Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 366
Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:15:15
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Do Tranh Huệ vì quá kích động nên nhất thời quên mất việc hạ thấp giọng, lời của nàng những gần thấy sót chữ nào.
Phu nhân lớn nhà họ Thang khỏi nghi ngờ, mang theo vài phần cam lòng chằm chằm Vân Sương.
Dù Do đại lang quân và Trường Lưu Hầu chỗ dựa, thêm cả Tam lang quân nhà Ngụy gia cũng công nhận nàng tài phá án, thì trong lòng bà vẫn chẳng tin phụ nữ thực sự năng lực gì đáng kể.
Lúc , chính là vì khăng khăng cho rằng nữ tử quê mùa xuất từ nơi hẻo lánh chẳng chỗ nào sánh bằng, nên mới ngầm đồng ý để trượng phu đưa ái nữ của quân cờ chính trị — đem việc hôn sự của ái nữ mặc cả bàn cờ thế lực. Dù hôn sự thành, cũng chỉ là vì lập trường hai bên bất đồng, tuyệt đối thể là do ái nữ bà thua kém nữ nhân !
Nếu nữ nhân thật sự rực rỡ tỏa sáng, chịu ảnh hưởng đầu tiên tất sẽ là Hương nhi! Bà thể trơ mắt điều đó xảy ?
Thang phu nhân vô thức chằm chằm Vân Sương, thấy nàng nhẹ cong môi, vẻ mặt tự tin và rạng rỡ: “Đã manh mối .”
“Thật ư?”
Do Tranh Huệ biểu tẩu, ánh mắt càng thêm sùng bái, kìm kích động: “Rốt cuộc là ai to gan đến mức dám g.i.ế.c ngay trong tiệc đầy tháng nhà họ Thang chứ!”
Vân Sương bật nàng, cũng hề né tránh việc tiết lộ tiến độ phá án: “Ta chỉ là manh mối thôi. Muốn xác nhận suy đoán cuối cùng, vẫn cần thêm một ít chứng cứ.”
Nói tới đây, ánh mắt nàng như vô tình liếc về phía Khang Vương và Bình Vương đang ở xa, hàm ý sâu xa: “Một lát nữa, Ngụy thiếu khanh sẽ phái Tân Châu và Ninh Châu, đến khi đó, chân tướng vụ án tự nhiên sẽ hiện rõ.”
TBC
Đi Tân Châu và Ninh Châu?
Do Tranh Huệ còn kịp hỏi gì, thì Thang phu nhân nhếch môi, giọng mang theo vài phần châm chọc: “Còn cử đến tận Tân Châu và Ninh Châu ? Vân nương tử hai nơi đó cách Kinh thành bao xa ? Đợi chạy về, e rằng canh cũng nguội hết .
Ta vốn còn hy vọng Vân nương tử thể sớm phá án, để nhà họ Thang khỏi chịu vận đen trong ngày đại hỷ. Nay xem , đúng là kỳ vọng cao .”
Do Tranh Huệ lập tức tức giận trừng mắt bà , định gì thì Vân Sương chậm rãi mở miệng, nụ nơi khóe môi mang theo ý trào phúng: “Xem là phụ lòng kỳ vọng của đại phu nhân . Không cần cùng Ngụy thiếu khanh đích tới nhận với đại phu nhân ?”
Vụ án là nàng cùng Ngụy Vô Thao cùng phá.
Bản nàng năng lực, đại phu nhân cứ đến mặt Ngụy thiếu khanh mà ‘âm dương quái khí’ thử xem?
Sắc mặt Thang phu nhân nhất thời cứng đờ.
Nữ nhân … thật sự dễ đối phó!
Rốt cuộc là ai , nàng chỉ là một phụ nhân quê mùa chữ chứ?
Giang Tiếu vốn bực bội, giờ càng lạnh lùng Thang phu nhân một cái, bước tới chắn tầm mắt khác về phía Vân Sương, thấp giọng : “Nếu chuyện tạm thời thỏa, chúng về thôi.”
Hắn cũng mấy chứng kiến năng lực phá án của Vân Sương.
Thấy vẻ mặt nàng lúc , liền — vụ án , nàng nắm chắc.
Vân Sương mỉm gật đầu: “Được, về thôi.”
Việc nàng nhờ Ngụy Vô Thao còn cần thời gian, thể kết quả ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-366.html.]
Ngừng một chút, nghĩ đến điều gì đó, môi nàng khẽ cong lên, dịu dàng : “Hai đứa nhỏ chắc cũng sắp về nhà .”
