Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 215: Trở Thành Lãnh Tụ

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:16:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả cầu thịt – mã 014 – dùng giọng điệu nũng nịu để chuyện, An Yên Lặng mà buồn nôn thấy rõ. Cô trong lòng tiếp tục phát điên với cái hệ thống giọng trẻ con .

"Kinh quá ! Chủ Thần của thể cho mấy sinh vật quái dị như tồn tại chứ? Chờ gần , sẽ bắt quét sạch hết lũ quái vật ở đây luôn!"

Hệ thống giọng em bé vẫn kiên nhẫn an ủi An Yên Lặng:

"Được , quá , tất nhiên là . Chủ Thần chắc chắn là của cô mà, quan trọng là cô tin tưởng tuyệt đối ngài . Cô chính là chủ thế giới mà..."

An Yên Lặng tới đó thì tức lắm:

"Ý mi là phụ thuộc đàn ông á? Ta là phụ nữ độc lập thời đại mới đó! Nói như đúng là quá tệ!"

Hệ thống: (...)

Cố Lam từng lên tiếng nhận là "phụ nữ độc lập" nhé. An Yên Lặng thì gặp chút chuyện là hét gọi hệ thống cầu cứu, hệ thống giúp thì kêu ầm lên tìm “nam chính” tới bảo vệ, còn mở miệng xưng độc lập?

Phì. An Yên Lặng đúng là... “tệ thật sự”.

thì thấy ghê tởm, còn Cố Lam thì chỉ một cái nhận đây chính là chủ nhân hiện tại của cơ thể . Cô dở dở ngừng hát, cái đang ở trong hình dạng quái vật – mã 014.

"Sao cô cơ thể của 014? À mà, cảm ơn cô truyền tin giúp . Còn dẫn chạy trốn, tụ họp đúng chỗ, lúc chiến thắng thì dán bùa, bịt hết camera luôn."

Mấy chuyện đó đều là Cố Lam sắp xếp từ .

Dùng ma dán camera cũng là để dọa chủ nhiệm.

Cố Lam tính gần hết chuyện, và những – cũng đều thành hết.

Giọng cô khi chuyện với con gái trở nên dịu dàng lúc nào . Mã 014 ngượng ngùng lắc nhẹ nhàng, dáng vẻ khiến cụ bà lưng còng răng rụng chịu nổi nữa.

Bà già nhảy dựng lên, vỗ bốp eo 014, la lên bằng cái giọng thiếu mất một cái răng:

"Trời đất! Dùng thể của thì đừng mấy hành động ngại ngùng như chớ! Có cô đang thầm yêu 027 hả?!"

Hiển nhiên là lúc 014 nhập thể của cụ.

014 thì hiểu , rõ ràng Cố Lam thành thế , vẫn thầm yêu?

Còn , dù biến thành cục thịt tròn vo thì vẫn phong độ ngời ngời, cô gái nào để ý?

Cố Lam thì suýt bật . Mấy ngờ dùng quỷ gương , mà chơi vẻ vui phết?

nghĩ, đôi tay đầy m.á.u của 014, dịu dàng kéo tiếp một lớp da còn dính .

Rồi nghĩ nghĩ, thấy da của chắc sạch sẽ gì, sợ nhiễm trùng, cô dính thêm da của lên.

Cô gái đang mượn thể của 014 Cố Lam đầy mong đợi. Thấy Cố Lam chỉ lo thu dọn da dẻ , chẳng hiểu chút thất vọng.

Lúc gặp 027, cái là nhận , nhưng hình như... cũng cảm giác đặc biệt gì mấy?

Nghĩ , cô gái tức đến nghẹn họng, sang mắng thể cụ bà mà 014 đang mượn:

"Đâu ! Nói linh tinh gì thế! Ai mà thèm thầm yêu 027 chứ?!"

Ngay lúc đó, 001 lên tiếng:

"Không yêu thầm là . Vì yêu đến phát điên, chịu nổi nếu giống ..."

Anh nâng khuôn mặt đầy vết m.á.u lên, ánh mắt cô gái đang dùng xác 014 điên loạn, ánh đầy ám ảnh ẩn đáy mắt khiến cô cảm giác như sắp g.i.ế.c đến nơi.

gì nữa.

Chẳng mấy chốc, lưng họ sáu đầy vết thương chạy tới. Nhìn qua vẫn còn giống . Năm trong đó mặc đồ bệnh nhân dính máu, cuối cùng thì mặc áo blouse trắng sạch.

Người chạy cuối ôm một cái gương bọc nhiều lớp áo blouse trắng nhuốm máu.

Gương quấn kín, nhưng bên trong vẫn tiếng hét:

"Thả tao ! Bọn rệp rác rưởi tụi bây! Tụi bây là lũ xứng sống! Thả tao ngoài!"

Người đàn ông ôm gương, một nửa mặt hủy, da chồng lên da, nhưng nửa mặt còn trai đến khó tin.

