Anh dường như đang đắn đo,    thôi.
 
Cuối cùng vẫn hít một  thật sâu, hé miệng.
 
Đừng 
 
Đừng 
 
Đừng 
 
“... Tiểu Vệ.”
 
Giọng  nghiêm túc.
 
“Em   chấm sốt cà chua?”
 
 ngây   .
 
Bạch Hề vẫn giữ vẻ lười nhác, tùy tiện,  xé gói sốt cà chua đưa qua.
 
Khi  hoảng loạn cầm lấy một ly Coca,  còn đẩy cho  một ly khác.
 
“Ly  là  gọi cho em loại  đá, bây giờ em đừng uống đồ lạnh nữa.”
 
Lòng  rối như tơ vò.
 
Chuyện lớn như  đang đè nặng,    còn  thời gian nhớ đến những chi tiết nhỏ nhặt,  đáng kể như  chứ?
 
 vẫn luôn nơm nớp lo sợ.
 
Hệ thống cũng  ngừng luyên thuyên đưa  các ý tưởng cứu vãn cho Bạch Hề. 
 
Bản  Bạch Hề dường như  hề vội vàng, thong thả kéo   dạo  phố, lấy cớ là để tiêu hóa thức ăn.
 
Hệ thống nóng ruột như lửa đốt, Bạch Hề thì từ từ chậm rãi.
 
Anh còn ghé  siêu thị thực phẩm tươi sống mua thêm đồ,  ngang qua địa điểm nổi tiếng còn ghé  tham quan một vòng.
 
Sau khi về nhà, hệ thống cuối cùng cũng nghĩ   một cách.
 
[Ký chủ, cơ hội nhanh nhất và hiệu quả nhất  đến !
 
Ngày mai Cố Chi Nghiên và Tô Vãn Vãn sẽ  bắt cóc tại bữa tiệc du thuyền!]
 
[Chỉ cần ký chủ cứu  Tô Vãn Vãn, nhiệm vụ cứu rỗi nữ chính của chúng  coi như  thành! Cứu cũng tính là cứu rỗi mà!]
 
Bạch Hề cuối cùng cũng đáp  nó.
 
[... Được thôi.]
 
Hệ thống thở phào nhẹ nhõm, còn  thì nghẹn thở  lên.
 
Bạch Hề sắp  .
 
 con   thật sự quá đáng ghét, rõ ràng  lên kế hoạch rời  , tại  vẫn còn sắp xếp những đồ vật mới mua về.
 
Trong lúc cất quần áo, bổ sung đồ  tủ lạnh, dọn dẹp vệ sinh,  còn pha một ly nước đường đỏ.
 
Khi  đang ngây , ngân hàng điện thoại đột nhiên hiện lên thông báo chuyển khoản  tiền lớn.
 
Tay  run lên, bấm  xem.
 
Đó là một khoản tiền đủ cho  sống an nhàn nửa đời .
 
 nắm chặt điện thoại, dùng hết sức lực mới  vứt nó .
 
  thấy chính   bình tĩnh hỏi:“...Anh  ý gì?”
 
Bạch Hề    nhận  điều bất thường,  đang lướt ứng dụng đặt đồ ăn.
 
“Ngày mai    ngoài một chuyến,  chắc khi nào về. Em thiếu tiền thì cứ giữ lấy mà dùng.”
 
Mắt  nóng ran.
 
Bạch Hề sẽ  trở  nữa.
 
Số tiền của Vương lão bản và Cố gia   thanh toán,   đều đưa hết cho .
 
Tất cả    khi vứt bỏ  – cái gánh nặng ,  đều dùng tiền để đuổi  .
 
Mẹ  là , họ hàng cũng , tất cả   đều ...
 
 lấy cớ  khỏe,  về phòng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-gia-va-mat-troi-ruc-ro/chuong-16.html.]
Bộ mặt của tất cả   cứ luẩn quẩn trong mắt , sự ghét bỏ, căm phẫn, sợ hãi... Chúng vặn vẹo thành những con quái vật đáng sợ.
 
