Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 362

Cập nhật lúc: 2025-08-24 23:02:35
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoài Dịch đáp: “Cái lương đình đó gần Đông Noãn Các.”

Đông Noãn Các…

Vân Sương lập tức gọi một hạ nhân trong Thang phủ tới, hỏi Đông Noãn Các . Hạ nhân nọ liền chỉ về phía đối diện bên hồ, : “Đông Noãn Các ở bên chéo đối diện của hồ nước.”

Hôm nay Thang Cẩm Hương vì gây khó dễ cho nàng nên mới tổ chức hội ở Tây Noãn Các. Mà khu vực quanh Tây Noãn Các, cũng chính là nơi các vị khách chủ yếu hoạt động trong hôm nay.

TBC

Không cần hạ nhân giải thích nhiều, Vân Sương liếc mắt nhận , Đông Noãn Các cách khá xa khu vực đông đúc hôm nay.

Gần đó, ngoài hạ nhân trong phủ thể ngang qua, thì hôm nay hầu như sẽ mấy lui tới.

Nàng đo đạc ước lượng, hỏi: “Từ Đông Noãn Các tới đây, xa lắm ?”

Hạ nhân liền chỉ một cây cầu gỗ gần đó: “Không xa lắm, cô nương cây cầu , lối bên chính là gần Đông Noãn Các. Từ đó qua cây cầu đến đây, nếu vội, một khắc là đến nơi.”

Nói cách khác, nếu nhanh, hành động nhanh nhẹn, thì tới một khắc là thể đến đây, thậm chí một khắc là đủ cho cả chuyến lẫn về.

Mà theo lời của Hoài Dịch và Tô Bình, thời gian họ ba tách ít nhất cũng hai khắc, như thì để bố trí một cơ quan như vụ án hôm nay, cả ba họ đều đủ thời gian.

Vân Sương trong lòng tính toán, về phía Hoài Dịch và Tô Bình, hỏi: “Trần nương tử từng ở bên cạnh điện hạ Khang Vương một thời gian, các ngươi là hạ nhân cận bên cạnh điện hạ, hẳn cũng quen thuộc với Trần nương tử chứ?”

Tô Bình mấp máy môi, chút bất an: “Chúng tiểu nhân… chúng tiểu nhân dám là quen , chỉ là… khi Trần nương tử còn ở trong phủ Khang Vương, điện hạ từng sai tiểu nhân và Hoài Dịch theo hộ vệ nàng .”

Nói cách khác, Trần nương tử ít nhất là nhận họ.

Còn quan hệ giữa họ và Trần nương tử thế nào, thì chỉ họ là rõ nhất.

Vân Sương cẩn thận quan sát sắc mặt bọn họ, khẽ gật đầu, sang Khang Vương: “Nghe Trần nương tử từng , nàng đây sống ở Gia Châu, mà phong địa của vương gia là Ninh Châu, rõ vương gia là quen Trần nương tử như thế nào?”

Khang Vương tuy hài lòng với sự nghi ngờ của nữ tử , nhưng biểu hiện và phong thái của nàng, cộng thêm thái độ của Ngụy thiếu khanh và những khác đối với nàng, nàng quả thực năng lực điều tra, vì để sớm tra hung thủ sát hại Nguyệt nương, đành nén giận, nhắm mắt đau khổ hồi tưởng: “Bổn vương… gặp Nguyệt nương ở Ninh Châu. Hôm , bổn vương như thường lệ cưỡi ngựa dạo phố, đột nhiên thấy nàng bên đường, vẻ mặt bất an lo lắng. Nàng… khi mặc một bộ váy màu nhạt, nhưng dung nhan còn rực rỡ hơn cả hoa nở mùa xuân. Bổn vương liền động lòng trắc ẩn, tiến hỏi nàng gặp khó khăn gì .

Sau đó, bổn vương đưa nàng về phủ Khang Vương, vốn định đợi nàng gật đầu sẽ lập nàng trắc phi…”

Khóe môi Vân Sương khẽ nhếch, hiện lên chút giễu cợt, song nhanh chóng thu vẻ mặt.

Khang Vương cố tình kể đơn giản, nhưng khó để đoán, năm xưa hẳn là vì thấy sắc mà nổi lòng tham, bất chấp ý nguyện của Trần nương tử mà ép nàng về phủ.

Chỉ là, hiện tại lúc đem chuyện công khai chất vấn. Vân Sương giữ giọng bình thản tiếp tục hỏi: “Vương gia , vì khi đó Trần nương tử một đến Gia Châu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-362.html.]

