Nữ Chính Thức Tỉnh - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-06-10 14:37:39
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở gần đó, Tô Vệ Quốc đang chặt củi hít hít mũi: “Thơm thế , nướng thịt ?”

Anh Từ cũng hít hít mũi: “Giống như nướng thịt thỏ, ăn nhiều lắm , chắc chắn sai.”

Tô Thiên Bảo sắp chảy nước miếng, trái : “Có nướng thỏ ? Thơm quá.”

“Thôi chặt nữa, mang mấy cái về !” Tô Vệ Quốc trèo lên: “Đi! Ăn cơm thôi! Cơm nhà chắc cũng chín .”

Vài phút , hai đất con thỏ nướng bóng nhẫy mà nước miếng chảy ròng ròng.

“Chị, hóa là chị nướng , chị giỏi thật, đến thỏ cũng bắt , chị mệt ? Em bóp vai cho chị nhé?”

Không cần Tô Hàm trả lời, Vương Nguyệt Nga dùng cằm chỉ Bạch Đông: “Là con cáo đó bắt , chị con giúp nó nướng thôi.”

“Oa, Bạch Đông giỏi thế ! Mày thể bắt cho tao một con ? Tao đổi thịt lợn muối nhà tao cho mày.”

Bạch Đông lười để ý đến , mắt sáng quắc con thỏ, Tô Hàm lấy một cái đĩa lớn đựng con thỏ đẩy đến mặt nó: “Ăn , gặp nguy hiểm, mày báo cho chúng tao nhé, ?”

“Ư ư ư.” Bạch Đông kêu hai tiếng, cúi đầu ăn thỏ.

cũng bắt thỏ, tin bằng một con cáo.” Tô Thiên Bảo gào lên một tiếng, xắn tay áo rừng.

Kết quả tất nhiên là bắt gì, Tô Hàm còn thấy gì thì Bạch Đông lao cắn c.h.ế.t con thỏ, Thiên Bảo sự nhạy bén và tốc độ như Bạch Đông thì mới thể bắt thỏ. Thỏ trong thời mạt thế thây ma hóa, nghĩ cũng thỏ bình thường.

Bạch Đông ăn no căng bụng ngủ bên chân Tô Hàm, cơm nhà Tô Hàm cũng hấp xong, mỗi múc một bát to, phần còn Tô Hàm cất gian để giữ ấm. Cơm là Tô Hàm múc, đáy bát của mỗi đều ba miếng thịt kho tàu và vài miếng măng xào, bề mặt cơm phủ dưa chua, trông vẻ bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-244.html.]

“Uống , đây là học theo vợ Từ, đơn giản mà ngon.” Vương Nguyệt Nga còn nấu thêm canh rong biển.

Tô Hàm ăn sạch sẽ cả cơm lẫn canh: “Để con rửa bát.”

Mặc dù gần một năm nay, cô dùng đến nguồn nước dự trữ trong gian, còn dùng dụng cụ để chứa đầy nước giếng nhưng nước bao giờ là đủ, thể tiết kiệm thì tiết kiệm, bát đũa ăn xong cô đều cho một cái thùng, khi nào đầy thì rửa một thể, bữa dùng bát đũa mới.

“Con rửa sạch và phơi khô hết bát đũa mang từ thị trấn về , lấy là dùng ngay.” Tô Hàm nhẹ giọng : “Bát đũa dùng để nhiều một chút rửa, tiết kiệm nước.”

Vương Nguyệt Nga giơ cả hai tay tán thành, khen cô thông minh lanh lợi: “Đến lúc đó con mang hết đây cho , rửa.” Bà là một phụ nữ dễ thỏa mãn và vui vẻ: “Ôi, cuộc sống của chúng thật tệ, với bản lĩnh của Tiểu Hàm, khi đến khu an Thiên Dương, nhà chúng cũng là nhà giàu , nhà chúng cái gì cũng thiếu.”

gian của Tô Hàm chỗ dựa, tâm lý của những nhà họ Tô , lạc quan và tích cực.

“Trời sắp tối , họ tìm xăng ?” Tô Vệ Quốc thò đầu xem.

Phía truyền đến tiếng ồn ào, Tô Vệ Quốc vội vàng cầm vũ khí: “Hình như chuyện !”

“Cha dọn đồ, Thiên Bảo nóc xe quan sát xung quanh, con qua xem.” Tô Hàm cầm lấy xẻng công binh chạy .

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh Từ cũng phát hiện , vội vàng bảo đồng đội dọn dẹp, dẫn theo Tần Việt cũng theo xem.

Quả nhiên chuyện xảy , một dân làng thây ma gầm xe cắn.

Con thây ma đó chỉ còn một cái đầu, trong bóng tối gầm xe nên ai phát hiện , lúc xe còn xăng, dân làng bắt đầu lấy xăng, ai ngờ một cái đầu thây ma lăn từ gầm xe, cắn trúng bắp chân một một cách chính xác.

“Không cứu .” Anh Từ một cái : “Phải g.i.ế.c nhanh lên.”

Loading...