Một giây  là những nắm đ.ấ.m của  đàn ông nồng nặc mùi rượu giáng xuống cơ thể,  đau đớn cuộn  trong góc,   phụ nữ     đánh,   xào cơm xong múc  bưng cho .
 
Sau khi nhà bếp tắt đèn,  mới bò dậy mò mẫm trong bóng tối, lén lút ăn cơm chiên  nguội trong nồi.
 
Một giây  là  trai trẻ mặc áo phông trắng bận rộn trong bếp,  tươi bưng bữa sáng , còn đặt sẵn đũa.
 
Những con quái vật ẩn hiện mờ ảo.
 
“Con bé đó là quái thai, đừng chơi với nó.”
 
“Bố Vệ Lương mượn tiền  trả, nhà    đập phá còn tạt sơn đỏ kìa.”
 
“Vệ Lương đánh chị Hồng và bạn trai dân xã hội của cô  , đáng sợ thật, đừng dây dưa với loại  .”
 
“Lần   thấy nó  việc ở bãi phế liệu, nghèo đến mức     quyên góp?”
 
Thoáng cái  là giọng  của Bạch Hề, khuôn mặt của Bạch Hề.
 
Hồi nhỏ  lén thoa sáp thơm của   bà phát hiện, bà giật tóc  mắng nhiếc rằng   xứng dùng đồ  như .
 
Từ nhỏ đến lớn đều mặc quần áo cũ của mấy chị em họ  dùng nữa.
 
Rồi đến Bạch Hề  chớp mắt trả tiền, giọng điệu lơ đãng  : “Cô gái, em cũng quá thô kệch , đồ dưỡng da   hiểu, nhưng đắt tiền chắc chắn là  nhỉ.”
 
 sắp phát điên .
 
Hai tay  vò đầu, nhưng  chạm  khuôn mặt đầm đìa nước mắt.
 
Sao    chứ.
 
Các bình luận vây quanh , cũng  kinh ngạc.
 
[Nữ phụ  cảm động đến mức  ?]
 
Cửa đột nhiên  gõ.
 
 đáp lời, Bạch Hề đến mang cơm, thấy  thì giật .
 
“Đau đến mức  ?”
 
Anh vội vàng  lấy nước nóng, cùng với Ibuprofen đưa cho .
 
“Em uống thuốc  , lát nữa  sẽ hâm nóng  cơm.”
 
Anh còn dán miếng giữ nhiệt cho  xong mới .
 
Anh   thể .
 
Không thể để   .
 
Khi Bạch Hề trở  trong đêm, cánh tay   kéo một cái. Tiếng kiim loại lạnh buốt khiến  lập tức tỉnh giấc cảnh giác khỏi cơn mơ!
 
“Trời đất?!”
 
Anh giật  vì  đang  ở đầu giường, điều khiến  sợ hơn là chiếc còng tay  cổ tay .
 
Bạch Hề giật mạnh, còng siết chặt khít khao.
 
 cụp mắt: “Anh đừng cử động lung tung, sẽ  đau đấy.”
 
Bạch Hề: “Cái quỷ  em lấy ở   thế?? Vệ Lương em đang  gì?”
 
  những điều đó  quan trọng.
 
Các bình luận  sắp phát điên, tràn ngập màn hình hỏi    đang chơi trò trói buộc .
 
[Hệ thống: Trời đất ơi tình huống gì ,     một lát thôi  nữ phụ điên  ? Ký chủ á á á  sắp  g.i.ế.c ,   ngay mà!]
 
 nhẹ giọng phản bác: “Không,   điên,  cũng sẽ  g.i.ế.c  .”
 
Bạch Hề lập tức mở to mắt!
 
Hệ thống bùng nổ một tiếng kêu chói tai!!
 
Nó trực tiếp  thẳng : “Trời đất ơi á á á em  thấy   !!”
 
Các bình luận ngây .
 
  "tất cả  ", bình tĩnh   việc   thể  thấy chúng.
 
Các bình luận nổ tung!