“ thể.” Hạ Vĩ Thông tạm biệt rời .
Ba tháng , Tô Nguyên dẫn theo đội cá thức tỉnh trải qua muôn vàn khó khăn gian khổ, cùng quân đội giành một khu công nghiệp, vận chuyển bộ thiết về.
Nhiệm vụ thành xuất sắc, chứng minh quyết tâm và thành ý của Tô Nguyên khi đầu quân cho khu an Thiên Dương. Tề tướng quân quả nhiên hài lòng, hết lời khen ngợi. Nơi họ ở là một khu vực nhỏ tên là Tử Đằng Viên, ở phía bên doanh trại. Tô Nguyên khá hài lòng với môi trường ở đây, khi trở về nghỉ ngơi thoải mái mấy ngày.
Hạ Vĩ Thông xứng đáng là bạn đồng hành của nữ chính trong tiểu thuyết, tính cách và năng lực mà một nhân vật nam chính nên .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bắt đầu từ đầu thôi mà, nhất định sẽ giúp em gây dựng đội ngũ mới.” Anh với Tô Nguyên như , khiến Tô Nguyên cảm động đến đỏ hoe cả mắt.
“Cảm ơn , Vĩ Thông. Nhân tiện, dạo gặp chị gái em ?”
“Anh hỏi thăm, cô ở Mẫu Đơn Viên, nhưng cô đồng ý gặp .” Hạ Vĩ Thông thấp giọng : “Lần gặp mặt cô thiện. Anh lo rằng cô sẽ cản trở em.”
Tô Nguyên hốc mắt đỏ lên: “Anh Vĩ Thông, em và chị gái chút hiểu lầm, em tìm cơ hội chuyện với chị một chút, em nghĩ rõ ràng, cha và trai em đều chết, bây giờ nửa c.h.ế.t nửa sống… Em chị gái buông bỏ hận thù trong quá khứ, đến gặp cuối, để bà trong tiếc nuối.”
“Tiểu Nguyên đừng lo lắng, sức khỏe của dì hơn nhiều , ba tháng nay vẫn luôn theo dõi, mỗi ngày đều hỏi thăm, dì ở trong phòng thí nghiệm vẫn , lẽ ở đây sẽ cách giảm bớt triệu chứng của dì. mà gặp dì, em thì thể.”
“Thôi, bây giờ gặp bà cũng chỉ thêm đau lòng, em gặp chị gái .”
Đối mặt với ánh mắt mong đợi của Tô Nguyên, Hạ Vĩ Thông âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng mặt lộ vẻ đau lòng: “Việc sẽ xử lý. Em nhiệm vụ về, nghỉ ngơi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-464.html.]
“Thật sự thể ? Anh Vĩ Thông, vất vả cho .”
“Không vất vả, chỉ cần em vui vẻ, cái gì cũng thể .”
Hai ôm , Tô Nguyên vẻ mặt cảm động vui mừng, Hạ Vĩ Thông nhắm mắt , trán nổi gân xanh.
Hạ Vĩ Thông gặp Tô Hàm, mới nửa giờ , Tô Hàm nhận nhiệm vụ khẩn cấp, bay ngoài. Lúc Tô Hàm trở về, là hơn một tháng , cô bước Mẫu Đơn Viên, bảo mẫu bận rộn vây quanh cô, cô xua tay : “Không cần , dì thể nghỉ ngơi , tự .”
“Sao thể để cô tự ! Cháu trai , cô là hùng của Thiên Dương, cô bảo vệ Thiên Dương, chúng tuy gì khác, nhưng chăm sóc cô lúc ở nhà là điều nên . Nào, cởi áo khoác giúp cô, nước tắm chuẩn xong , cô tắm !”
Tắm rửa xong , chào đón Tô Hàm là một bàn đầy đồ ăn ngon, cô bảo Bạch Đông sang nhà bên cạnh xem ai ở đó , mời qua cùng ăn cơm.
Đám Loan Chiêu Nghi đều đang ở đó, thế là cùng dùng bữa, trong lúc ăn uống, bọn họ kể cho Tô Hàm những chuyện mới mẻ xảy trong khu an .
“Người của Bắc Kinh đến , mở miệng là gây sự với đám Tô Nguyên, hình như ầm ĩ lắm, Bắc Kinh còn tuyên bố dạy cho Thiên Dương chúng một bài học.” Một đàn ông .
“Chắc chắn là đánh , thời buổi còn đánh cái gì nữa, thây ma còn g.i.ế.c hết kìa!” Một phụ nữ khác phản bác: “ thấy chỉ là chặn đường vận chuyển dầu mỏ thôi, uy h.i.ế.p Thiên Dương cúi đầu.”
“Dầu mỏ chúng cũng thiếu mà, chẳng đám Tô Nguyên thu phục một mỏ dầu ở ngoài đó ?”
Nói đến Tô Nguyên, đều là em gái của Tô Hàm, nhưng quan hệ hai lắm, Loan Chiêu Nghi mỉm chuyển chủ đề.