Ở trong hầm trú ẩn, cô thấy gì cả, bên đầy đủ thức ăn, cô tự lật giở lịch để đếm ngày.
Bảy ngày, Tô Hàm ở trong hầm trú ẩn bảy ngày, ngày thấy ánh sáng mặt trời, cô lính canh đưa thẳng đến viện nghiên cứu mà ngừng nghỉ. Bên ngoài viện nghiên cứu, vài con đường đều dấu vết của đạn dược, cổng lớn đánh sập một nửa, nửa cánh cổng còn treo lủng lẳng như rơi.
Sảnh lớn tầng một càng thêm lộn xộn, tường và trần nhà chi chít lỗ đạn.
“Mời cô thang máy.”
Cô im lặng bước thang máy, thang máy xuống, rõ ràng vượt quá thời gian cần thiết để đến tầng ba, nhưng thang máy vẫn dừng .
Tầng hầm năm. Cô thầm đếm trong lòng.
Thang máy dừng nhưng mở cửa, lính canh dẫn cô mở một tấm che vách thang máy, nhập mật khẩu, đồng thời xác minh đồng tử, khi xác minh hai lớp mới mở cửa thang máy.
Tầng hầm năm vẫn là cách bài trí của phòng thí nghiệm, Tô Hàm dẫn đến một cánh cửa, cánh cửa mở từ bên trong, lộ khuôn mặt mệt mỏi của giáo sư Đường.
Bên trong cánh cửa trang trí như một phòng khách, rẽ qua tấm bình phong, qua phòng khách, qua cửa đến hành lang, giáo sư Đường mở cửa phòng ngủ chính, hiệu cho Tô Hàm . Khi xoay , ông loạng choạng, Tô Hàm đỡ ông một chút.
“Cảm ơn.” Giáo sư Đường vững, rút tay .
Đi đến đây, trong lòng Tô Hàm chút suy đoán, khi thấy Tề tướng quân giường lớn trong phòng ngủ chính, cô quá ngạc nhiên.
Tề tướng quân, ám sát hụt và gây một loạt biến động ở khu an Thiên Dương, đang bất động giường, thở yếu ớt.
Trong phòng ngủ bất kỳ thiết y tế nào, Tề tướng quân cứ im như , lồng n.g.ự.c hề phập phồng.
“Tướng quân chết.” Giáo sư Đường thở dài mệt mỏi, xuống chiếc ghế cạnh giường, hiệu cho Tô Hàm cũng xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-416.html.]
“Chắc cô ngạc nhiên nhỉ.”
Quả thật ngạc nhiên, nhưng cũng đến mức quá bất ngờ.
Sự phát triển khoa học kỹ thuật của thế giới hiện nay đến một con đường khó lường, việc giáo sư Đường dùng cách để giữ mạng sống cho Tề tướng quân là điều bình thường.
Tô Hàm xuống, quan sát sắc mặt của Tề tướng quân: “Cũng chút ngạc nhiên, tình hình hiện tại của Tề tướng quân là như thế nào, tại ông cho đưa đến đây.”
“Có một việc cần cô giúp đỡ. sử dụng một kết quả nghiên cứu mới để giữ mạng sống cho tướng quân, nhưng nghiên cứu đó vẫn thiện, vì cô cũng thấy tình trạng hiện tại của tướng quân, ông thể tỉnh .”
“ thể giúp gì? Tủy xương của ?”
Giáo sư Đường khàn giọng : “Không cần, chỉ cần m.á.u của cô.”
Tô Hàm hiểu rõ: “Cần nhiều m.á.u ?”
“Nhóm m.á.u của hai giống , nếu nhóm m.á.u khác thì thật sự .” Giáo sư Đường một con , gần như là rút hết m.á.u trong Tô Hàm.
“Là dùng m.á.u của để m.á.u cho Tề tướng quân ?” Đến lúc , Tô Hàm vẫn bình tĩnh, điều khiến giáo sư Đường ngạc nhiên. , Tô Hàm ngày thường luôn tỏ bình tĩnh việc, nhưng chuyện liên quan đến tính mạng, cô vẫn thể bình tĩnh như ?
“ .”
“Vết thương của tướng quân, quả thật là chí mạng thể cứu vãn, ông giữ mạng sống cho ông , chỉ thể dùng biện pháp đặc biệt.
Kế hoạch Thức tỉnh tác dụng , ngược vì sự đau đớn trong quá trình thí nghiệm nên càng cần vật thí nghiệm một cơ thể khỏe mạnh, thứ mà ông dám sử dụng, lẽ chỉ cần tiêm liều thuốc đầu tiên, Tề tướng quân sẽ lập tức bỏ mạng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vậy thì chỉ còn cách khác, con cáo trắng ở tầng hầm ba, ông vẫn luôn nghiên cứu bí mật nó biến thành , ông tìm câu trả lời, trong tình huống cấp bách sử dụng Tề tướng quân đúng ? Còn việc cần m.á.u của để m.á.u cho Tề tướng quân, thật sự đoán , ông thể cho ?”