"Vô Cực, cô bé thật quá giỏi! Không ngờ rượu khi nấu qua cái thể trở nên trong vắt như !"
Chu Nhi thán phục , dù Quân Vô Cực còn nhỏ tuổi, nhưng nàng dám coi Quân Vô Cực như một đứa trẻ nữa.
Quân Vô Cực dùng muỗng tre múc một ít rượu trong đổ ly, đưa cho Chu Nhi: "Vậy cô nếm thử xem, vị thế nào?"
Vì còn nhỏ, nàng từng nếm qua rượu của thế giới , chỉ thể nhờ Chu Nhi thử giúp.
Chu Nhi cẩn thận nhận lấy ly rượu, nóng lòng nếm thử một ngụm, lập tức nhăn mặt: "Ừ, quá gắt!"
Thực nàng ít uống rượu, mà uống loại nhạt, từng nếm qua rượu gắt như , khó tránh khỏi quen.
khi vượt qua sự khó chịu ban đầu, nàng dần dần cảm nhận vị ngon.
Nàng cân nhắc : "Tuy gắt, nhưng vị ngọt ngào, so với rượu từng uống đều ngon hơn."
Quân Vô Cực , cũng cầm ly nhỏ nhấp một ngụm: "Ừ, quá cay. Rượu chưng cất xong, nếu ủ thêm chắc vị sẽ ngon hơn."
Động tác của nàng quá nhanh, khi Chu Nhi kịp phản ứng, nàng cầm ly uống xong .
Chu Nhi giật : "Vô Cực, cô bé uống rượu!"
Dù Quân Vô Cực hiện tại giỏi, nhưng tuổi còn quá nhỏ, thể uống rượu !
"Chỉ một chút thôi, ." Quân Vô Cực chớp mắt, "Trước tiên đổ rượu vò , mang một ít về tặng và ông ngoại, phần còn cất hầm rượu."
Nàng uống , Chu Nhi chỉ thể thở dài, chăm chỉ đổ rượu vò.
Những vò rượu đều nhỏ nhắn, dáng vẻ tinh xảo, nhưng dung lượng lớn lắm, một vò chỉ chứa hai cân rượu.
Rượu trong đổ , miệng vò nhỏ đậy bằng nút gỗ, trông bắt mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-236-vo-kich-hay-van-con-o-phia-sau-2.html.]
Mộng Vân Thường
Khi bộ rượu chưng cất xong, trời cũng tối.
Quân Vô Cực chỉ mang theo mười vò, phần còn đều cất hầm rượu.
Phần đầu và phần cuối nàng cũng vứt, đều đựng bình, để dành việc khác.
Chu Nhi vốn định chuẩn xe ngựa, chuyển vò rượu lên, nhưng Quân Vô Cực vung tay một cái, mười vò rượu lập tức biến mất, khiến Chu Nhi kinh ngạc.
Nàng nhảy lên lưng Hổ Vương, vẫy tay với Chu Nhi: "Chu Nhi, chúng thôi, lâu về, chắc nhớ lắm."
Chu Nhi vẫn hồn, ánh mắt ngơ ngác Quân Vô Cực: "Mấy vò rượu ..."
" đều cất , về nhà sẽ lấy . À, còn chuẩn quà cho và ông ngoại nữa, vội quá, quên mất."
Chu Nhi dám hỏi Quân Vô Cực rốt cuộc chuẩn quà gì, nàng nghĩ đến việc Quân Vô Cực pháp khí chứa đồ, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ.
Nàng còn nhớ, Tô Chí Viễn luôn mong một pháp khí chứa đồ, chỉ là thứ quá đắt và hiếm, chút phận, dù tiền cũng mua .
Ai ngờ, thứ mà Tô Chí Viễn mong mỏi bao năm , Quân Vô Cực !
là... khiến cảm thán.
...
Tô gia.
Tô Uyển vẫn Quân Vô Cực sắp về, nàng cầm sổ sách tay, nhưng phát hiện thể tập trung.
Nàng đang nhớ Quân Vô Cực.
lúc , Bích Nhi đột nhiên chạy : "Tiểu thư, một tin!"