“Em cũng thể!” Tô Hiểu Bội giơ tay, thế là để hai họ canh gác .
Trước khi ngủ, Tô Hàm theo thường lệ ăn một ít ngọc trai do cát trắng biến thành. Cô ăn gần hết một chậu , tương ứng cũng nhiều, tối nay vốn chỉ là ăn theo thường lệ, ăn xong ngủ.
Có lẽ là tích lũy đủ , cuối cùng cũng đổi rõ ràng, khi ăn xong cô luôn cảm thấy thoải mái, lăn qua lộn mãi ngủ .
Đột nhiên linh cảm mách bảo cô bò dậy sờ mặt và những chỗ khác , phát hiện quả nhiên là vảy cá mọc .
Mở đèn pin soi, vảy cá màu vàng óng ánh ánh sáng. Từ khi cô ý thức kiểm soát vảy cá xuất hiện thì vảy cá còn đột nhiên xuất hiện nữa, ban ngày gặp đàn thây ma cô liều mạng như , vảy cá cũng xuất hiện, bây giờ xuất hiện chắc chắn liên quan đến ngọc trai cô ăn khi ngủ.
Cô nắm chặt tay, khống chế vảy cá biến mất, cẩn thận cảm nhận những đổi khác cơ thể.
Sức mạnh, cô cảm thấy cơ thể thêm một chút sức mạnh, chút sức mạnh tuy mới xuất hiện nhưng dung hợp với cơ thể cô triệt để, tự nhiên như xương cốt của cô, nếu cảm nhận kỹ sẽ phát hiện.
Cảm nhận chút sức mạnh , Tô Hàm học cách sử dụng nó, thử một là lĩnh ngộ sự huyền diệu trong đó. Cô cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, khí như nước, khiến cô cảm thấy thoải mái từng . Cô đắm chìm trong sự huyền diệu , trời sáng, cô tiếng chuyện bên ngoài đánh thức, lúc mới phát hiện xếp bằng cả một đêm.
“Con ngoài kiểm tra xung quanh một chút.” Tô Hàm thu dọn lều trại, với gia đình một tiếng vội vã ngoài tìm thây ma.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô thử xem sự đổi của .
Cả đêm trôi qua, hai con thây ma lảo đảo xuất hiện ở xa, thấy Tô Hàm lập tức lao đến như tiêm m.á.u gà. Tô Hàm chằm chằm chúng, chậm rãi, tốc độ chạy của thây ma trong mắt cô bắt đầu chậm , cô thể rõ từng bước chân của chúng.
Đợi đến khi hai con thây ma lao đến mặt, cô vung vũ khí——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-249.html.]
Phập phập.
Hai cái đầu thây ma rơi xuống đất, Tô Hàm vung xẻng công binh, trong lòng chút cảm ngộ. Tốc độ phản ứng của cô nhanh hơn , lẽ bây giờ nếu như gặp loại thây ma da đỏ như lúc , cô cũng thể chiến đấu ?
Quay trở về trại, con cáo trắng theo cô đột nhiên dừng , cảnh giác về phía bên . Đồng thời Tô Hàm cũng cảm nhận một ánh mắt ác ý, lập tức tư thế phòng thủ.
Công viên xuống cấp, cỏ dại mọc um tùm, dây leo chằng chịt, cỏ dại cao đến nửa . Tô Hàm thấy nguy hiểm ở nhưng trực giác của cô cho nó ở trong đám cỏ đó.
Trong đám cỏ đó thứ gì đó, mang đến cho cô cảm giác đe dọa khiến lông tóc dựng . Cô chằm chằm đó, một tay ấn bộ đàm ở thắt lưng: “Chú ý cảnh giác, nguy hiểm ở gần đây.”
Sột soạt.
Vừa dứt lời, nơi đó liền phát tiếng động.
Tô Hàm nhúc nhích, con ngươi màu xanh của cáo trắng co , móng vuốt sắc nhọn duỗi .
Cỏ dại chuyển động, từng bụi rung lên, rõ ràng thứ gì đó chui từ đám cỏ, tiến về phía Tô Hàm.
Quá trình chỉ mất ba bốn giây, nhanh thứ đó lao khỏi đám cỏ, đập mắt Tô Hàm là màu đỏ chói mắt.
Cô kinh ngạc, thật là khéo quá! Vừa mới nghĩ đến thây ma da đỏ thì một con đến để cô thử nghiệm ? Cô hề sợ hãi, ngược còn hừng hực khí thế!
Con thây ma da đỏ giống hệt con xuất hiện ở làng Tô đó, da đỏ, tay chân dài ngoằng, cái đầu to tướng há to, cái lưỡi dài chẳng khác gì con cóc.
Nó lao đến như tia chớp, tay chân dài ngoằng trong khoảnh khắc bật nhảy lên cong thành tư thế ôm, nó dùng bốn chân của lưới săn, trói Tô Hàm như một con mồi. Tô Hàm hề nghi ngờ, trong khoảnh khắc nó lao cô, cái miệng to của nó sẽ cắn cổ họng cô, cái lưỡi dài sẽ đ.â.m đầu cô hút tủy não, giống như con thây ma da đỏ lúc gặm bộ não của con lợn .