Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-08-17 22:46:24
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng viện trưởng hiển nhiên đầu gặp Giang Tiếu, liền cảm động : “Tổng binh quá lời . Tổng binh thể trấn giữ biên cương, bảo vệ sự yên bình cho Hạ châu, chúng vô cùng cảm kích.

Huống hồ, tổng binh gần như năm nào cũng đích đến Dưỡng tế viện thăm nom những khốn khó .

Các quân hộ trong Dưỡng tế viện đều hiểu rõ tấm lòng của tổng binh.”

Vân Sương khỏi liếc nam nhân bên cạnh, ánh mắt khẽ động.

Không ngờ Giang Tiếu mỗi năm đều tới Dưỡng tế viện thăm nom các quân hộ?

Khó trách bách tính huyện Sơn Dương kính yêu đến thế.

Khi Giang Tiếu cũng xem mộ hai khuất, Phùng viện trưởng kinh ngạc cảm kích, hết sức sốt sắng phía dẫn đường.

Mộ của Trịnh Diễn và Văn Thái Phong trong một khu rừng xa ngoài thành – nơi một nghĩa địa rộng lớn, thường dùng để an táng dân quanh vùng khi qua đời.

Vào tới nghĩa trang, đoàn đều trở nên trầm mặc, bởi sinh tử luôn là chuyện khiến lòng nặng nề.

Phùng viện trưởng dẫn họ tới hai ngôi mộ mới song song , đầu với : “Khu chủ yếu chôn cất những mất trong Dưỡng tế viện. Vì họ còn thích nào đến viếng mộ, đề nghị mai táng họ cùng một chỗ như thế , để những còn sống trong viện nếu , vẫn thể đến thăm họ mỗi năm.”

Dương Nguyên Nhất và những khác lập tức tiến lên, lấy hương chuẩn từ , thành kính dâng lên ba nén cho mỗi .

Giang Tiếu cũng bước tới, xin ba nén hương từ tay Dương Nguyên Nhất, châm lửa, cắm mộ phần.

Xong xuôi lễ nghi, Dương Nguyên Nhất mới hô gọi các bộ khoái đến, bắt đầu đào mộ!

Vân Sương một bên quan sát, bỗng nhíu mày, bước lên một bước : “Chờ , mộ của Trịnh Diễn… điều kỳ lạ.”

Nàng , xổm xuống, từ đống đất đào một nửa rút một chiếc lá ngả vàng óng.

Trịnh Diễn mất hơn nửa tháng, nếu trong mộ lá cây, hẳn cũng mục nát mới đúng!

Huống chi, nửa tháng , lá cây quanh đây thể vàng úa đến mức .

Loại lá ngả vàng như thế , chỉ thể xuất hiện trong vài ngày gần đây!

Đại Sơn – đào mộ Trịnh Diễn – cũng trầm giọng : “Đất mộ của Trịnh Diễn rõ ràng xới động, mới đào vài nhát mà chẳng tốn chút sức lực, e rằng ngôi mộ mới đào lên trong mấy ngày nay!”

Phùng viện trưởng trừng to mắt, vội vàng : “Không thể nào! Trịnh Diễn từ lâu còn , mấy hôm nay chúng cũng đào mộ ông , ai chuyện đó chứ?!”

Vân Sương bình thản : “Đào mở mộ ông , lẽ sẽ chân tướng.”

Đại Sơn cùng mấy bộ khoái lập tức tăng tốc, đầy nửa canh giờ, quan tài Trịnh Diễn đào lên.

Theo chỉ dẫn của Tôn ngỗ tác, Đại Sơn ngậm hai lát gừng sống trong miệng, dùng vải bọc kín mũi miệng, cẩn thận mở nắp quan tài.

Tức thì, ai nấy đều ngây thể tin nổi.

Chỉ thấy bên trong quan tài… trống !

Đừng t.h.i t.h.ể Trịnh Diễn, đến một mảnh áo của ông cũng !

“Trời ơi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-99.html.]

Tiểu Bàn hoảng hốt mặt cắt còn giọt máu, lắp bắp : “Không giống như hôm qua Vu nương chứ? Trịnh Diễn thật chết, chỉ là giả c.h.ế.t để lẩn trốn, lượt g.i.ế.c c.h.ế.t những kẻ thù của …”

Điều đó cũng lý giải cái c.h.ế.t của những trùng khớp với những lời tiên đoán kỳ quái của ông !

“Không thể nào!”

Phùng viện trưởng mặt cắt như giấy, lắp bắp: “Trịnh Diễn thật sự mất, ngày ông qua đời, chính tận mắt ông nhập quan! Khi còn sống, ông từng kể với rằng ông một chiếc vòng tay ngọc viền vàng, là lễ vật sinh thần ông mua tặng mẫu khi đỗ tú tài năm đó.

