Nữ Chiến Thần Xuyên Không - Chương 75: Chẩn tai
Cập nhật lúc: 2025-10-30 04:16:22
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Châu là đất phong của Duệ Vương, Duệ Vương khăng khăng cuộc động loạn liên quan đến bọn họ, Thanh Châu quân cũng thể vì những “bạo dân” bắt mà truy cứu trách nhiệm Duệ Vương.
Chẳng qua Thanh Châu quân nhân cơ hội tạm thời nắm giữ Thanh Châu thành.
Duệ Vương lẽ lo lắng Thanh Châu thành thực sự sẽ gây dân biến, đối với chuyện Thanh Châu quân tiếp quản Thanh Châu thành, cũng là nhắm mắt ngơ.
Dù y cũng vì cuộc động loạn đêm đó mà chột , y căn bản chẳng thèm để đám bách tính và lưu dân mắt, những đó dù c.h.ế.t bao nhiêu, y cũng sẽ chẳng nhíu mày một cái.
Sau khi Thanh Châu quân bắt đầu tiếp quản Thanh Châu thành, Hoắc Hành Yến cũng hành động, một lượng lớn lương thực và d.ư.ợ.c liệu vận chuyển ngoài, bắt đầu giúp Thanh Châu quân cùng chẩn tai.
Sở dĩ Hoắc Hành Yến ban đầu bất kỳ hành động nào, là vì rõ, Duệ Vương phủ một ngày chịu buông quyền, dù bỏ bao nhiêu công sức để cứu trợ những nạn dân , cuối cùng cũng chỉ là công dã tràng.
Một khi đưa lương thực và d.ư.ợ.c liệu, Duệ Vương phủ nhất định sẽ nhúng tay , những lương thực và d.ư.ợ.c liệu nếu một phần đến tay nạn dân cũng là chuyện khó khăn, cuối cùng chúng chỉ rơi tay Duệ Vương và các quyền quý của Thanh Châu thành.
Hoắc Hành Yến vì chuyện mà dây dưa với Duệ Vương, kiểu tranh quyền đoạt lợi của những kẻ bề , cuối cùng chịu khổ vẫn là bách tính gặp nạn.
Việc khôi phục trật tự trong Thanh Châu thành tương đối đơn giản, điều khó khăn là cứu trợ đám lưu dân tụ tập bên ngoài thành.
Chẳng qua việc chẩn tai cũng thứ tự ưu tiên, khi chính thức bắt đầu tiếp quản nạn dân ngoài thành, điều đầu tiên cần giải quyết là dịch bệnh mà Thanh Châu quân mắc .
Nếu đủ lượng quân đội mạnh mẽ trấn áp, việc chẩn tai nếu khéo, sẽ là một cuộc bạo động khác.
Hoắc Hành Yến đưa Bạch Thuật và một lượng lớn d.ư.ợ.c liệu đến doanh trại quân đội.
Dưới sự điều trị của Bạch Thuật, bệnh tình của Tả Trụy và một loạt các tướng lĩnh cấp cao mắc bệnh chuyển biến rõ rệt, dịch bệnh trong quân cũng kiểm soát .
Có phương t.h.u.ố.c do Nguyễn Ngư đưa, một nồi t.h.u.ố.c đến nồi t.h.u.ố.c khác sắc lên, binh lính mắc bệnh uống vài thang thuốc, những triệu chứng nhẹ chỉ ba ngày bắt đầu hoạt bát trở , Thanh Châu quân nhanh chóng bổ sung một phần chiến lực.
Còn những bệnh nặng, ít cũng Bạch Thuật kéo từ quỷ môn quan trở về.
Trong lúc Hoắc Hành Yến giải quyết dịch bệnh trong quân Thanh Châu, địa điểm an trí lưu dân bên ngoài thành cũng định, chính là khu vực Thọ Xuân ở ngoại ô.
Bên ngoài thành Thanh Châu giờ đây hàng chục vạn lưu dân. Hoắc Hành Yến dùng phương thức lấy công cứu trợ, hết dùng lương thực thù lao, tổ chức một bộ phận lưu dân đến khu vực Thọ Xuân dựng lều bạt, đó dựng chia từng đợt di chuyển lưu dân đến.
Toàn bộ quá trình tốn hơn mười ngày, may mắn việc di chuyển vẫn diễn thuận lợi.
Sau khi trông thấy lương thực và d.ư.ợ.c liệu mà Hoắc Hành Yến chuẩn sẵn, những kẻ bôn ba phiêu bạt hơn nửa năm trời nhất thời mừng đến rơi lệ.
“A nương, thấy ? Ở đó là lương thực, chúng sẽ còn chịu đói nữa!”
“Con đừng , Thế tử dặn, mỗi chúng mỗi ngày ít nhất cũng một bát cháo gạo!”
“Cuối cùng cũng chịu quản sinh tử của chúng .”
“A phụ, vì gắng gượng thêm hai ngày nữa, thêm hai ngày nữa c.h.ế.t !”
Không khí tràn ngập tiếng than ai oán. Dân chạy nạn đối với quân Thanh Châu, và cả Thế tử cứu họ khỏi biển lửa càng thêm lòng ơn sâu sắc.
“May nhờ Thế tử, chúng đường gặp bao gian nan, chỉ Thế tử mới nguyện ý tiếp nhận chúng .”
“ ! Chúng ở ngoài thành Thanh Châu lâu như , Duệ Vương phủ những quản chúng , mà còn suýt chút nữa xem chúng như bạo dân mà g.i.ế.c c.h.ế.t!”
