Khâu Gia Đồng rút chốt cửa , mở cửa, ba .
Khuôn viên nhà máy sạch sẽ, thấy một con thây ma nào.
“Vì , mới dám dẫn các đến đây, nếu ngày mạt thế đến, bộ nhà máy của họ vẫn sản xuất bình thường thì công nhân trong nhà máy hơn ba trăm ! Than ôi, bạn của xây dựng nhà máy cũng tốn nhiều tâm huyết, năm ngoái mới mua đất mở rộng, còn mua nhiều thiết mới, đầu tư mấy trăm vạn—— kìa, đó chính là kho hàng, ở đây hai kho hàng, một ở phía đông, một ở phía tây, chúng đến kho phía đông , bạn rằng thịt hộp đều để ở đây, còn trái cây hộp thì ở kho phía tây.”
Họ cẩn thận sát tường, những sống sót bên trong là ai, đều gây chuyện.
dù họ cẩn thận đến thì vẫn phát hiện.
“Camera đang mở.” Tô Hàm thở gấp, chỉ một camera chéo góc, ánh sáng đỏ ánh mặt trời rõ ràng nhưng kỹ vẫn thể thấy .
Sắc mặt Từ đại biến: “Chết tiệt! quên mất là nhà máy máy phát điện, ở đây điện!”
Đang thì hơn mười xông từ góc cua, nào cũng cầm súng, cầm gậy, dáng vẻ hung hăng.
“Này! Các từ đến! Đến đây gì!”
“Đừng nhúc nhích, hạ vũ khí xuống!”
Anh Từ giơ tay lên: “ đến tìm , bạn là giám đốc nhà máy ở đây, Ngũ Ứng Hoa, là bạn của ! Anh gọi giám đốc nhà máy của các đến, sẽ nhận !”
Người hì hì: “Ở đây chúng giám đốc nhà máy nhưng đại ca, nào, dẫn các gặp.”
“Không thấy ? Hạ vũ khí xuống!” Một khác lớn tiếng quát mắng, vung vẩy con d.a.o lớn trong tay: “Có sống nữa !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-117.html.]
Anh Từ thầm chửi xui xẻo, khỏi chút hối hận, liếc Tần Việt, Tô Hàm và những khác, tiên hãy hạ vũ khí xuống.
“Được , đừng động thủ, chúng đều hòa nhã.”
Bốn đấu mười bốn, họ chút cơ hội chiến thắng nào.
Tô Hàm và những khác đưa đến một căn phòng trống và nhốt , Từ khổ: “Là của , hại bắt, lát nữa gặp đại ca của họ, sẽ , chúng ở đây đổi quản lý, thì tội, chắc sẽ .”
đều đây chỉ là sự tự an ủi lạc quan, mười bốn đó là , Tô Hàm còn ánh mắt đầy ác ý của họ với cô và Khâu Gia Đồng. Cô : “Chúng thể chờ chết, họ giống .”
“ nhận mặc áo đỏ , thấy trong danh sách truy nã TV, trông giống hệt .” Tần Việt : “Đó là một tên h.i.ế.p dâm g.i.ế.c .”
Khâu Gia Đồng hít một : “Vậy là chúng đến ổ sói ? Anh Từ, quen thuộc nơi , cách nào ?”
“Camera ở đây đang mở, chạy mà gây tiếng động khó nhưng trốn thì khó. Tiểu Hàm, Tiểu Đồng, hai , từ đây——” Anh Từ chỉ tay lên : “ nhận đây là ký túc xá của nhà máy, ký túc xá của bạn cải tạo từ xưởng, thấy lỗ thông trần nhà ? Lỗ thông của nhà máy đều thông , hai lên đó, bò đến nơi an , cần lo cho chúng .”
Khâu Gia Đồng lắc đầu: “Sao chúng thể để ở đây, nguy hiểm quá.”
“Chúng nguy hiểm cũng nguy hiểm bằng hai , mau , và Tần Việt sẽ cẩn thận, hai !”
“Không Từ——”
Tần Việt lên tiếng: “Nghe Từ , nếu chúng đều hết, lát nữa họ thấy phòng ai, chắc chắn sẽ lập tức tìm, chúng thể bò xa bắt, hai , và Từ sẽ tùy cơ ứng biến.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Hàm gật đầu: “Chúng ngoài dò la tình hình , giữ máy bộ đàm cho , chúng còn liên lạc.”