Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 359
Cập nhật lúc: 2025-08-24 23:02:32
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Sương liếc đại phu nhân Thang gia, đáp lời bà , chỉ chậm rãi từng chữ: “Trần nương tử tự sát, nàng là sát hại.”
Xuất hiện bất ngờ còn đủ, giờ buông những lời như thế!
Đại phu nhân Thang gia trừng mắt như thấy quỷ, giọng càng cao hơn: “Ngươi cái gì! Cả Ngụy thiếu khanh cũng rõ , Trần nương tử là tự sát! Ngươi tới đây là khiến ai mất mặt hả?!”
Chuyện kinh khủng như xảy ngay trong tiệc mừng trăng tròn đủ rối ren, mà nữ tử phận đắn dám chạy đến đây gây chuyện!
Đằng xa, Giang Tiếu thấy ánh mắt lạnh nhạt khách khí của đại phu nhân Thang gia liền trầm hẳn sắc mặt, chuẩn bước .
Vân Sương khẽ một tiếng, đột ngột đầu về phía Ngụy Vô Thao, vẫn còn sững sờ, nhướng mày hỏi: “Ngụy thiếu khanh thực sự ?”
Vẻ mặt đó…
Ngụy Vô Thao khẽ hít sâu một , ánh mắt như xuyên qua nàng một hồi lâu, mới trầm giọng : “Ta từng , chỉ — khả năng như thế.”
Khả năng và xác định rõ ràng là hai chuyện khác .
Đại phu nhân Thang gia ngẩn , ngờ Ngụy Vô Thao bênh vực nữ tử , định lên tiếng, thì Ngụy Vô Thao hỏi tiếp: “Vậy ngươi loại trừ khả năng nàng tự sát?”
Vân Sương cúi mắt t.h.i t.h.ể Trần Nguyệt Lan, từ tốn đáp: “Vì chiều nay, chuyện với Trần nương tử gần nửa canh giờ.
Khi , nàng kể rằng phụ vẫn đang ở Gia Châu, vẫn mong nàng về. Điều khiến nàng hối tiếc nhất đời là thể phụng dưỡng cha .”
“Nàng là như , tin nàng thể tuyệt tình bỏ phụ mà như thế.”
TBC
“Hơn nữa, Hà đại phu nàng trúng độc. Nếu thật sự là tự sát, chứng tỏ nàng ý định và chuẩn từ —tức là mang theo độc dược. lúc ở bên nàng chiều nay, thấy nàng dấu hiệu của sắp chết.”
Ánh mắt Ngụy Vô Thao lập tức trở nên thâm trầm.
Điều — thật sự .
Nếu Trần Nguyệt Lan còn lưu luyến trần thế, thì khả năng nàng tự sát quả thật nhỏ.
Đại phu nhân Thang gia thấy Ngụy Vô Thao dường như nghiêm túc nữ tử , thì càng sửng sốt và phẫn nộ: “Ngươi mấy câu như thì chứng minh gì? Ngươi quen với nàng đến mức thể nàng ý định tự sát ?
Vậy còn quyển sổ? Ngươi giải thích thế nào về việc nàng đầy hai chữ c.h.ế.t trong đó?!”
Vân Sương nửa nửa bà : “Tư tưởng một , chắc phản ánh đúng hành động của họ. Bao tức giận đánh c.h.ế.t khác, nhưng thật sự mấy ai g.i.ế.c ?”
Thấy đại phu nhân vẫn nữa, Vân Sương giọng cao hơn một chút: “Huống hồ, lời chúng giờ đều kết luận cuối cùng. Điều chắc chắn duy nhất—là khả năng Trần nương tử tự sát thấp. Nếu đại phu nhân còn chứng cứ gì khác chứng minh nàng tự vẫn, sẵn lòng lắng .”
Đại phu nhân lập tức nghẹn lời, sắc mặt đỏ bừng như sắp phun lửa.
Bà nào phá án, mà tìm chứng cứ?
Điều khiến bà thể tin nổi là—Ngụy tam lang vốn nổi tiếng nghiêm cẩn quyết đoán trong phá án, giờ trơ mắt một nữ tử giữa hiện trường năng lung tung, chẳng những ngăn cản, mà còn vẻ thảo luận cùng nàng?
Bỗng từ đám đông phía xa vang lên một giọng trầm trầm: “Ngươi , Nguyệt Nương là giết— ngươi thể tìm kẻ hại nàng ?”
Vân Sương khẽ sững , ngẩng đầu , thấy lên tiếng chính là Khang vương.
Lúc dường như bình tĩnh , đôi môi cắn chặt, ánh mắt đầy u oán và u ám, nàng chớp.
Vân Sương cũng thẳng , hề lùi bước: “Nếu tiếp nhận vụ án , tất nhiên sẽ dốc lực—tìm hung thủ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-359.html.]
