Kết quả kiểm tra , Tô Hàm thể chịu đựng một “hẹn hò sóng não”, Giáo sư Đường ban đầu còn ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến việc Tô Hàm thể biến mất trong khí, dường như cũng gì đáng ngạc nhiên.
“…À, cô thể, cho nghiên cứu khả năng nhảy gian ?” Giáo sư Đường nắm bắt cơ hội, tranh thủ chuyện với Tô Hàm về chủ đề mà ông bao giờ dám đề cập.
May mắn là sắc mặt Tô Hàm đổi, chỉ cơ hội sẽ , câu trả lời như khiến Giáo sư Đường hài lòng. Dù nhảy gian cũng xảy trong giai đoạn Tô Hàm và họ hợp tác đổ vỡ, đó là một kỷ niệm .
Trước khi Tô Hàm rời , Giáo sư Đường ông sẽ báo cáo việc với Tề tướng quân: “ trạng thái của cô , miễn là ảnh hưởng quá lớn đến cơ thể cô, tướng quân sẽ phản đối.”
Cuối cùng Tề tướng quân quả nhiên phản đối, ông cho rằng Tô Hàm lấy điều gì đó từ Tô Nguyên.
“Lúc giáo sư Thôi chết, chỉ Tô Hàm mặt, Giáo sư Thôi gì với cô .” Tề tướng quân vuốt bộ râu.
Phó quan bổ sung: “Tài liệu của phòng thí nghiệm Lâm Thành đều là bí mật thông thường, Giáo sư Thôi chắc chắn còn giữ lá bài tẩy.” Ngụ ý là Tô Hàm lấy .
“Có lẽ . những thứ trong tay Giáo sư Thôi chắc chắn lạc hậu so với chúng , cũng gì to tát. Bên Bắc Kinh hôm nay vẫn gửi điện báo đến?” Nhận câu trả lời khẳng định, ông : “Cần kéo dài thời gian với họ, đây họ nắm giữ công nghệ tiên tiến của kế hoạch thức tỉnh cá, nên chúng nhượng bộ, bây giờ là lúc chúng nắm quyền chủ động, dễ dàng thương lượng !”
“ hai mươi vạn dân cư - Bắc Kinh nhất định thả .”
Mạt thế tám năm , những năm đầu, lượng trẻ sơ sinh đời quá ít, hai năm gần đây khu an định, tỷ lệ sinh mới bắt đầu tăng lên, nhưng vẫn đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-468.html.]
Lực lượng lao động luôn là yếu tố quan trọng thể thiếu để một khu an phát triển lành mạnh và bền vững.
Đội ngũ Bắc Kinh đến Thiên Dương ba năm nay, sử dụng dân cư của Thiên Dương để ngừng thiện công nghệ thức tỉnh cá, giờ đây cũng đến lúc họ hồi đáp Thiên Dương.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nếu di dời hai mươi vạn dân cư năm mươi tuổi, sẽ trao đổi công nghệ với họ, đánh thì đánh, Thiên Dương còn sợ ai nữa!” Tề tướng quân ngoài cửa sổ, từ biệt thự sườn núi nơi ông ở, thể thấy một ngọn núi ở phía đông, đó là vị trí nghĩa trang mà ông chọn để chôn cất những tình nguyện hy sinh trong kế hoạch thức tỉnh cá, ngày qua ngày khác, ông sẽ ngắm nó mỗi ngày.
“Cứ như , sẽ nhượng bộ một bước nào.”
“Vâng, hiểu .”
Phía bên , Tô Hàm trở về Mẫu Đơn Viên, cửa, một bảo vệ liền với cô: “Cô Tô, bên phía Tô Điềm Điềm động tĩnh.”
“Cô gì ?” Tô Nguyên đến, Tô Hàm đến Lâm Thành nhiệm vụ, về về mất mấy tháng, nhưng đến hôm nay Tô Điềm Điềm mới động tĩnh, quả thật kiên nhẫn.
“Cô gặp một ở chợ đen, khi điều tra, đó là gián điệp từ Bắc Kinh, như thể khẳng định Tô Điềm Điềm âm mưu, cô Tô, thể để mặc cô nữa.”
“Đừng vội đánh rắn động cỏ, cô gì.”
Tô Điềm Điềm trong phòng, tay nắm chặt một lọ thuốc, thần sắc thể đoán . Cô thực chất là một cá thức tỉnh, lúc đầu, ở Thiên Dương cô thức tỉnh, tìm đến cha cô , cô trải qua cuộc thử nghiệm thức tỉnh thứ hai trong một hầm ngầm bí mật ở chợ đen, trải qua muôn vàn nỗi đau khổ mới thức tỉnh.
Điều kiện là cô theo sự sắp xếp và mai phục Mẫu Đơn Viên, đến bên cạnh chị họ Tô Hàm.