Mẫu ông xúc động đến rơi lệ, ai ngờ lâu đó thì mất bệnh.

Ông luôn cảm thấy bản phụ lòng mẫu , khi bà còn sống, ông từng để bà sống an nhàn, suốt ngày khiến bà lo nghĩ khổ sở. Mãi đến khi mất , ông mới thấu hiểu nỗi đau ‘con phụng dưỡng mà phụ mẫu chẳng còn’…”

, dù về nghèo túng đến mức ăn đủ no, ông cũng từng nghĩ đến chuyện bán chiếc vòng tay tặng mẫu , mà luôn gìn giữ cẩn thận như bảo vật.

Ông sợ khi mất, trong dưỡng tế viện sẽ lẻn phòng lấy trộm chiếc vòng đó, nên khi bệnh tình chuyển nặng, lặng lẽ giao chiếc vòng cho , rằng khi ông mất, hy vọng sẽ chôn nó cùng ông. Ông mang chiếc vòng theo xuống , tận tay trao cho mẫu .

, khi nhập liệm, đích đeo chiếc vòng cổ tay ông, chính tay đóng nắp quan tài .

Ta chắc chắn, trong quan tài chính là Trịnh Diễn, và ông thực sự qua đời!”

TBC

Mọi xong càng thêm nghi hoặc.

Nếu Trịnh Diễn thật sự chết, thì t.h.i t.h.ể của ông … rốt cuộc ?

Còn Văn Thái Phong thì ? Chẳng lẽ cũng như Trịnh Diễn, chỉ để một cỗ quan tài trống?

lúc đó, bên phía Dương Nguyên Nhất cũng đào quan tài của Văn Thái Phong. Khi mở , chỉ thấy t.h.i t.h.ể ông vẫn ngay ngắn bên trong. Do thời tiết mấy hôm nay mát mẻ, mới mất lâu nên t.h.i t.h.ể phân hủy nhiều, dung mạo vẫn còn rõ ràng.

Dương Nguyên Nhất lập tức nhíu mày, sai Tôn ngỗ tác một nữa kiểm tra kỹ lưỡng t.h.i t.h.ể của Văn Thái Phong, sang hỏi Đại Sơn và những khác: “Theo các ngươi, chuyện rốt cuộc là ? Nếu Trịnh Diễn kẻ nào đó trộm xác, thì ý đồ của là gì? Vì chỉ lấy mỗi t.h.i t.h.ể của Trịnh Diễn mà động đến Văn Thái Phong?”

Mọi đều im lặng, nét mặt nặng trĩu, nhất thời ai nên lời.

Bên cạnh, Tưởng Binh sớm quên khuấy nhiệm vụ quan sát Vân nương tử, mà cùng họ rơi mê trận rối rắm.

Sự việc … quá đỗi kỳ lạ!

Thì phá án phức tạp đến ? So với dắt binh đánh trận còn khó hơn nhiều! Hắn cảm thấy nhổ hết tóc đầu cũng chắc nghĩ lời giải!

Một giọng nữ dịu nhẹ trong trẻo bỗng vang lên như tiếng trời giáng xuống: “Như Phùng viện trưởng , Trịnh Diễn vốn còn , trong Dưỡng tế viện cũng lý do gì đào mộ ông , càng lý gì trộm thi thể.

Người việc đó, chỉ thể là hung thủ của những vụ án !

lấy t.h.i t.h.ể Văn Thái Phong, chỉ lấy xác Trịnh Diễn, tất nhiên là bởi… Trịnh Diễn thứ gì đó mà khác thấy.”

Dương Nguyên Nhất phắt , ánh mắt sáng rực: giọng điệu ung dung tự tin của Vân nương tử, quá quen , khỏi kích động hỏi: “Vân nương tử, chẳng lẽ nàng nghĩ điều gì?”

Vân Sương khẽ nhếch môi, điềm tĩnh đáp: “Phải, hung thủ hành động đầy sơ hở vì chột , tưởng rằng trộm t.h.i t.h.ể Trịnh Diễn thì thể giấu chuyện che đậy, nhưng ngờ hành vi đó là vết mực tố cáo rõ ràng hơn cả.

Ta nắm động cơ gây án của , cũng cách tìm .”

Ngoại trừ của huyện nha và Giang Tiếu, Nghiêm Phương, những còn đều là một đống dấu chấm hỏi đầu.

Đặc biệt là Tưởng Binh—

Không chứ? Vị Vân nương tử còn huyền diệu hơn cả lời Nghiêm Phương và Ngô Khởi tán tụng nữa đó!!!

Loading...