Câu , dù rõ ràng là “vượt quyền”, nhưng từ miệng nàng thốt tự nhiên, như thể đó là điều hiển nhiên từ đầu.
“Được!”
Khang vương nghiến răng ken két, trầm giọng: “Bản vương sẽ chờ ngươi… tìm kẻ súc sinh g.i.ế.c Nguyệt Nương!”
Lời dứt, xung quanh ai dám hé răng chất vấn vị nữ tử nữa.
Vân Sương thu ánh mắt, chuyển sang Ngụy Vô Thao, nghiêm giọng hỏi: “Ngụy thiếu khanh nghĩ về hiện tượng tuyết quanh t.h.i t.h.ể lộn xộn như ?”
Ngụy Vô Thao chăm chú nàng, trong lòng sóng ngầm cuồn cuộn, giọng trầm : “Là cố tình gây . rõ đó là hung thủ do chính chết, vì con trong đau đớn cùng cực sẽ giãy giụa vô thức. Có thể là dấu vết giãy giụa của nạn nhân.”
Vân Sương khẽ gật đầu, nhưng vẫn hỏi : “Thế Ngụy thiếu khanh thấy dấu vết giãy giụa phần kỳ lạ ?”
Nàng giơ hai tay lên, mô phỏng động tác cầm d.a.o tự đ.â.m n.g.ự.c , nhắm mắt hồi tưởng, mở mắt : “Nếu là , trong cảnh đau đớn tột độ, nhất định sẽ lăn lộn, quằn quại.”
Ngụy Vô Thao thoáng sững .
Vân Sương lúc mở mắt, chỉ tuyết: “, vùng tuyết quanh phần của Trần nương tử lộn xộn dữ dội hơn hẳn phần . Tuyết quanh hạ tuy cũng xáo trộn, nhưng bằng phần .”
Ngụy Vô Thao lập tức cúi xuống quan sát vùng tuyết quanh t.h.i t.h.ể Trần Nguyệt Lan.
Vân Sương nhếch nhẹ khóe môi, tiếp tục: “Hơn nữa, Ngụy thiếu khanh thấy—tuyết ở quanh phần thi thể, tích tụ dường như dày hơn những chỗ khác ?”
Sự chênh lệch nhẹ, nhưng đáng chú ý.
Trên mặt đất bằng phẳng, theo lý thuyết tuyết dày đều. nếu so kỹ, sẽ thấy tuyết ở phần t.h.i t.h.ể phần dày hơn.
Ngụy Vô Thao nhanh chóng quỳ xuống, dùng tay đo lường so sánh ước chừng.
Tuyết ở phần của Trần nương tử tuy xáo trộn dữ dội, nhưng đúng là phần dày hơn khu vực xung quanh.
Nếu gom bộ tuyết dày hơn …
Hắn khẽ mím môi, trầm giọng: “Ý ngươi là, nơi thể từng tạo thành một cái bẫy— chất tuyết thành đống và cắm d.a.o giữa.”
Đây là một loại cơ quan đơn giản.
Trong thời tiết giá lạnh như hiện tại, nếu gom tuyết thật chặt, cắm d.a.o , một thời gian, lưỡi d.a.o sẽ đông cứng , chắc chắn.
Điều , vốn Ngụy Vô Thao nên bỏ qua.
kể từ khi đến hiện trường, quá nhiều việc cần xử lý, quá nhiều thông tin hỗn loạn khiến vô tình bỏ qua chi tiết .
“Chính xác.”
Vân Sương mỉm , tiếp tục: “Đám cỏ nơi Trần nương tử ngã xuống dày đặc hơn hẳn những chỗ khác. Nếu bố trí khéo léo, khó để thường phát hiện bên trong giấu dao.”
“Hơn nữa, bên chân Trần nương tử hai cây mọc thẳng hàng, chỉ cần buộc sẵn một sợi dây nút trượt một cây, đầu thả lên tảng đá mặt đất, đuôi buộc một viên đá khác thả xuống hồ—chỉ cần giẫm , nút trượt sẽ mở, viên đá sẽ kéo sợi dây rơi xuống hồ, biến mất dấu vết.”
“Tảng đá bên gốc cây gần hồ tuyết phủ, chứng tỏ nó mới di chuyển gần đây— từ đầu ở đó.”
Cơ quan khó bố trí—khó là ở chuyện khác.
Bỗng nhiên, Bình vương vẫn im lặng từ nãy giờ, đột ngột thẳng Vân Sương, lạnh lùng hỏi: “Ý ngươi là… kẻ tốn công bố trí một cái bẫy như , chỉ để g.i.ế.c một thất của bản vương?”
“Hắn là ai?!”