Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 386

Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:15:36
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời dứt, Viên Thanh Lạc còn kịp phản ứng, Do Tranh Huệ kinh ngạc về phía đại của .

Tuy đại nàng đối với trong nhà luôn hết lòng, nhưng mặt ngoài, thường chỉ là khách sáo qua loa, thậm chí phần lạnh nhạt.

Lại càng loại sẽ tùy tiện xen chuyện riêng của khác.

Tuy Thanh Lạc tỷ tỷ từng là vị hôn thê của đại , nhưng trong ấn tượng của Do Tranh Huệ, bao giờ nhiệt tình với hôn ước đó.

Sau khi thương ở chân, Thanh Lạc tỷ tỷ từng nhiều đến Do phủ thăm hỏi đại , nhưng lúc nào cũng tỏ lãnh đạm, mấy mặn mà.

Nhiều , Do Tranh Huệ đến thăm , đều thấy đại lạnh lùng với Thanh Lạc tỷ tỷ rằng, cần thiết đến thăm thường xuyên như thế.

Càng cần tiếp tục duy trì hôn ước đó.

Huynh còn , Thanh Lạc tỷ tỷ nên tìm một hơn.

Lần cuối cùng Thanh Lạc tỷ tỷ đến gặp đại , thậm chí còn những lời khiến đau lòng hơn nữa. Lúc rời , nàng đến thương tâm, cảnh tượng đó vẫn luôn là một bóng ma trong lòng Do Tranh Huệ.

Khi nàng còn nhỏ, chỉ cảm thấy đại khi thật xa lạ, thật đáng sợ.

TBC

Chắc hẳn ghét Thanh Lạc tỷ tỷ nên mới đối xử với nàng như .

Cũng chính vì thế, thấy đại và Thanh Lạc tỷ tỷ đối diện , Do Tranh Huệ mới theo bản năng cho rằng, bắt nạt nàng nữa .

Một như đại , thể chủ động xen chuyện riêng của Thanh Lạc tỷ tỷ?

Một bên, ánh mắt Giang Tiếu khẽ động, cũng nhận điều gì đó, ánh sâu thẳm liếc sang Do Dã.

Chỉ Vân Sương là mang vẻ mặt ngạc nhiên.

Viên Thanh Lạc im lặng một hồi lâu, nhưng cũng tiếp tục rời . Giữa lúc bầu khí giữa hai càng lúc càng trở nên kỳ lạ, nàng khẽ xoay , khóe môi nhếch, ánh mắt lạnh nhạt: “Đa tạ lời khuyên của Do đại lang quân. Chỉ là hôn sự là chuyện của phụ mẫu và mai mối, khiến phụ mẫu thất vọng quá nhiều, để họ thêm phiền lòng.”

Nói , Viên Thanh Lạc lễ phép cúi chào Do Dã, sang cáo biệt Giang Tiếu, Vân Sương và Do Tranh Huệ, mới xoay rời .

Vân Sương vẫn luôn dõi theo Do Dã, thấy hiếm khi nào sắc mặt trầm lặng như thế, ánh mắt chăm chú theo bóng dáng màu lam , trong mắt là sự phức tạp và giằng xé mà nàng từng thấy xuất hiện ở .

Nàng nhướng mày, khẽ cong môi đầy ẩn ý, chủ động bước đến phá tan bầu khí tĩnh lặng: “Do thị lang, thôi.”

Nàng gọi là “Do thị lang”, tức là lúc là thời gian việc.

Do Dã hồi thần, đầu Vân Sương, mỉm nhạt: “Được, mời Vân nương tử lên xe.”

Những cảm xúc , đối với vốn hiếm lộ ngoài, lập tức như từng tồn tại.

Vân Sương khi từ biệt Giang Tiếu, liền bước lên xe ngựa.

Chẳng bao lâu, Do Dã cũng bước lên theo.

Lúc họ đến đây, vốn dự liệu rằng Vân Sương sẽ cùng trở về Hình Bộ, nên chỉ mang theo một chiếc xe ngựa, những quan khác đều cưỡi ngựa, vì Vân Sương chỉ thể chung xe với Do Dã.

Trong xe, thấy Do Dã từ lúc lên xe vẫn luôn trầm mặc, Vân Sương cũng im lặng một hồi, như vô tình : “Biểu dường như quan tâm đến Nhị nương.”

Tiếng “biểu vang lên, Do Dã liền hiểu, nàng đang lấy phận nhà để chuyện.

Vị biểu tức phụ của quá mức thông minh, nghề phá án, tựa như khả năng thấu lòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-386.html.]

Do Dã , những d.a.o động khác thường của , nàng chỉ sợ sớm nhận .