Anh thấy Cố Lam thì :

“027!”

Cố Lam cái là hiểu chuyện gì xảy .

Cô gái từng đổi thể với cô chắc gặp rắc rối, nên chiếc gương chiếu trúng 014, và 014 đổi .

Sau đó 014 khỏi gương, tự nguyện đổi xác với .

Rồi tiếp tục đổi vòng vòng, cuối cùng nhập gương, cướp luôn xác của một bác sĩ.

Họ về phía Cố Lam, ngay ngắn sang một bên, và tự nhiên theo sự chỉ huy của cô.

Đội ngũ của Cố Lam đầu tiên hình thành chính thức.

Cô mỉm với bọn họ – dù ai thấy , nhưng nụ khiến đám quỷ cảm thấy yên tâm.

Tên quỷ cướp xác bác sĩ :

“Cảm ơn 027! Bọn đều sẵn sàng theo !”

Mọi khác cũng gật đầu lia lịa:

đúng! Cái gương đổi nhốt trong đó là để dành riêng cho !”

“Cơ thể bắt , thể dùng cái gương để giành !”

Đám ai cũng "chân thành vì Cố Lam", bọn họ đều là những kẻ từng giãy giụa sống sót từ địa ngục của bệnh viện, giờ chỉ lấy lòng cô.

Trước họ từng giọng của Cố Lam, nhưng trừ mấy cô gái và trẻ con, từng trải thì chẳng dễ gì xem cô là "tín ngưỡng" tự nguyện theo .

Ở cái nơi tàn khốc thế , còn sống là giỏi lắm , ngoài mấy đầu óc đơn giản, ai mà tin tưởng tuyệt đối một mà họ từng tận mắt thấy c.h.ế.t?

Dĩ nhiên, cô gái từng đổi thể với Cố Lam, 014 và cụ già yếu ớt – đều thuộc nhóm khá đơn thuần.

Trước đây họ tin, nhưng bây giờ Cố Lam chỉ "diễn thuyết" , mà còn thể hiện cả sức mạnh thực sự.

Đuổi ma quỷ khắp nơi, chăm sóc già yếu bệnh tật, cứu giúp những lương thiện, còn cùng kề vai sát cánh với nhân vật 001 – mà đến cả ma quỷ lẫn các vị thần cũng thể tiêu diệt nổi vì quá nguy hiểm.

Người như theo, bọn họ ở bệnh viện thì còn sống nổi ?

Cố Lam hiểu rõ, đám mới đến thể thật lòng, nhưng ít nhất, ánh mắt họ tệ.

gì, những khác cũng im bặt, ai nấy đều chờ cô hoặc 001 lên tiếng.

Trong hành lang bỗng chốc yên ắng, chỉ An Yên Lặng là trong lòng ầm ĩ như ong vỡ tổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-215-tro-thanh-lanh-tu.html.]

âm thầm với hệ thống:

"Gã trông giống Cảnh Vân Khuê ghê, mà si tình nữa chứ, trai thật sự luôn. Đây là kiểu nam chính bệnh kiều nhỉ? Gã là mảnh tách từ Chủ Thần ? Liệu thể cưa ?"

Giọng hệ thống non nớt nhưng như sắp hết kiên nhẫn:

"Không . Được bệnh kiều yêu thì còn thể sống, nhưng dính 001 thì chắc chắn xác còn nguyên vẹn."

An Yên Lặng tin.

"Bây giờ vẫn c.h.ế.t đấy thôi. Không tin là Cố Lam nương tay với . Nếu cô , c.h.ế.t từ lâu . Với Cố Lam còn tham lam hơn cả trăm , độc ác hơn cả trăm , còn gian xảo hơn cả trăm ."

"Cô g.i.ế.c chắc chắn vì vẫn còn giá trị. Vậy sẽ lợi dụng giá trị đó để xoay chuyển tình thế!"

Hệ thống chẳng buồn gì thêm. Nó cũng thấy vui vì An Yên Lặng quá ngu, nhưng dù vẫn đang trói – thì lật ngược tình thế kiểu gì?

An Yên Lặng hệ thống đang nghĩ gì, cô :

"Ta thắng là còn phụ thuộc mi đó. Mi là hệ thống mà, chẳng cung cấp thông tin gì, cũng giúp tí gì, thắng kiểu gì?"

Hệ thống đúng là giúp thật, nhưng nó còn mong An Yên Lặng c.h.ế.t hơn bất kỳ ai – kể cả Cố Lam.

Hệ thống đáp:

“Chủ Thần đến, giờ chẳng còn việc gì liên quan đến hệ thống như nữa. Có chuyện gì thì cô tự mà hỏi Chủ Thần, dù hai cũng là một thể.”

Nghe câu đó, An Yên Lặng tít mắt.

Vì quá vui nên cô nhận 001 liếc cô một cái. Ánh mắt đó... giống như đang một con vật thớt, sắp mổ ...

Hệ thống giả vờ thấy.

