Tô Nguyên gì, cúi đầu. Khi phát hiện tình cảm của Hạ Vĩ Thông đối với , cô thực sự hổ, đặc biệt là khi từ chính chị gái , bạn gái của trai, lúc đó cô chỉ tìm một cái lỗ để chui !
Cô dám thề rằng ý định phá hoại tình cảm của chị gái và trai, nếu thì để cô sét đánh c.h.ế.t c.h.ế.t tử tế, cô dám thề độc như trời đất.
cô cũng , là cô phát hiện vấn đề, vô tình tổn thương chị gái. Bây giờ chị gái đối xử với cô lạnh nhạt hơn nhiều, khiến cô buồn và hối hận.
“Anh trai, bây giờ mối quan hệ của và em khó xử, em thấy vẫn nên giữ cách thì hơn.” Tô Nguyên ngẩng đầu .
Lúc , Hạ Vĩ Thông cảm thấy trái tim như vỡ vụn, trái tim từ lúc nào thích hai cô gái, kết quả là hai cô gái đều tránh xa , đây là hình phạt của ông trời dành cho ?
“Được, em.” Hạ Vĩ Thông thất hồn lạc phách bỏ , Tô Nguyên về nhà, quyết định dạo tuyệt đối con đường nữa. Cô hàn gắn mối quan hệ với chị gái, thì nhất định thể quan hệ nam nữ với trai.
Đối với cặp đôi yêu trọn đời trọn kiếp trong tiểu thuyết, đáng lẽ ở thời điểm phong tỏa làng để tránh nạn, nảy sinh tình cảm và ở bên thì theo một con đường khác.
Tính cách của mỗi sẽ ảnh hưởng đến hướng của cuộc đời và trong thời điểm thích hợp cùng với tình cảnh đó khiến khó xử thì mầm mống tình cảm cắt đứt .
Tô Hàm sự tồn tại của sẽ mang đến nhiều đổi cho em gái và Hạ Vĩ Thông, chẳng hạn như em gái mất viên châu hộ mệnh, điều thể sẽ ảnh hưởng đến con đường “Nữ hoàng giáng lâm.” của Tô Nguyên trong tương lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-96.html.]
Chẳng hạn như cô chủ động chia tay Hạ Vĩ Thông , với tư cách là bạn gái cũ còn sống sờ sờ của , liệu họ thể giống như trong phần giới thiệu, chút giới đế, sợ lời tiếng , cuối cùng trở thành “Thần tiên quyến lữ”: “Bạn tâm giao.” ?
Cô đều nghĩ đến nhưng nghĩ sâu xa. Cuộc sống đều là do chính tạo nên, mỗi một quyết định đều sẽ ảnh hưởng đến tương lai, nghĩ nhiều nữa thì ích gì?
“Đi thôi, về nhà thôi.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Gọi Tô Thiên Bảo, hai cùng về nhà. Về đến nhà, Tô Thiên Bảo hào hứng kể với cha về chuyện ăn tối tối nay, Tô Vệ Quốc hài lòng:
“Quả nhiên là trẻ con ngoài mở mang tầm mắt, ! Vậy con cứ chơi với họ nhiều hơn, để họ chỉ cho con những kinh nghiệm .”
Lại với Tô Hàm: “Cha vẫn với con hai câu, dân làng chúng tương đối đơn giản, bây giờ ngoài đến nhiều thì chút hỗn loạn, hôm nay mấy đến là bạn con quen, quen nhiều thì nhiều đường , cha cũng dạy Thiên Bảo như nhưng mà các con cảnh giác một chút, đừng chuyện gì trong nhà cũng với khác.
Không cha tự khen, nhà chúng cũng coi như khá giả, lo ăn mặc, bình thường thì , bây giờ thì khác , chúng cũng là nhà giàu , các con cẩn thận đừng lung tung ở bên ngoài, đến lúc đó kẻ trộm nhà thì cũng kịp!”
Tô Vệ Quốc ít khi chuyện nghiêm túc như , vẻ phong thái của một trụ cột gia đình nhưng những gì ông đều là lẽ , Tô Hàm gật đầu đồng ý, Tô Thiên Bảo cũng vội vàng bày tỏ: “Con cũng sẽ lung tung, miệng con kín lắm!”
“Được , tắm hết , các con đun nước tắm xong .” Tô Vệ Quốc cảm giác thành tựu, phất tay cho bọn trẻ tắm.
Tô Hàm nhà lấy quần áo thì thấy bên ngoài Vương Nguyệt Nga hạ giọng với Tô Vệ Quốc: “Trước mặt bọn trẻ thì vẻ lắm, nể mặt nên vạch trần ông, ông đừng tưởng ông tặng cá cho em trai thứ ba, một con cá to như ông tưởng giấu trong túi ...”