Nữ Chính Thức Tỉnh - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:47:43
Lượt xem: 126

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói là mỗi nhà cử hai lớn, Tô Hàm liền cùng Tô Vệ Quốc . Lúc tập hợp, Tô Nguyên lén mang theo vũ khí chạy đến, Tô Vệ Quân tức giận, quát: “Mau về !”

“Con về! Chị cũng đến, con cũng đến! Chị, chị em cùng , chúng kinh nghiệm hợp tác!”

Tô Hàm gì.

“Tô Nguyên!” Tô Vệ Quân tức đến đỏ cả mặt.

“Thôi thôi, cùng .” Những khác hòa giải.

*

Mặt trời mọc, cả nhóm mười lăm đến tòa nhà hai tầng của ủy ban làng, điều an ủi là đường thây ma.

“Chắc là chúng đều vây quanh cửa nhà khác, giống như nhà chúng .”

Không ai dùng loa phát thanh, Tô Nguyên mày mò vài cái, chiếc loa cũ của thôn liền phát tiếng rè rè.

“Alo alo, thấy ? Có tiếng !”

“Con gái giỏi quá!” Tô Vệ Quân mặt mày hớn hở, với thâm niên nhất trong đội: “Chú Đông, chú lên.”

Chú Đông sáu mươi bảy tuổi trông vẫn khỏe mạnh, da đen sạm vì nắng, cánh tay là cơ bắp cuồn cuộn. Ông đáp lời, nhoài , năm sáu mới dừng .

“Như ?”

Chú Đông xua tay: “Cũng giống như chúng trồng trọt , đất ở đó, trồng thì gì ăn, ngoài quản ! Đi thôi, xem ruộng.”

Cả nhóm cùng đến ruộng, ruộng của mỗi nhà ở cùng một chỗ nên bắt đầu từ ruộng gần nhất lượt hết, thấy cảnh , lòng đau như cắt, vì tranh thủ lúc trời quá nắng, mang máy bơm bơm nước tưới.

Việc đồng áng, những trẻ tuổi hiểu nên đuổi sang một bên canh chừng, Tô Hàm sườn núi canh chừng, Tô Nguyên ở bên , một lúc cô lặng lẽ tới.

“Chị, mấy hôm em thấy tiếng Vĩ Thông lái xe đến tìm chị , Vĩ Thông với chị thật, lúc còn nhớ đến chị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-57.html.]

“Chúng chia tay .”

“Sao chị gặp Hế--” Tô Nguyên ngẩn : “Chia tay ? Sao chia tay chứ?”

“Thấy hợp thì chia tay thôi. , ba xe vật tư một phần của em, phần của em trong xe chị dọn , em xem em đến lấy chị mang đến cho em, còn hai xe vật tư ở nhà Vĩ Thông, phần của em thì tự đến lấy.”

Tô Nguyên sốt ruột : “Chị, bây giờ là lúc chuyện vật tư ? Sao hai chia tay, chị yêu như , cũng yêu chị như --”

“Trước đây chị đúng là yêu nhưng bây giờ chị yêu nữa. Còn về tình yêu của dành cho chị, em thấy thực sự yêu chị ?”

“Tất nhiên là !” Tô Nguyên khẳng định chắc nịch, kể từng việc mà cô cho là chứng tỏ Hạ Vĩ Thông yêu Tô Hàm.

“Như là yêu ?”

Tô Nguyên gật đầu chắc chắn: “Có hai hiểu lầm gì , cần em giúp ?”

Tô Hàm : “ mà, những điều , cũng với em mà?”

Tô Nguyên ngẩn .

“Trước đây chị để ý, cũng nghĩ theo hướng đó nhưng nếu em quan tâm chị đến kỳ kinh nguyệt đau bụng, đưa đón chị , giúp chị mua thuốc đều là yêu, thì yêu chị, cũng yêu em.”

Thấy Tô Nguyên như sét đánh, Tô Hàm dậy: “Chị sang bên canh chừng nhé, chuyện gì thì gọi chị.”

Trên đường thây ma đến, đều Tô Hàm xử lí hết, nhưng mặt trời dần dần nóng lên, còn thích hợp để tiếp tục tưới nước nữa, Tô Vệ Quốc và những khác quyết định chiều tối sẽ tiếp tục. Trên đường về gặp hơn mười con thây ma, cần Tô Hàm tay, những chú bác khác hét lên xông tới, cầm cuốc cầm xẻng, chẳng mấy chốc đánh ngã đám thây ma.

Đi ngang qua ủy ban làng, một lầu gọi họ.

“Là lão Trịnh .”

Lão Trịnh là nuôi lợn nổi tiếng trong thôn, nhà ông và trại nuôi lợn đều ở nơi xa nhất của làng, lão Trịnh nhà ông dọn sạch đám thây ma xung quanh từ lâu nhưng lợn kêu thì lũ thây ma cứ đến, thật là đau đầu. Chỉ lo cho đàn lợn trong nhà bận xuể , mãi đến hôm nay thấy phát thanh mới hóa dân làng bắt đầu tự cứu .

Vân Mộng Hạ Vũ

“Tính cả nhà nữa!” Lão Trịnh vỗ vai hai đứa con trai và một đứa cháu trai của .

Loading...