Ánh mắt Khang Vương hiện lên một tia lệ khí mơ hồ, trầm giọng đáp: “Nàng rõ, chỉ bảo là giúp một phụ nhân trong thôn, đến tìm con trai thất lạc nhiều năm của . Lúc bổn vương gặp nàng, nàng mới tới Ninh Châu, đến đường xá còn quen thuộc.”

Đi giúp tìm con trai thất lạc từ nhiều năm ?

Vân Sương khẽ cau mày, hỏi tiếp: “Vương gia nàng tìm ai ?”

“Hừ.

Khang Vương đột nhiên nhếch môi, nụ lạnh lẽo đầy hiểm độc: “Nguyệt nương sống c.h.ế.t chịu rõ với bổn vương, bổn vương liền thành cho nàng. Dù , nàng khi đó định sẽ trở thành trắc phi của bổn vương, hưởng vinh hoa phú quý suốt đời. Nàng tìm ai, đối với bổn vương mà , chẳng còn quan trọng nữa.”

Vân Sương dáng vẻ lúc liền hiểu rõ — nhất định cho rằng Trần nương tử tìm chính là tình lang năm xưa.

Khi quyết đoạt nàng cho bằng , thể chấp nhận để một nam nhân khác xuất hiện mặt nàng? Nếu Trần nương tử thực lòng nàng tìm là ai, cho dù đó là tình lang , chỉ e cũng khó tránh khỏi họa sát .

Chính vì , Trần nương tử mới sống c.h.ế.t chịu tiết lộ mà nàng tìm, là ai.

Vân Sương điềm nhiên Khang Vương, : “Xem Khang Vương điện hạ dường như hiểu nhất định về phận Trần nương tử tìm, phiền điện hạ rõ cho thần .”

Với tính cách như Khang Vương, thể điều tra cho rõ phận ?

Hắn cho rằng đó là tình lang cũ của Trần nương tử, khả năng là vì từng điều tra điều gì đó.

Song, hiển nhiên nhắc tới .

Thấy sắc mặt Khang Vương trong thoáng chốc tối sầm , trở nên cực kỳ âm trầm nguy hiểm, đôi mắt Vân Sương đầy cảnh cáo.

Vân Sương sắc mặt đổi, chỉ khẽ nhếch môi: “Vì để nhanh chóng điều tra rõ chân tướng vụ án, những chi tiết liên quan đều cần nắm . Khang Vương điện hạ chắc hẳn cũng mong sớm tìm hung thủ sát hại Trần nương tử, ?”

Khang Vương nàng chằm chằm hồi lâu, cuối cùng mới trầm giọng : “Nguyệt nương tìm con trai của bằng hữu thiết của mẫu nàng khi còn sống. Kẻ đó lớn hơn Nguyệt nương bốn tuổi, nhà bọn họ và nhà Nguyệt nương từng thiết. Chỉ là, khi mười sáu tuổi, vì mâu thuẫn với nhà nên bỏ nhà , từ đó biệt vô âm tín.

Phụ ngoài tìm thì gặp chuyện ngoài ý về nữa, trong nhà chỉ còn mẫu . Bà vì đau buồn mà sinh bệnh triền miên, khi chết, giao hết tài sản cho mẫu Nguyệt nương, cầu xin bà giúp tìm đứa con trai, giao bộ tài vật cho .

Sau đó lâu, mẫu Nguyệt nương cũng lâm trọng bệnh, gia cảnh túng thiếu đủ bạc chữa trị, Nguyệt nương bèn nghĩ đến bạc mà phụ nhân để . Nàng với nhà, tự ý dùng bạc đó, nhưng cuối cùng vẫn cứu mẫu .

Sau đó nàng mới kể đầu đuôi với phụ , cha con họ những năm qua cần kiệm tằn tiện, cuối cùng cũng trả bạc đó. Vì trong lòng luôn thấy áy náy, Nguyệt nương một lòng thực hiện di nguyện của phụ nữ . Sau , nàng dò hỏi kẻ từng xuất hiện ở Ninh Châu khi rời Gia Châu, liền một tìm đến Ninh Châu.”

Khi kể những điều , Khang Vương che giấu sự khinh miệt và chán ghét đối với nam nhân .

Vân Sương ngờ lưng câu chuyện là một đoạn quá khứ rối rắm như , xong liền hỏi: “Vậy khi chuyện đó, Khang Vương điện hạ hẳn cũng từng điều tra con trai mất tích của gia đình đó tại Ninh Châu?”

Dù Khang Vương khinh ghét đó thế nào, nhưng với sự cố chấp của dành cho Trần nương tử, tuyệt đối sẽ cam tâm để xuất hiện mặt nàng.

Loading...