Trong lúc nguy cấp, Tô Hàm vẫn còn tâm trạng phân tích, im nhúc nhích. Cô căng thẳng, sợ hãi, bóng dáng của thây ma da đỏ dù nhanh đến , trong mắt cô cũng giống như chiếu chậm, cô thể thấy độ cong của đôi tay nó, thể tư thế cắn xé của nó, cũng như cái lưỡi dài sẽ đ.â.m đầu cô từ góc độ nào...
Không đáng sợ, tất cả đều đáng sợ, chỉ cần cô thể di chuyển một bước——
Vân Mộng Hạ Vũ
Cáo trắng phát tiếng gầm gừ tức giận trong cổ họng, chút nũng nịu nào, ngược còn lộ sát khí.
Nó cũng lao lên, đây là hương hương của nó! Của nó! Của nó! Không ai cướp, tranh với nó!
Cáo trắng nhe răng, để bảo vệ con hương hương mà nó yêu thích nhất, nó định cắn c.h.ế.t con quái vật da đỏ c.h.ế.t tiệt .
Tô Hàm nghiêng , cổ tay khẽ động, con d.a.o rừng gọn trong tay cô, mắt chớp lấy một cái, đ.â.m thẳng trán con thây ma da đỏ.
Một nhát d.a.o nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đ.â.m trúng trán con thây ma da đỏ, nó còn kịp phản ứng từ sự bối rối vì cắn hụt thì mất hết ý thức, ngã gục xuống đất.
Cáo trắng nhẹ nhàng đáp xuống, bối rối đầu .
“Cảm ơn Bạch Đông, nhưng tao thể đối phó .” Tô Hàm với nó, xổm xuống nắm lấy cán dao, vặn vài cái, rạch mở hộp sọ của con thây ma da đỏ, quả nhiên một cục đen ngòm mềm nhũn nửa rắn nửa lỏng bò , cô chọc chọc, xác định là thịt, đây là một cục thịt. Cô lạnh lùng cục thịt ghê tởm ngọ nguậy, đột nhiên nó chui .
“Tí tách...”
Sau khi cục thịt đen chui , hộp sọ của con thây ma da đỏ phát tiếng động kỳ lạ, sắc mặt Tô Hàm đổi, lập tức lấy xẻng công binh xúc cục thịt đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-250.html.]
Cục thịt đen thực sự to hơn!
Cô lục lọi hộp sọ của con thây ma, phát hiện bên trong trở thành vỏ rỗng, ngay cả não đen thối cũng cánh mà bay. Cúi đầu cục thịt đen đang xẻng công binh đè đất, Tô Hàm sợ hãi, thứ còn kỳ quái hơn cả thây ma da đỏ, nó thể hút tủy não của thây ma da đỏ, nếu cô mặc kệ nó, liệu nó ăn hết xác của thây ma da đỏ ? Ăn hết thì ? Nó sẽ biến thành thứ gì?
Năm ngoái, dân làng Tô Gia sự chỉ đạo của trưởng làng đốt cục thịt đen thành tro ngay lập tức, bây giờ nghĩ thì đúng là vô tình đúng ! Không thể để thứ tồn tại, đây chắc chắn là thứ lành gì!
Tô Hàm đào một cái hố, đá cục thịt đen , lấy xăng đổ xuống, quẹt một que diêm ném .
Lửa bùng lên, bao trùm bộ cục thịt đen, nó ngừng giãy giụa, giãy giụa, cuối cùng còn động đậy nữa. Để phòng ngừa vạn nhất, Tô Hàm còn dùng xẻng đ.â.m nó hơn chục nhát, xác định nó biến thành tro, mới lấy một cái túi đựng nó , ném gian.
“Tí tách... Chị! Có thây ma da đỏ, nó ăn thịt ! Chị mau về !”
Sắc mặt đổi, Tô Hàm lập tức chạy về trại.
Trại cũng thây ma da đỏ tấn công, nó lặng lẽ tấn công những thức dậy, mãi đến khi mùi m.á.u tanh tràn ngập trong khí mới khiến những sống sót khác cảnh giác phát hiện .
Công viên buổi sáng trở nên ồn ào, khi Tô Hàm chạy đến, con thây ma da đỏ cắn cuối cùng và bỏ chạy.
“Không bắt ! Động tác của nó nhanh quá!” Anh Từ hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t nó: “Chết tiệt, thật cam lòng!”
Cuối cùng kiểm kê , c.h.ế.t sáu , mất tích một nhưng mất tích thây ma da đỏ cắn, nghĩ cũng là lành ít dữ nhiều.
“Không mỗi nhà để canh đêm ?” Chú Đông mắt đỏ ngầu: “Đội ngũ nhiều như , đừng lúc nào cũng nghĩ đến việc để khác canh đêm cho ! Đều là , ai mười đôi mắt mười đôi tai, thể canh giữ cho các ! Bản cảnh giác, c.h.ế.t cũng chẳng ai !” Trong sáu chết, bốn là một nhà, đều ngủ trong xe, thây ma da đỏ lẻn g.i.ế.c sạch, ngay cả một tiếng kêu cứu cũng phát .