________________________________________
“Thần Kiếm thực sự tồn tại?” Quân Vô Cực càng càng cảm thấy sự dị thường của Tạ Lưu Cảnh chắc chắn liên quan đến thanh Thần Kiếm nhắc tới, “Nó điểm gì đặc biệt? Tại gọi là Thần Kiếm?”
Chuyện nắm giữ Thần Kiếm liền thể thành Thiên Thần, Quân Vô Cực tin.
sự tích lưu truyền qua nhiều năm như , ắt hẳn nguyên do đặc biệt. Rất thể thực sự tồn tại một thanh kiếm như thế, chỉ là thực sự là Thần Kiếm thì chỉ trời mới .
“Tương truyền, kể từ khi Thần Kiếm từ trời giáng xuống, vùng đất nó rơi xuống trở thành cấm địa, thường căn bản thể tới gần, một khi bên trong sẽ mất phương hướng.”
“Chỉ kẻ may mắn Thần Kiếm chấp nhận mới thể tiếp cận và cơ hội nhận chủ.”
“Suốt nhiều năm qua, luôn tiến cấm địa, mong trở thành chủ nhân của Thần Kiếm, nhưng phần lớn đều thể trở . Cứ một trăm , may mới một sống sót.”
“Những kẻ may mắn thoát hoặc trọng thương, hoặc mắc bệnh lạ, hoặc đầu óc còn minh mẫn. Tóm , kẻ nào đó đều kết cục .”
“Vì c.h.ế.t quá nhiều, nơi đó liệt cấm địa, dám ngày càng ít .”
“Về , phát hiện bên trong cấm địa ngoài Thần Kiếm còn ít bảo vật. Những thứ đó khi sử dụng thể tăng lực lượng, nên thi thoảng vẫn liều mạng tìm kiếm.”
Nghe đến đây, Quân Vô Cực hiểu đại khái.
Thanh Thần Kiếm nhắc tới chắc chắn tồn tại, chỉ là ngay cả dân bản địa cũng rõ nó mạnh đến mức nào.
Tuy nhiên, thanh Thần Kiếm hoặc là khả năng mê hoặc tâm thần, hoặc là bố trí trận pháp xung quanh. Vì thế, bên trong mới mất phương hướng.
Nó còn thể ảnh hưởng đến môi trường xung quanh, tạo những thứ đặc biệt.
Nếu chỉ như , Tạ Lưu Cảnh ắt thể đối phó.
Chỉ là , thanh Thần Kiếm còn ẩn chứa nguy hiểm gì khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-1137-co-duyen-cua-ta-luu-canh.html.]
Tạ Lưu Cảnh nó ảnh hưởng, quả thực kỳ lạ.
Quân Vô Cực cảm thấy khó hiểu, với thực lực của Tạ Lưu Cảnh, thể dễ dàng thanh kiếm khống chế như ?
Hay đây chính là cơ duyên của ?
Khả năng , nhưng Quân Vô Cực vẫn yên tâm.
Nàng giẫm mạnh lên vết thương của Vương Nô, lạnh lùng chất vấn: “Ngươi còn gì nữa? Khai hết, bỏ sót một chữ!”
Vương Nô đau đớn đến mức mặt mũi nhăn nhó, cố gắng vắt óc suy nghĩ xem nên trả lời thế nào.
Hắn là tâm phúc của Vương Quyền, ít chuyện cơ mật.
Mộng Vân Thường
Chỉ là lúc trong lòng hoảng loạn, chỉ thể nghĩ đến đến đó.
“Đại Vương luôn Thần Kiếm. Hắn từng cấm địa, rõ lấy bảo vật gì, khi ngoài thực lực tăng vọt, cuối cùng trở thành Đại Vương.”
“ cơ thể dường như vấn đề, dễ nổi điên. Nhờ Vân Đồng - kẻ ngoại lai - luôn dùng thuốc điều dưỡng, mới phát cuồng.”
“Hắn sợ Vân Đồng rời , nên luôn ép nàng trở thành Vương Hậu, giữ chân nàng vĩnh viễn.”
“Khi tin ba ngoại lai đang tìm kiếm Vân Đồng, sợ họ đưa nàng , nên lệnh cho các bộ lạc phái chặn bắt.”
“Lần cũng là lệnh, ... lấy mạng các ngươi, bắt ép các ngươi cấm địa.”
Đáng tiếc, họ vẫn đánh giá thấp thực lực của hai kẻ ngoại lai , ngay cả Liệp Nhân chiến đoàn khiến danh sợ hãi cũng diệt gọn.
Nếu kết cục như , thà chịu phạt còn hơn nhận nhiệm vụ .