Nữ Chính Thức Tỉnh - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-06-07 00:15:35
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Hàm quyết định ngoài nữa, vẫn dẫn theo Tô Thiên Bảo.

Vương Nguyệt Nga : “Bên ngoài mà xem, đừng nữa, nguy hiểm lắm, chúng ở nhà bình an vô sự , làng chúng an lương thực, cứ ở đây là .”

“Con ! Mẹ, con !” Tô Thiên Bảo gào lên, đòi , Vương Nguyệt Nga đành đồng ý.

Tô Hàm rằng thảm họa sẽ ập đến nhưng dân làng tìm nhịp sống mới trong thế giới mạt thế , ngoài việc vật tư phần thiếu thốn tiện, cuộc sống gần như gì khác biệt so với đây. Trời sáng thì việc, trời tối thì ngủ, cuộc sống vẫn nhàn nhã như mạt thế. Cô bằng chứng để thuyết phục dân làng liều mạng như cô, chỉ thể tự lơ là. May mà Tô Thiên Bảo trẻ trung khí thế, lời cô, cô định thuyết phục vợ chồng Tô Vệ Quốc, thể thuyết phục Tô Thiên Bảo cũng .

Vừa đến gần thị trấn, Tô Hàm thấy mặt đất nhiều xác sống, chồng chất lên , tất cả đều thối rữa, mùi khó ngửi. Lái xe một vòng, ban ngày gần như thấy sống hoạt động bên ngoài. Cô ông chủ Trần kể nhiều về tình hình hỗn loạn của các thế lực lớn trong thị trấn, đến đau cả đầu, chỉ nhớ một điểm trọng yếu, đó là để giành địa bàn và vật tư, các nhóm sống sót trong thị trấn tranh giành dữ dội, ông chủ Trần và những khác chọn rời cũng một phần vì nguyên nhân .

Vừa nghĩ rằng ban ngày thị trấn ngoài đám thây ma thì yên tĩnh thì xa truyền đến một tiếng va chạm dữ dội, theo là tiếng còi xe chói tai.

Tiếng còi vang lên từng hồi, chói tai và dữ dội.

Tô Thiên Bảo tò mò ngoài: “Chị, họ sợ thây ma kéo đến ?”

“Không , tránh khỏi nơi xảy tai nạn xe cộ .” Tô Hàm đánh tay lái.

“Chị, đang vẫy tay kìa! Chị, còn giơ một tấm vải SOS! A ——”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-135.html.]

Xe ô tô lạng tránh hai con thây ma, tín hiệu cầu cứu phía nhanh chóng biến mất. Tô Thiên Bảo nắm chặt dây an thở hổn hển: “Chị ơi, tay lái của chị ngày càng , em sợ chết! mà chị, chúng giúp ? Người nãy đang cầu cứu đấy.”

“Nếu em giúp, em nghĩ em thể gì?”

Tô Thiên Bảo vũ khí chân trầm ngâm, một lúc : “Em thể g.i.ế.c c.h.ế.t đám thây ma nhà, bảo xuống.”

“Rồi nữa?”

“Rồi nữa?” Tô Thiên Bảo khó hiểu: “Thì cứu .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tô Hàm nghiêng đầu em trai, ánh mắt dịu dàng trong chốc lát nhưng nhanh trở nên cứng rắn: “ chị đồng ý, em là em trai duy nhất của chị, là nhà của chị, còn chỉ là lạ, chị em xảy chuyện. Hơn nữa chị thấy đáng để em mạo hiểm cứu, mạt thế đến giờ bao lâu , vẫn ở nhà cầu cứu bên ngoài, tự tự cường dựa lạ ? Thiên Bảo, bây giờ chúng sống đúng là hơn khác một chút nhưng nếu lúc đó cha mạo hiểm đến trường đón em, chị mạo hiểm lái xe từ thành phố A chạy về nhà thì nhà chúng bây giờ ? Chị ích kỷ, chị chỉ bảo vệ bản nhà, còn sức lực thừa để giúp khác nữa. Chị chính là lạnh lùng như nhưng nếu em lòng khả năng, chị sẽ ngăn cản em.”

“Chị...” Tô Thiên Bảo nắm chặt ngón tay: “Em cũng nhất quyết , em chỉ là... chị, thầy giáo giúp đỡ lẫn , học cách giúp đỡ khác.”

“Chị hiểu, thầy giáo em đúng nhưng đó là mạt thế, cái giá trả giống như bây giờ, em suy nghĩ cho kỹ .”

“Em chị.”

Đi một vòng, Tô Hàm đến hiệu thuốc Thụy Hồng, quả nhiên bên trong lấy sạch, hai vò thuốc rượu mà ông chủ Trần cũng thấy , Tô Hàm chỉ nhặt một gói kim ngân hoa ở góc tường. Cô còn quan sát tường ngoài của hiệu thuốc Thụy Hồng, đây là một mục đích khác khi cô đến đây, cô xem dấu vết mà đám thây ma trèo tường để .

Loading...