Làng Tô Gia cứ thế khôi phục sự bình yên như nhưng từ bình yên trong mạt thế vốn tồn tại.
Sói thây ma mới rời mười ngày, dân làng mới khôi phục công việc bình thường ít lâu, núi thứ gì đó xuống.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cũng thật kỳ lạ, thứ đến là một đàn thỏ thây ma, con nào con nấy mắt đỏ ngầu, răng nanh lớn, cắn cánh cổng sắt kêu loảng xoảng, là thỏ thì ai tin! May mà chúng nhỏ con, mạt thế dân làng dám g.i.ế.c thỏ mà dám g.i.ế.c sói, bây giờ cũng ngoại lệ, đối mặt với sói thây ma, dân làng Tô Gia phần lớn đều thái độ trốn tránh nhưng đối mặt với thỏ thây ma, đều cảm thấy khả năng đối phó.
Hơn nữa lúa nước cần chăm sóc, đây là lương thực cứu mạng! Nếu vì mấy con thỏ c.h.ế.t tiệt mà lỡ mất lương thực thì đều cần sống nữa.
Dân làng Tô Gia đoàn kết g.i.ế.c thỏ, trăm phương ngàn kế.
“Chị, em chuẩn xong .” Tô Thiên Bảo hùng dũng oai vệ giơ xẻng công binh, thần quán chú chằm chằm cánh cửa nhỏ. Tô Vệ Quốc và Vương Nguyệt Nga hai bên cánh cửa nhỏ, mỗi nắm một bên lưới đánh cá giơ cao, che kín cánh cửa nhỏ, Tô Thiên Bảo lưng họ.
“ mở cửa đây.” Tô Hàm đếm ba hai một, mở phắt cánh cửa nhỏ .
Những con thỏ thây ma đang cắn tường và cắn cổng sắt bên ngoài phắt đầu , phấn khích dựng thẳng đôi tai dài lao cánh cửa nhỏ.
Bốp chát.
Chúng lao càng nhanh thì đ.â.m lưới đánh cá càng mạnh.
Tô Vệ Quốc và Vương Nguyệt Nga dùng sức như lúc gieo lúa, kéo chặt lưới đánh cá nhúc nhích.
Một con, hai con, ba con... sáu con thỏ lượt đ.â.m .
Rầm! Tô Hàm lập tức đóng cửa , những con thỏ thây ma kịp đ.â.m cửa phát tiếng động trầm đục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-201.html.]
“ đến đây!” Tô Thiên Bảo chuẩn sẵn xông lên, c.h.é.m những con thỏ đ.â.m lưới đánh cá choáng váng. Thỏ thây ma tức giận cắn lưới đánh cá, Tô Thiên Bảo la hét “Chạy nhanh lên, chạy nhanh lên!” tay chút do dự, một nhát, hai nhát, ba nhát! Mỗi nhát đều dùng hết sức c.h.é.m đầu thỏ thây ma. Cậu nhanh chóng c.h.é.m c.h.ế.t hai con thỏ nhưng nhát thứ ba chệch, chỉ c.h.é.m đứt chiếc răng nanh dài của con thỏ.
Tô Thiên Bảo dám lơ là, nghiến răng tiếp tục chém.
Tô Hàm vẫn luôn bên cạnh quan sát, cô thấy ánh mắt lo lắng của vợ chồng Tô Vệ Quốc, thấy khuôn mặt trẻ tuổi của Tô Thiên Bảo hoảng sợ giữ chút bình tĩnh, cuối cùng ánh mắt cô dừng ở những con thỏ thây ma trong lưới đánh cá——
Một con thỏ thây ma cắn rách lưới đánh cá nhảy xuống, lao về phía Tô Vệ Quốc. Cô lập tức vung d.a.o c.h.é.m đứt đầu con thỏ, Tô Vệ Quốc thở phào nhẹ nhõm, với Tô Hàm.
Cứ như , kế hoạch g.i.ế.c thỏ đợt đầu thành trọn vẹn, cả nhà ai thương.
“Cần nghỉ ngơi một chút ?” Tô Hàm hỏi Tô Thiên Bảo.
“Không cần, em còn g.i.ế.c ! Chỉ là thỏ thôi, em đánh sói thì thôi, chẳng lẽ còn đánh thỏ ?” Tô Thiên Bảo xoa xoa tay, kiên cường ngẩng đầu lên.
Đàn ông con trai, g.i.ế.c thỏ dễ ợt!
“Được, chị sẽ dụ thêm một đàn .”
“Đợi ! Để vá lưới đánh cá .” Vương Nguyệt Nga lấy tuyệt chiêu của , trong vòng năm phút vá xong chiếc lưới đánh cá cắn thủng mấy lỗ lớn.
Họ dùng cách cũ thả thỏ thây ma giết, g.i.ế.c mười ba con mới dừng .
Những nhà khác cũng g.i.ế.c ít, đàn thỏ thây ma vô kể cứ thế g.i.ế.c sạch trong vòng ba ngày. Người dân làng Tô Gia còn kịp ăn mừng, thậm chí nhà còn kịp sửa chữa những bức tường và cánh cổng những con thỏ cắn hỏng, núi xuất hiện mối nguy hiểm mới.
Khoảng hơn mười giờ sáng, Tô Hàm đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển, lúc đầu cô còn tưởng là động đất, kết quả ngoài cửa thì cảm nhận chấn động truyền đến từ núi, cô liền cùng Tô Thiên Bảo sân xem, lập tức thấy thứ kinh khủng.