Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-08-17 22:46:17
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói cách khác, bản Lưu bà tử từng mua loại bánh ngọt giòn .

Thế nhưng, trong móng tay bà xuất hiện mảnh vụn của loại bánh đó.

Thật thú vị.

Vân Sương khẽ nhếch khóe môi:

“Điều chỉ thể chứng minh một khả năng— , khi Lưu bà tử ăn bánh, dọn sạch mảnh vụn rơi xuống đất cùng với phần bánh còn thừa trong phòng bà .”

Chỉ là, đó tính trăm , ngàn , ngờ rằng, trong móng tay Lưu bà tử vẫn còn sót chút mảnh vụn!

TBC

Kẻ dọn dẹp tàn tích , khả năng chính là hung thủ sát hại Lưu bà tử!

Tiểu Bàn lập tức :

! Chắc chắn hung thủ bỏ thuốc mê bánh, Lưu bà tử ăn xong thần trí mơ hồ, mới treo cổ một cách dễ dàng! Thế nên, qua t.h.i t.h.ể thì chẳng thấy dấu hiệu gì khác thường, vì bà thực sự treo cổ mà chết!”

Vân Sương khẽ gật đầu:

“Việc hung thủ chọn tay buổi trưa là lý do, vì thời điểm phần lớn đều tiền viện dùng bữa, thể lặng lẽ tìm Lưu bà tử mà ai để ý.

Tuy nhiên, nếu chỉ để bánh bỏ , thì chẳng thể lúc nào Lưu bà tử sẽ ăn, cũng khó tiến hành kế hoạch tiếp theo. Vậy nên, nhất định tận mắt thấy bà ăn bánh.

Chuyện đó thể xảy ngoài phòng, dù là giờ cơm trưa, cũng dám chắc trong viện chẳng ai, vì , hung thủ tìm cách trong phòng Lưu bà tử, và thành bộ quá trình gây án tại đó.

lúc , Lưu bà tử đang tỉnh táo. Do đó, thể quan hệ giữa hung thủ và Lưu bà tử tệ, hoặc ít nhất bà bài xích bước phòng !

Thậm chí, còn Lưu bà tử thích loại bánh ngọt nên mới chọn đúng sở thích của bà để lấy lòng!”

Đại Sơn lúc trầm ngâm:

“Ta nhớ Phùng viện trưởng từng , bình thường Lưu bà tử thường tiền viện dùng bữa khá sớm, hung thủ chắc lúc tới tìm thì bà vẫn ?

Có khả năng là dặn , bảo bà đừng ăn cơm sớm, cứ chờ trong phòng ?”

“Rất khả năng.”

Vân Sương lập tức tán thưởng Đại Sơn, khóe môi cong:

“Với tính cách ham của rẻ như Lưu bà tử, chỉ cần hung thủ thứ đưa bà, bà khả năng sẽ ngoan ngoãn ở đợi.

Huống chi, các còn nhớ , Dương Tam Lang từng , mấy ngày gần đây, Lưu bà tử đều ăn cơm muộn hơn thường lệ. Ta nghĩ đây thể là do hung thủ cố ý để bà như —nhằm thử xem nếu bà ăn muộn, liệu ai phát hiện bất thường mà tìm đến .

Hiển nhiên, câu trả lời khiến yên tâm.

Điều đó cũng cho thấy, Lưu bà tử hề cảnh giác hung thủ, và bà thấy việc tặng đồ là điều gì bất thường.”

Đại Kim nhịn :

“Vậy thì Lưu bà tử tin tưởng hung thủ đến mức nào, mới lời như thế chứ!”

“Lưu bà tử chịu lời hung thủ, chắc là vì tin tưởng.”

Đại Sơn thận trọng phân tích:

“Cũng thể vì hung thủ đưa một món lợi đủ hấp dẫn—chẳng hạn như bạc. Trong trường hợp , cho dù đưa yêu cầu vô lý hơn nữa, Lưu bà tử cũng thể sẽ đồng ý, huống chi chỉ là bảo bà ăn cơm muộn vài hôm.

cũng đồng tình với Vân nương tử, rằng Lưu bà tử hẳn chút cảnh giác nào với hung thủ, hoặc ít nhất, bà từng nghĩ rằng sẽ hại bà .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-92.html.]

