Hoang đường ?
Trong mắt chính trị gia, cái gì cũng thể lợi dụng .
“ mà giấu bao lâu .” Tô Hàm bình tĩnh chỉ vấn đề, tin tức của Tề tướng quân ước chừng chỉ thể nhanh hơn kẻ thù chính trị một bước, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ giấu diếm lâu .
“ , cho nên quyết định để những cá thức tỉnh ngoài nhiệm vụ, tránh đầu sóng ngọn gió.”
Tề tướng quân đang đến Loan Chiêu Nghi và 17 bọn họ.
“Là nhiệm vụ gì ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Lâm Thành gửi đến thông tin cầu cứu, hứa hẹn nhiều lợi nhuận về dầu mỏ, quyết định phái một đội cá thức tỉnh và 8000 chiến sĩ qua đó.”
“Bên Bắc Kinh chẳng gần hơn chúng ?”
Tề tướng quân lắc đầu: “Sau khi tuyết tan, khắp nơi đều thủy triều thây ma, bên Bắc Kinh dân đông nhất, vốn dĩ áp lực lớn . Lần chẳng với cô là Tô Nguyên về Bắc Kinh ? Chi tiết rõ, đại khái là cô xông nhà của hai chính khách, g.i.ế.c c.h.ế.t . Bên Bắc Kinh chút hỗn loạn, mấy phe thì bắt Tô Nguyên, mấy phe thì xoa dịu cô , hiện tại đánh loạn xạ cả lên.”
Ông chút do dự, Tô Hàm nhíu mày, đột nhiên lóe lên một tia sáng: “Chẳng lẽ cá thức tỉnh bên Bắc Kinh cũng xảy vấn đề?”
“... . Bắc Kinh một nhóm cá thức tỉnh cũng biến thành thây ma, sự việc xảy đột ngột, những cá thức tỉnh đó phân tán đến khắp nơi trong khu an , lúc bùng phát thương nhiều , bình thường bọn họ lợi hại bao nhiêu, biến thành thây ma thì càng khó đối phó bấy nhiêu... Những đó, lẽ chính là nhóm cá thức tỉnh đầu tiên, lúc thức tỉnh chắc chắn là sử dụng tủy xương của giáo sư Thôi.”
Tô Hàm liền hiểu rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-449.html.]
“Tóm , giao dịch là do thúc đẩy, nếu như thể thành công, 5 năm tới khủng hoảng dầu mỏ của Thiên Dương sẽ giải quyết.”
“Thêm một điều kiện nữa , giáo sư Thôi, để đổi cũng sẽ .”
“Cô ?” Phản ứng đầu tiên của Tề tướng quân là phản đối.
“Tần Việt bọn họ năng lực mạnh, bọn họ ở Thiên Dương thì đủ an . Tướng quân, Chiêu Nghi bọn họ đày , bọn họ là nhiệm vụ, khác nọ về bọn họ, dẫn đội, chuyện gì thì cứ nhắm .”
Đợi Tô Hàm rời , Tề tướng quân chút chán nản, lẩm bẩm: “Cô đây là tin , cô nghĩ sẽ trừ khử bọn họ ?” Tề tướng quân lúc mà lộ vẻ mờ mịt, hỏi viên phó quan: “Trong mắt cô , cũng chẳng khác gì những khác?”
Viên phó quan vội vàng khuyên nhủ: “Cô Tô chỉ là tình cảm với cô Loan bọn họ sâu đậm, Lâm Thành thất thủ, thể dự đoán hiện tại trong đó nguy hiểm đến mức nào, cô Tô cũng là vì thể diện của Thiên Dương, giao dịch rõ ràng , thì mất mặt Thiên Dương.”
Tề tướng quân xua tay: “Cậu cần lời ngon tiếng ngọt an ủi , thôi , cô thì cứ để cô .”
Đội ngũ nhanh tập kết xong, lúc xuất phát, Tô Điềm Điềm cùng.
“Chuyện khác em giỏi lắm, nhưng mà em thể chăm sóc ẩm thực sinh hoạt thường ngày cho chị Hàm.”
Bị Tô Hàm từ chối, nếu như là ở Mẫu Đơn Viên, cô còn nhã hứng xem Tô Điềm Điềm diễn trò, nhưng là nhiệm vụ, cô còn tự đại đến mức mang theo một mối nguy hiểm tiềm ẩn bên cạnh, chán sống. Nhiệm vụ theo dõi Bạch Đông , Tô Hàm bèn ủy thác cho khác, trướng của cô hiện tại cũng một nhóm đáng tin cậy , theo dõi một Tô Điềm Điềm dễ như trở bàn tay.
Đội ngũ nhanh xuất phát, Loan Chiêu Nghi bọn họ biến cố bên Lâm Thành, còn vì Tề tướng quân trọng dụng mà cao hứng.
Dù bọn họ so với những dị năng giả hiện tại, vẫn là kém hơn một chút, từ khi dị năng giả đời thứ hai xuất hiện, bọn họ lui về tuyến . Hơn nữa còn Tô Hàm cùng, điều càng khiến yên tâm hơn.