Cố Lam rảnh để ý đến An Yên Lặng. Cô sớm lên kế hoạch xử lý cô . Việc mắt là định tinh thần ở đây, nhanh chóng thiết lập trật tự mới.

sang hỏi cô gái đang chiếm xác của 014, giọng nhẹ nhàng:

“Cô tên gì?”

Cô gái ngờ Cố Lam hỏi , cố gắng lục lọi trí nhớ, nhưng đầu óc cứ như sắp vỡ tung. Một lúc mới lắp bắp:

nhớ rõ. chỉ nhớ hiệu của , 153.”

Cố Lam đoán thể bọn họ sẽ mất trí nhớ. đến mức quên cả tên thì đúng là hiếm. Lần khi cô giấc mơ , Vạn Nghệ cũng mất trí nhớ, nhưng vẫn nhớ tên .

cô gái đó một cách dịu dàng, nhưng nghĩ tới cái đầu đang chồng chất tầng tầng lớp lớp thì chắc cũng đẽ, nên thôi.

Việc đặt tên cũng quan trọng. Dù cô cũng bố . Tên thì tìm cũng .

:

“Đợi cơ hội, chúng sẽ tìm ký ức của . Có thể, ký ức đó mới là bản chất thật của .”

Cô gái 014 – giọng như bà già – lên tiếng:

“027, gì đó. cũng thấy ký ức của ở đây chỉnh. chỉ nhớ là phát điên đưa viện. Mà cảm giác như ở đây lâu... cũng như mới tới .”

“Cảm giác như quên nhiều thứ!”

Những phía cũng đồng loạt gật đầu, họ cũng cảm thấy như .

Về tầng sâu nhất của bí mật trong giấc mơ , Cố Lam vẫn rõ ràng , nên cũng dám hứa hẹn gì.

Lần khi giấc mơ, cô từng tiết lộ sự thật cho . khi cô rời , nơi đây trở thành địa ngục trần gian. Dù cô thấy , cũng lời xin lúc đó còn tác dụng gì.

Lần , cô mắc sai lầm cũ.

Cố Lam điểm danh , nhỏ giọng :

“Trong bệnh viện chắc chắn còn nhiều cạm bẫy c.h.ế.t . Tuy bây giờ coi như giành một phần thắng lợi, nhưng chúng phép chủ quan. đề nghị tìm một nơi trú ẩn , định .”

Việc còn dễ hơn cô tưởng. Những bệnh nhân tra tấn mà vẫn sống sót thì càng hiểu rõ nơi giấu giếm những gì hơn bất kỳ ai.

Rất nhanh, họ thiết lập một căn cứ nhỏ bí mật ở tầng ba.

Sau khi chắc chắn nơi an và đủ sức phòng thủ, Cố Lam căn dặn nhiều chuyện, mới yên tâm rời cùng 001, vác theo cả An Yên Lặng.

Vừa bước khỏi căn cứ an vài bước, 153 bất ngờ gọi với theo:

“027! Tụi vẫn luôn đợi ! Nhất định bình an về nhé!”

Cố Lam đầu, chỉ vẫy tay đáp:

“Ừ, chắc chắn .”

Bóng dáng cô dần biến mất ánh đèn bệnh viện. Hồi đó, ở nơi , cô từng là kẻ "điên" cho bọn họ sự thật.

bây giờ, cô là một kẻ mạnh.

Trong mắt nhiều – và cả lũ quái vật – cô và 001 là hai truyền thuyết kinh hoàng sánh vai cùng tồn tại ở nơi .

________________________________________

Bên .

Sau khi rời khỏi căn cứ, sự dẫn dắt của 001, Cố Lam bắt đầu tìm đến nơi nguy hiểm nhất trong bệnh viện. Dù , cô vẫn lo lắng cho .

“Hay là . Chỗ đó chắc chắn nguy hiểm lắm. Một . sợ c.h.ế.t.”

An Yên Lặng vác vai bắt đầu giãy giụa dữ dội.

Cố Lam thì điên, chứ cô . Cô sợ c.h.ế.t!

Lúc hệ thống cũng hiểu rốt cuộc Cố Lam đang tính gì. Trói An Yên Lặng suốt từ nãy đến giờ, định giở trò gì đây?

đoán , nên cũng cách nào đưa đối sách hiệu quả.

Đối mặt với lời đề nghị của Cố Lam, 001 chỉ nhếch mép, tiến đến gần cô, giơ cánh tay cụt đặt lên vai cô, nghiêng về phía .

Cả hai đều dính mùi m.á.u tươi giống .

Gương mặt trai điên dại của 001 nở nụ khó hiểu:

thích lừa, nhưng với em thì... thôi cũng .”

“Em từng tin , … Em cũng định lén một tìm Cảnh Vân Khuê đúng ?”

Số 001 siết chặt vai Cố Lam, mắt lóe lên lạnh lẽo:

“Nó là em trai ruột của . với em cùng tìm nó, ? Hả?”

 

Loading...