Vân Sương gật đầu, giơ ba ngón tay lên, điềm đạm :

“Vậy nên, hung thủ ít nhất thỏa mãn ba điều kiện :

Thứ nhất, Lưu bà tử phần tin tưởng , nhất thiết thích , nhưng trong mắt bà, đó tuyệt đối thể hại bà;

Thứ hai, chút tiền bạc, cần đại phú đại quý, nhưng đủ để đưa cái giá khiến Lưu bà tử động lòng, và bà cũng tin thể đưa cái giá đó;

Thứ ba, hẳn trong Dưỡng Tế Viện, nên mới nắm rõ thói quen sinh hoạt của , thể tự do viện mà sợ nghi ngờ.

Phạm bà tử…”

Vân Sương đến đây, sang Phạm bà tử, đang những lời phân tích mà ngơ ngác:

“Bà thấy trong Dưỡng Tế Viện , ai thể thỏa mãn cả ba điều kiện đó?”

Phạm bà tử mất một hồi lâu mới tiêu hóa chuyện Lưu bà tử thực sát hại, bà cắn môi, :

“Chỉ riêng điều kiện thứ hai thôi, thì trong Dưỡng Tế Viện cũng chẳng mấy phù hợp. Mấy ai ở đây mà chút bạc trong ?

chút tiền, thì cũng giữ chặt chẳng dám xài, nếu họ cho dân phụ Lưu bà tử bạc, với bà chắc chắn chẳng tin nổi!”

Bà ngẫm nghĩ tiếp:

“Dân phụ cảm thấy, phù hợp với mấy điều kiện mà nương tử , cũng chỉ mấy việc trong Dưỡng Tế Viện như Phùng viện trưởng bọn họ mà thôi.”

Dẫu , bọn họ chỉ đến việc, giống sống nương nhờ tại viện. Ngoại trừ con nha đầu việc lặt vặt trong bếp, thì những còn ít nhiều đều chút cơ ngơi, chí ít cũng nhà hỗ trợ qua .

Trên thực tế, trong mắt những sống trong Dưỡng Tế Viện như bà, đám sống bên ngoài đều là tiền, bản lĩnh hơn họ.

Nếu họ chỉ cần giúp một việc nhỏ là thể nhận bạc, Phạm bà tử tin rằng phần lớn trong viện sẽ tin là thật.

Câu trả lời của Phạm bà tử trong dự đoán của .

Dương Nguyên Nhất nhịn hỏi:

“Ý của bà là, ngoài nha đầu , thì Phùng viện trưởng, quản sổ sách Dương Tam Lang, hai đầu bếp trong nhà bếp, cùng với hai tên tạp dịch đều đáp ứng đủ các điều kiện ?

Phùng viện trưởng , tên tạp dịch A Phúc từng mâu thuẫn với một trong Dưỡng Tế Viện, nếu là , Lưu bà tử cũng sẽ tin lời ?”

“À, A Phúc hả, so với khác thì thái độ đối với bọn đúng là lạnh lùng hơn đôi chút, nhưng cũng đến mức tệ bạc .”

Phạm bà tử vẻ khó hiểu:

“Hồi là mấy tên già đáng c.h.ế.t khinh bạc tử , bọn . Tụi lý do gì mà tin lời chứ?”

Một đám nha dịch âm thầm trao đổi ánh mắt, Dương Nguyên Nhất hỏi tiếp:

“Trước đây, khi Trịnh lang quân qua đời, để vài lời giống như tiên đoán. Nay Văn lang quân và Lưu bà tử đều lượt ứng với lời đó mà chết, bà những khác trong viện nghĩ ?”

Sắc mặt Phạm bà tử lập tức trắng bệch, run lên:

“Cái đó… cái đó dĩ nhiên là sợ , nhiều , chỉ e là oan hồn của Trịnh lang quân về đòi mạng! Dù thì, trong tờ giấy lão tên những từng xích mích với lão.

Theo ý , Lưu bà tử tám phần cũng là do Trịnh lang quân hại chết! Liên quan gì đến khác chứ!

Hồi Trịnh lang quân từng đánh cược với Lưu bà tử mấy , nhưng thua chịu trả tiền, Lưu bà tử đòi suốt nửa năm trời, chửi mắng thiếu lời độc địa nào. Sau cùng, tuy Trịnh lang quân cũng chịu đưa tiền, nhưng từ đó về , hai mỗi gặp là cãi vã ngớt.

Ai ngờ lão c.h.ế.t mà còn chịu buông tha Lưu bà tử!”

Loading...