Sáng sớm hôm qua, họ nhận thư của Do Minh Dương — nếu gì bất ngờ, tối nay ông cùng Y Nhi và Doãn Nhi sẽ trở Minh Kinh.
Nếu vụ án của Trần nương tử, Vân Sương vốn định khi dùng xong bữa tối sẽ cùng Giang Tiếu rời khỏi Thang phủ.
Dù , mục đích nàng xuất hiện ở đây hôm nay chỉ là để dập tắt lời đồn giữa Thang gia và Giang Tiếu sắp thành , đồng thời cũng là một chính thức “ mắt” đám thế gia quyền quý ở Minh Kinh.
Chỉ là… nàng còn định nhân dịp quan sát vị Ngụy nhị lang từng quấy rối và đe dọa A của nàng, nếu cơ hội thì sẽ tìm cách thử thăm dò vài câu, xem đám nhắm A của nàng rốt cuộc là vì lý do gì.
Thế nhưng, suốt buổi chiều hôm nay nàng khắp hoa viên Thang gia cũng thấy bóng dáng Ngụy nhị lang cả. Trước lúc chia tay, nàng giao chuyện cho Do Dã, giờ vẫn kịp hỏi kết quả.
Nghe nàng nhắc đến hai đứa nhỏ, sự bực bội ngổn ngang trong lòng Giang Tiếu lập tức xoa dịu. Kể từ chia tay giữa đường, gần mười ngày bọn họ gặp Y Nhi, Doãn Nhi và Do Minh Dương.
Trong lòng tự nhiên nhớ da diết.
Giang Tiếu gật đầu, mang theo vài phần vội vã: “Vậy chúng về ngay.”
…
Trên đường về phủ, Vân Sương hỏi Do Dã xem lúc trong yến tiệc thấy Ngụy nhị lang . Do Dã gật đầu đáp: “Hắn đến khi tiệc bắt đầu lâu, nhưng và quen , khi đó cũng đang với đám thế tử con nhà thế gia, tiện chủ động tiếp cận.”
Ngụy nhị lang thuộc loại con cháu thế gia ăn chơi lêu lổng, bên cạnh kết giao là đám bồng bột như .
Còn Do Dã — kiểu mẫu thế gia tử đĩnh đạc, nghiêm túc — vốn cùng tầng lớp với bọn họ, tiếp cận một cách tự nhiên cũng chẳng dễ dàng gì.
“ mà…” Do Dã tiếp, “Lúc cố tình gần một hồi, thấy bên cạnh đùa cợt gần đây cứ ngày nào cũng chạy ngoài thành, đang bận gì.
Ngụy nhị lang mặt mày mấy hứng thú, thậm chí phần cáu bẳn. Nghe thế liền khó chịu là đang tìm , nếu tìm thấy thì sẽ gặp xui xẻo to. Còn lầu bầu đó bề ngoài thì ngoan ngoãn trung hậu, ai dè là đồ xảo trá giảo hoạt, chỉ cần sơ ý một chút là biến mất tăm.
Hắn còn oán trách, bảo đáng lẽ nên để kẻ đó cái tên điên từng c.h.é.m xác trong vụ bắt , g.i.ế.c cho xong. Mà giờ vụ án đó phá , vẫn thấy bóng …”
Vân Sương đến đây, tim bỗng run lên một nhịp.
Lời hề nêu tên, nhưng quá giống như đang ám chỉ Vân Hạo Nhiên.
Nếu quả thực đang tìm là Vân Hạo Nhiên, điều đó nghĩa là — suốt thời gian qua, vẫn từ bỏ!
Vậy thì cố chấp như , rốt cuộc là vì cái gì?
Do Dã thấy nàng trầm ngâm, thấp giọng an ủi: “Hiện tại vẫn thể chắc chắn đến là A của nàng. Cho dù đúng, A đang ở bên Giang Tiếu thì an .
Bên Hình bộ cũng dặn dò, họ sẽ dễ gì để lộ phận của A nàng. Vốn dĩ phận nạn nhân cũng cần giữ bí mật, huống chi, Hình bộ hiện giờ vẫn là do phe Thánh thượng nắm giữ.”
Vân Sương mím môi gật đầu.
Bên cạnh, Giang Tiếu khẽ siết lấy tay nàng, trầm giọng: “Ta cử điều tra thêm về những A từng tiếp xúc khi rời khỏi Minh Kinh, xem điều gì đáng ngờ. Rất nhanh sẽ tin.”
Vân Sương khẽ gật đầu, hạ giọng: “Đa tạ hai .”