Dù mỹ, các tỷ cũng sẽ chê .”

Do Tranh Huệ lập tức cuống lên— rõ ràng là ép biểu tẩu biểu diễn mặt !

Miệng sẽ chê , nhưng nếu biểu tẩu thực sự lên biểu diễn, mấy nhất định sẽ lấy đó để nhạo báng, thổi phồng khắp nơi!

Tâm địa , thật đúng là quá hiểm độc !

Loading...