Cô cùng Tô Vệ Quốc và những khác kiểm tra nhà kho, nhà kho gì, khi kiểm tra kỹ lưỡng, họ ngoài, những ở các phòng khác cũng lượt .
“Không còn sống, là thi thể, t.h.i t.h.ể vỡ vụn.”
“Tô Quý Sinh c.h.ế.t trong hầm chứa, các ai thấy vợ ông ?”
“ đếm đầu, khụ khụ, ý là đầu , phát hiện thiếu mất hai cái, vợ Tô Quý Sinh và con gái nhỏ của ông , các ai thấy ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Không, ai thấy.
Điều khiến nhen nhóm hy vọng, chẳng lẽ còn hai sống sót?
“Tìm, tiếp tục tìm!”
Tô Hàm nhớ một nơi: “Đã tìm trong hầm chứa ?”
Thật sự !
Vì , sự dẫn dắt của Tô Quý Sơn, họ bắt đầu mở hầm chứa, lối hầm chứa vết máu, t.h.i t.h.ể Tô Quý Sinh phát hiện ở đây, Tô Hàm thấy, ngay cả đầu cũng chỉ còn một phần tư, thể thấy con thây ma hung dữ đến mức nào.
Lối hầm chứa chất đống nhiều đồ tạp vật, thậm chí cả tủ cũng đổ ở đó, những kiểm tra đó nghĩ ngợi nhiều, bây giờ nghĩ thì cái tủ thể là do Tô Quý Sinh khiêng lên!
Cửa hầm chứa mở , họ thực sự tìm thấy vợ ông là Dương Đình và con gái nhỏ Diệu Diệu ở bên trong, cả hai đều mặt còn chút máu, Diệu Diệu còn hôn mê, thở yếu.
Nhìn thấy hộp sọ còn nguyên vẹn của Tô Quý Sinh, Dương Đình hét lên một tiếng lao tới lớn.
Không là ai lẩm bẩm một câu “Cuối cùng Quý Sinh cũng giống như một đàn ông”, trưởng làng thở dài: “Quý Sơn, gọi vợ đến đây đưa chị dâu và cháu gái chăm sóc. Con thây ma đó xem ở đây, chúng lục soát cả làng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-168.html.]
Lục soát cả làng chuyện đơn giản, diện tích của làng Tô gia thực lớn, các hộ gia đình cách khá xa, thậm chí những hộ gia đình cách hàng xóm hai mươi mét về bên trái, bên , phía và phía , chỉ một hộ gia đình như .
Thêm đó, trong làng nhiều cây cối, cỏ dại, vườn rau, quá nhiều nơi thể ẩn nấp, ai thứ đó trốn ở ?
Trưởng làng sắp xếp canh giữ cửa làng, những mệt mỏi kiệt sức, nghiêm khắc :
“Nhà nào dám theo sự điều động thì dọn khỏi làng! Hôm nay dọn, đến giúp họ dọn! Đừng chuyện quan hệ họ hàng với , ngay cả chú ruột của , cũng dám đuổi ngoài!”
Những khác chia bắt đầu kiểm tra. Tô Hàm và Tô Nguyên cùng vài hộ gia đình khác phân công kiểm tra nhà cửa gần sườn núi và cả một vùng sườn núi đó.
“Sao , khỏe ?” Tô Hàm thấy sắc mặt Tô Nguyên vẫn khó coi, liền hỏi một câu.
Không ngờ Tô Nguyên ngẩng đầu cô, ánh mắt chút né tránh, điều khiến cô ngạc nhiên. “Có chuyện gì xảy ?”
Tô Nguyên cắn môi: “Chị, những lời chị ở nhà, bác cả bọn họ đều theo chị, chị thế nào ?”
“Cũng là đều theo chị, dù thì họ cũng là bậc bề , tự nhiên em hỏi thế?”
Nhìn vẻ mặt tập trung quan sát xung quanh của chị gái, Tô Nguyên cảm thấy vô cùng hổ.
“Không, gì.” Cô , chỉ thể tìm một chủ đề khác: “Chị, may mà chị bộ đàm thông báo cho phòng phát thanh là thây ma làng, nếu thì lẽ tổn thất của làng sẽ còn lớn hơn.”
“Chỉ con thây ma đó , chị nghi là nó từ sườn núi xuống, cho nên lúc đầu mới xuất hiện ở khu vực của chúng .”
Tô Hàm quan sát khu rừng, hôm nay ánh nắng yếu, trong rừng tránh khỏi chút tối tăm, cô mở đèn pin cường độ cao chiếu khắp nơi, bỏ qua bất kỳ vị trí bóng tối nào.
“Hình như dấu vết, em đoán lẽ nó vẫn đang ẩn nấp ở một góc nào đó trong làng, nó thể trèo tường, trốn mái nhà thì ai phát hiện .”