Hắn trầm ngâm chốc lát, môi khẽ nhếch một nụ , nhưng nụ mang theo đôi phần chua xót: “Trước tổn thương nàng , chỉ hy vọng, cuối cùng nàng thể một nơi chốn .

Chỉ là, xem lo chuyện .”

Lời nàng , rõ ràng là trách xen việc khác.

Cũng đúng thôi, hiện giờ và nàng còn quan hệ gì, lấy tư cách gì mà can dự chuyện hôn nhân của nàng?

Nghe đến đó, Vân Sương khẽ nhíu mày: “Biểu cho rằng, lời khi nãy của khiến Nhị nương vui ?”

Do Dã nàng một cái: “Ít nhất, ý nàng hoan nghênh can thiệp chuyện riêng của nàng.”

Vân Sương nam nhân mắt, từ đầu tiên gặp , nàng cảm thấy mang theo sự điềm đạm và thấu hiểu đặc trưng của trưởng bối trong gia tộc lớn, tựa như thể ứng phó dễ dàng với tình huống.

Nàng từng nghĩ sẽ điều gì giỏi.

Lúc , nàng cảm thấy lẽ tìm một khiếm khuyết nho nhỏ nơi Do đại lang quân – từ thuở thiếu niên nổi bật bởi tài hoa xuất chúng: “ cho rằng, Nhị nương lý lẽ. Huynh những lời xuất phát từ sự quan tâm, hơn nữa, cũng chỉ là một lời khuyên nhủ mà thôi. Ta nghĩ nàng sẽ chỉ vì điều đó mà tức giận.”

Do Dã sững , dường như hiểu vì Vân Sương đột nhiên những lời như , khẽ nhíu mày: “Muội… hiểu nàng ?”

“…Hôm nay là đầu gặp Nhị nương, nhưng tự thấy con mắt .”

Vân Sương nghĩ đến nỗi day dứt của Giang Tiếu đối với Do Dã, cũng nhân cơ hội kéo gần cách giữa hai họ, bèn nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Ta cảm thấy, Nhị nương tức giận, can dự chuyện riêng của nàng.”

Do Dã vốn thông minh, lập tức nhận trong lời ẩn chứa điều gì, liền hỏi: “Vậy là vì lý do gì?”

Vân Sương vốn định trực tiếp suy đoán của , nhưng nghĩ , nàng cũng rõ nội tình giữa Do Dã và Viên Thanh Lạc, hơn nữa nàng mới chỉ gặp Viên Thanh Lạc một , thật sự thể khẳng định suy nghĩ của bản . Nghĩ , nàng đành uyển chuyển đáp: “Ta cũng rõ, nhưng nghĩ, thể thử chuyện thẳng thắn với Nhị nương một .”

Do Dã lặng thinh giây lát, bỗng khẽ , nụ mang theo vài phần tự giễu: “Nàng lẽ sẽ chẳng để ý đến nữa .”

Năm xưa với nàng những lời quá mức tàn nhẫn.

Việc hôm nay nàng chủ động bước đến chào hỏi , vốn ngoài dự liệu của .

Vân Sương từng thấy dáng vẻ như ở Do Dã, trong lòng khỏi cảm thán: Dù thông tuệ, bình tĩnh đến , thì khi vướng chuyện tình cảm, con cũng chẳng khác gì thường – đầy mâu thuẫn, đầy do dự, khi còn ngốc nghếch.

Nàng khẽ cong môi, nhẹ giọng : “Biểu , nếu chủ động thử một , nàng để ý đến ?”

Hàng mi Do Dã khẽ run, gì thêm.

Chuyện riêng giữa hai họ, Vân Sương cuối cùng cũng tiện can thiệp quá sâu, thấy , nàng cũng tiếp tục nữa, chủ động chuyển hướng sang đề tài khác.

Chẳng bao lâu , xe ngựa đến Hình Bộ.

Sau khi xuống xe, viên quan dẫn họ đến một căn phòng bên trong, thoạt như là thư phòng.

Do Dã chỉ một chiếc ghế trống bên cạnh, : “Đây là phòng việc thường ngày của , cứ tự nhiên .”

Chức vị như Thị lang và Thượng thư ở Hình Bộ đều phòng việc riêng, cần dùng chung với ai khác.

Sau khi Vân Sương xuống, một viên quan mang hai tập hồ sơ lớn bước , đặt lên bàn mặt Do Dã, : “Do thị lang, đây là bộ hồ sơ của vụ án mấy hôm . Vì vụ án vẫn kịp điều tra kỹ, nên hiện mới chỉ hai quyển.”

Hai quyển hồ sơ , một là chi tiết vụ án, một là t.h.i t.h.ể và kết quả khám nghiệm.

Do Dã gật đầu, lập tức cầm lấy một quyển, đưa quyển còn cho Vân Sương, cùng lúc cúi đầu lật xem thật nhanh.

Loading...