Làng Dương Sơn cũng chuẩn từ sớm, họ dọn dẹp sạch sẽ một đất trống ủy ban làng, chia hai nửa, một nửa của làng , một nửa để dành cho làng Tô Gia.
Trưởng làng Dương Sơn khoanh tay loanh quanh, chỉ trỏ chỗ chỗ , cuối cùng gật đầu hài lòng. Quay , ông thấy Vu Nương Nương uy tín trong làng, liền nở nụ : “Thím Vu đến , ăn sáng ?”
Vu Nương Nương ừ một tiếng, đôi mắt đục ngầu đảo qua các quầy hàng, khuôn mặt gầy gò nở một nụ , khen ngợi:
“Ông lắm, làng Tô Gia lương thực nhiều, hôm nay nhất định đổi nhiều một chút để tích trữ, thuốc của chúng chỗ bán, chỉ thể bán cho họ thôi.
Làng họ nhỏ, cũng dùng bao nhiêu thuốc, chúng trồng thuốc nữa, chuyển sang trồng lương thực, nhớ đổi giống lúa với họ.”
“Biết , thím Vu cứ yên tâm.”
Vu Nương Nương một cô gái trẻ dìu, ngoài một lúc như dường như thấy khỏe, trưởng làng Dương vội với cô gái trẻ: “Dìu thím Vu về .”
“Không , còn một chuyện nữa, con gái nhà Tô Vệ Quân làng Tô Gia, tên là Tô Nguyên, duyên với cô , lát nữa ông bảo cô đến gặp .”
Trưởng làng Dương lập tức đồng ý, Vu Nương Nương lúc mới rời .
“Thím Vu hình như vì con gái Tô Vệ Quân mới ngoài một chuyến , vấn đề gì ?”
Trưởng làng Dương Sơn lẩm bẩm một hồi, quyết định cho theo dõi. Vu Nương Nương vốn là một thiếu nữ bình thường ở làng Dương Sơn, năm mười sáu tuổi thủ vọng môn quả, nhà chồng cũng khai minh.
Để bà tái giá, lúc đó Vu Nương Nương còn tên là Dương Yến, bà từ chối, rằng bà thông hiểu thần thông trong một đêm, đây là ân huệ của vị hôn phu mất dành cho bà, bà sẽ thủ tiết cả đời, tự xưng sẽ từ bỏ tên tục, đổi tên thành Vu Nương Nương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-98.html.]
Sau đó bà cởi bỏ quần áo sặc sỡ, từ đó đến nay chỉ mặc quần áo màu đen. Lúc đầu ai tin, chỉ nghĩ rằng bà si tình, cho đến bà xem bói, trừ tà cho dân làng, tất cả đều thành công, bà thậm chí còn thể chiêu hồn chết, giải quyết ít tranh chấp do già trong làng đột ngột qua đời mà phân chia xong gia sản ruộng đất.
Bà chỉ xem bói, mà còn đột nhiên tinh thông y thuật, làng Dương Sơn càng kính trọng bà, cũng càng sợ bà.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc đầu làng Dương Sơn cũng trồng lương thực, là Vu Nương Nương rằng đất đai của làng Dương Sơn thích hợp trồng thuốc bắc, thu nhập cao hơn nên mới theo lời bà chuyển sang trồng thuốc.
Kết quả cũng như Vu Nương Nương , làng Dương Sơn dựa việc trồng thuốc bắc bán bên ngoài với lượng lớn, từng nhà từng nhà lượt trở nên giàu .
Trong làng, uy tín của Vu Nương Nương còn lớn hơn cả trưởng làng, trưởng làng Dương đương nhiên cũng kính sợ Vu Nương Nương, bảo theo dõi tình hình Tô Nguyên gặp Vu Nương Nương, ông thách thức uy quyền của Vu Nương Nương, mà là vì Vu nữ đời .
Vu Nương Nương quá già, bà nhận nhiều tử chăm sóc cuộc sống hằng ngày của bà nhưng thực sự dạy dỗ một kế nhiệm, điều khiến trưởng làng Dương Sơn sốt ruột ?
Cô gái trẻ chăm sóc Vu Nương Nương hiện tại mới mười tuổi, Vu Nương Nương chỉ cho phép các bé gái mười tuổi đến gần, thêm hai tháng nữa cô bé đó sẽ mười một tuổi, Vu Nương Nương nhất định sẽ đuổi .
Vu Nương Nương đột nhiên gặp một cô gái ở làng khác, còn duyên với cô , trưởng làng Dương Sơn thể để ý?
Sau khi làng Tô Gia đến, làng Dương dẫn họ đến đất trống ủy ban làng, giới thiệu:
“ bảo dựng lều, trải cỏ lên , hẳn sẽ mát hơn.”
Trưởng làng Tô Gia :
“Bây giờ cũng quá nóng, dù cũng thu , thêm hai tháng nữa là mặc áo dài tay.”
“Haha đúng , núi chúng lạnh sớm, chỉ là thời tiết năm nay bình thường, lúc vẫn còn nóng quá...”