Theo nhịp vung quạt, những cánh hoa đánh bay trung nữa lao thẳng về phía Lục Thiên Quyền.
Khác biệt là những cánh hoa chỉ bay về phía , mà trong chớp mắt bao vây xung quanh.
Tất cả đều thể thấy, tốc độ những cánh hoa còn nhanh hơn !
Chỉ điều khó hiểu là chúng chỉ bao quanh Lục Thiên Quyền, xoay nhẹ quanh mà tấn công.
Duy chỉ Lục Thiên Quyền bao vây mới nhận tình cảnh nguy hiểm.
Từ những cánh hoa tỏa mùi hương ngọt ngào, chỉ hít một chút cảm thấy đầu óc choáng váng, tứ chi như trở nên nặng nề.
Rồi thấy Cơ Tà đột nhiên mỉm với .
Lục Thiên Quyền theo phản xạ trợn mắt, nhưng mắt chợt hoa lên, Cơ Tà đến mặt, giọng ngọt ngào: "Lục sư -"
Giọng mê hoặc đến cực điểm.
Lục Thiên Quyền kiềm chế mà cả nóng bừng, m.á.u như sôi lên.
Hơi thở trở nên gấp gáp, tay vươn định nắm lấy vai "Cơ Tà".
Khi tay sắp chạm , đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay đau nhói!
Tiếp theo, như xé nát!
"Ách!" Lục Thiên Quyền thét lên, phát hiện "Cơ Tà" mắt biến mất, thứ nắm chính là một cánh hoa!
Hắn ngẩng đầu lên, thấy Cơ Tà vẫn nguyên vị trí cũ, lạnh lùng .
Quân Vô Cực khẽ mỉm : "Lục Thiên Quyền, xem ngươi thua ."
Vừa dứt lời, nàng vung chiết phiến: "Về!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-510-nguoi-thua-roi.html.]
Mộng Vân Thường
Những cánh hoa đ.â.m Lục Thiên Quyền lập tức bay trở , ánh mắt kinh ngạc của , trở về mặt quạt.
Lục Thiên Quyền cúi , phát hiện nhiều chỗ thương.
"Phụt!"
Hắn trợn tròn mắt, phun ngụm m.á.u đặc, tay buông lỏng, trảm mã đao rơi xuống đất "đùng" một tiếng.
"Ngươi... ngươi dám... dùng độc!"
Lục Thiên Quyền nghiến răng Quân Vô Cực, giờ hiểu, mùi hương ngọt ngào rõ ràng tác dụng gây ảo giác!
Nếu mê hoặc, dễ trúng chiêu như ?
Quân Vô Cực khẽ lắc quạt: "Xin , nãy quên , thật ... là nhị giai luyện dược sư."
Ý , vốn loại ngu ngốc chỉ dùng sức mạnh như ngươi.
Lục Thiên Quyền giật , nheo mắt chằm chằm Quân Vô Cực: "Ngươi... còn là nhị giai luyện dược sư? Tốt, !"
Cơ Tà , nhất định !
Quân Vô Cực lười nhiều, chỉ mỉm hỏi: "Ngươi thua, một vạn công tích điểm, nên thanh toán ?"
Lục Thiên Quyền xong sắc mặt biến đổi, trong tay căn bản một vạn công tích điểm!
"Ta..." do dự mở miệng, thế nào.
"Nếu công tích điểm đủ, thể mượn khác. Ví dụ..." Quân Vô Cực chỉ về phía Lâm Bích Vân, "Sư công tích điểm."
Lục Thiên Quyền Lâm Bích Vân, nghĩ đến phận của nàng , âm thầm gật đầu.
Hắn do dự một chút, mở miệng hỏi: "Lâm sư thể cho mượn năm ngàn công tích điểm ? Vài ngày nữa sẽ trả."
"Ta..." Lâm Bích Vân sửng sốt, liên quan gì đến cô ?