Trận động loạn ở thành Thanh Châu đó, Duệ Vương phủ tuy tự phủi sạch trách nhiệm, nhưng sự thật , bao gồm cả dân chạy nạn, tất cả đều tự hiểu rõ.
Danh tiếng của Duệ Vương sớm thối nát, qua an trí dân chạy nạn , sự căm ghét của dân chúng đối với càng đạt đến đỉnh điểm.
Không đối lập thì tổn thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chien-than-xuyen-khong/chuong-75-chan-tai.html.]
Những xông Duệ Vương phủ ngày đó truyền chuyện ngoài. Họ phát hiện chỉ riêng kho chứa lương thực trong vương phủ hơn mười cái, bên trong chất đầy đủ loại lương thực.
Thế nhưng đó họ đợi ở ngoài thành Thanh Châu lâu như , bao c.h.ế.t đói, c.h.ế.t bệnh, mà cũng chẳng thấy vương phủ mở kho phát lương.
Duệ Vương phủ rõ ràng nhiều lương thực đến thế.
Không chỉ bây giờ, mà một năm cũng .
Lúc Đại Uyển xâm lược, gặp đại hạn hán, đồng ruộng mất mùa. Quân Thanh Châu và Đại Uyển giao chiến ở Hoàng Sơn mấy tháng trời, vẫn phân thắng bại.
Đại Uyển bèn nảy sinh độc kế, lén lút bỏ độc nguồn nước của quân Thanh Châu, khiến hàng ngàn quân Thanh Châu hy sinh, tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Thế tử Hoắc Hành Yến vốn bất hòa với Duệ Vương, nên năm cập quan tự lập phủ riêng.
Khi đó Thế tử nắm giữ hai quân Tây Nam và Đông Nam, chịu tổn thất nặng nề. Thế tử từng cầu viện triều đình, nào ngờ thư tín Tưởng thị cố ý chặn mất.
Duệ Vương thừa cơ cướp đoạt binh quyền, hòng chia cắt tàn quân Thanh Châu.
Điều khiến phẫn nộ hơn cả là Tưởng thị ngầm thông đồng với địch, cấu kết với Đại Uyển nội ứng ngoại hợp, lấy mạng Thế tử.
May mắn Thế tử Hoắc Hành Yến sớm phòng , nhờ đó mà một phá tan gian kế của bọn chúng, cùng Lão Anh Quốc Công đ.á.n.h lui năm vạn quân địch Đại Uyển.
cũng chính vì trận chiến mà Lão Anh Quốc Công trúng chướng khí, tính mạng nguy kịch.
Dù Bạch Thần Y diệu thủ hồi xuân cứu sống một mạng, nhưng cũng khó lòng chiến trường, thể mỗi lúc một suy yếu, còn ngày ngày chịu đựng nỗi đau do độc khí ăn mòn.
Cũng chính từ lúc đó, Thế tử và Duệ Vương phủ triệt để đoạn tuyệt.
Dưới sự nỗ lực chung của Hoắc Hành Yến và quân Thanh Châu, hàng chục vạn lưu dân an trí tạm thời, dịch bệnh cũng nhờ sự cố gắng của họ mà tiếp tục diễn biến hơn.
Duệ Vương phủ.
“Sao thế ? Hắn lấy nhiều lương thảo và d.ư.ợ.c liệu đến ? Các ngươi vì phát hiện ?”
Lúc , Duệ Vương tin Hoắc Hành Yến an trí lưu dân ngoài thành, còn từ mang về vô lương thảo và d.ư.ợ.c liệu, trong lòng lửa giận cuồn cuộn.
“Lập tức điều tra, nếu rõ thì bổn vương sẽ hỏi tội các ngươi!”
Ban đầu Duệ Vương nhân cơ hội động loạn trong thành để thu hồi binh quyền của quân Thanh Châu, kết quả "mưu sự bất thành" mà còn chịu tổn thất. Hắn những đoạt binh quyền, ngược còn khiến nghiệt chướng danh tiếng vang dội.
Thanh Châu bây giờ, chỉ Duệ Vương Thế tử, chứ Duệ Vương.
“Vương gia chớ lo, đợi khi vũ khí của Tưởng gia vận chuyển đến, nhất định sẽ trợ lực cho Vương gia một tay.”
Tưởng thị dịu dàng như nước, tay ngọc ngà khẽ đặt lên n.g.ự.c Duệ Vương, “Thiếp còn một tin báo cho Vương gia, thai.”
“Nhu Nhi, thật ?”
“Thiên chân vạn xác, y quan đến bắt mạch , hơn một tháng.”
“Tốt quá .”
Cuối cùng cũng một tin khiến Duệ Vương vui mừng, vội vàng đỡ Tưởng Nhu Nhi xuống.
Duệ Vương mặt mày hớn hở khẽ vuốt ve bụng Tưởng Nhu Nhi, cam đoan: “Nhu Nhi yên tâm, bổn vương nhất định phụ nàng. Ngày chỉ cần nàng sinh hạ lân nhi, bổn vương lập tức thỉnh mệnh Hoàng , phong nó Thế tử!”
“Vương gia, cần như , Nhu Nhi khó xử.” Tưởng Nhu Nhi cúi đầu, vẻ hiểu tình đạt lý, “Huống hồ chúng dân đều , Thế tử của Duệ Vương phủ là Hành Yến, ở thành Thanh Châu, địa vị của y thể lay chuyển.”