Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 216: Thế Giới Ý Thức? Cố Lam Suy Nghĩ Tuỳ Hứng
Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:16:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Lam đối mặt với Số 001. Ánh mắt của dần trở nên lạnh lẽo. Anh , lý do thể tiếp cận Cố Lam gần như … chỉ là vì gương mặt .
Thế nên, cực kỳ ghét gương mặt đó.
Tại mang khuôn mặt giống hệt Cảnh Vân Khuê?
nếu giống, thì chắc Cố Lam chẳng thèm để ý tới . Dù cũng chỉ là một linh hồn áp chế, ẩn trong cơ thể phụ .
Không giống Cảnh Vân Khuê thì gần cô, nhưng giống thì cũng chỉ là một cái bóng, là kẻ thế . Thứ Cố Lam thấy … vốn là !
Gương mặt Số 001 lộ nụ càng ngày càng tối tăm. Anh Cố Lam, định cúi xuống hôn cô thêm nữa. cô đang đội cái mũ sắt to đùng tròn tròn đầu, chẳng thể tay .
Nhìn ánh mắt Số 001 như “ăn thịt ”, Cố Lam bỗng bật . Tiếng trầm thấp, lạnh lẽo đến nỗi nếu vang lên giữa đêm thì đủ dọa trẻ con thét.
Cô đưa tay vỗ vỗ vai .
“Được đó.”
Số 001 khựng , ngạc nhiên:
“Hửm?”
Cố Lam vỗ vai nữa, mạnh tay hơn. Cô lộ răng nhưng giọng sảng khoái:
“Số 001 , bạn của , ‘’ nghĩa là đồng ý đó. Cậu giúp , tất nhiên là quá !”
Số 001 bật , giọng trầm thấp:
“Miễn là em chịu đồng ý, thì .”
Cố Lam gì thêm, chỉ mỉm . Cô đồng ý thì đấy, nhưng nếu cô đồng ý, thì giờ cô cũng chẳng gì nổi Số 001.
Từ khi Số 001 xuất hiện bên cạnh cô, cô nhận : tất cả những bản đây mà cô từng thấy, chẳng ai giống chút nào.
Nếu chuyện liên quan đến , thì chỉ đầu óc “ngây thơ” như An Yên Lặng mới tin nổi.
Mà nhắc đến An Yên Lặng… chắc cô thật sự sẽ tin. Cái đầu cô chứa thứ gì, rõ ràng giống thường.
Sau khi thỏa thuận xong, Cố Lam và Số 001 cùng bước trong hành lang dài với ánh đèn trắng lạnh lẽo. Cố Lam im lặng, còn Số 001 thì liếc bóng lưng cô.
Chỉ cần cô, thấy hạnh phúc .
Ít nhất, là chính thẳng cô.
đáng tiếc , ánh mắt của Cố Lam chẳng bao giờ hiểu điều đó. Cô ăn mặc như – mà chẳng , ma – chẳng ma. Ngay cả bản cô còn chịu nổi dáng vẻ , thì nghĩ sẽ ai cảm thấy hạnh phúc khi thấy cô?
Cảnh Vân Khuê đang ở , Cố Lam rõ. Có thể Số 001 , nhưng chẳng ý định giúp cô tìm Cảnh Vân Khuê, nên cũng để lộ chút manh mối nào.
Hai họ gần như chạy vòng quanh cả bệnh viện, từ tầng 1 đến tầng 4. Cuối cùng, Cố Lam dừng cầu thang dẫn lên tầng 5.
Cầu thang đó khiến cô nhớ đến nơi bóng tối từng xuất hiện trong giấc mơ của Diêm Tiêu – nơi cư ngụ của sinh vật đen kỳ quái. Những bậc thang phủ đầy rêu ẩm nhớp, trông ghê tởm kỳ dị. Cố Lam cứ cảm giác như cái cầu thang … đang sống.
Cô vác An Yên Lặng, thang lầu, đầu hỏi Số 001:
“Cậu từng lên đây ?”
Số 001 cô, đáp nhẹ:
“Em sự thật lời dối?”
Cố Lam thành thật :
“Miễn là .”
Số 001 bật . Anh ngẩng đầu lên cầu thang tối om phía . Đường nét cổ khi ngửa , sống lưng thẳng tắp. Mặc dù là kẻ điên, nhưng tư thế nho nhã, thanh lịch.
Anh :
“ em còn nhiều thời gian. Đi thôi.”
Nghe tới đây, An Yên Lặng mừng rỡ phát điên. Cô vặn vẹo , trong lòng thì gào lên gọi hệ thống:
“Hệ thống! Nghe thấy ? Anh Cố Lam sắp hết thời gian ! Có cô trúng độc sắp c.h.ế.t ?! Cô mà c.h.ế.t là cơ hội phản công !”
Hệ thống chẳng thèm để ý đến cô nữa. Mỗi cô là tức. Trong cảnh mà An Yên Lặng còn cảm thấy lo lắng gì ? Nó sợ phát đến nơi.
Hệ thống nhận chỉ thị từ “ý chí thế giới”, bảo nó và An Yên Lặng cùng lên lầu. nó , "ý chí thế giới" đang dùng An Yên Lặng để tái hiện giấc mơ một nữa.
Mà nếu đến lúc, thì cả hệ thống lẫn An Yên Lặng… đều sẽ biến mất.
Hệ thống im lặng.
An Yên Lặng thì vẫn tỉnh táo, chỉ mong nam chính Chủ Thần xuất hiện, g.i.ế.c c.h.ế.t Cố Lam giúp cô .
Tiếc là điều đó xảy .
Cố Lam vội lên lầu. Cô gỡ chiếc mũ sắt đầu xuống – thứ nứt một nửa – ném nó lên bậc thang.
Vừa chạm bậc thang, cả cầu thang bắt đầu rung lắc. Một thứ chất lỏng trắng đục, trông như dịch dày, từ các khe nứt bắt đầu rỉ , ăn mòn vật thể.
Chẳng mấy chốc, chiếc mũ biến mất còn dấu vết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-216-the-gioi-y-thuc-co-lam-suy-nghi-tuy-hung.html.]
Cố Lam nhướng mày:
“Uầy, ghê phết. mà, ăn mòn kiểu còn cần thời gian. Thế nên một ý tưởng điên một chút.”
Số 001 im lặng cô. Đầu Cố Lam mất một lớp bảo vệ, nên thể thấy rõ cặp mắt mí – trơ trọi trong hốc mắt.
Số 001 rõ xác ánh mắt , nhưng hiện tại, đôi mắt như hai viên đá quý – sáng rực và đầy sức sống.
Trong ánh mắt đó, dường như ngọn lửa bao giờ tắt.
Cố Lam tuy xuất từ tuyệt vọng, nhưng mang theo ánh sáng hi vọng, cứ bùng cháy ngừng cô.
Khi còn đang nghĩ, thì Cố Lam tiếp tục :
“Cái cầu thang khó quá. Hay là… chặt An Yên Lặng thành vài khúc, ném lên đường, dẫm lên cô mà qua?”
“Nếu nhanh chân một chút, vượt qua khu vực nguy hiểm mà ăn mòn hết thì .”
Cô . Còn An Yên Lặng thì như phát điên lên.
“Cô g.i.ế.c ! G.i.ế.c thôi còn đủ, còn chặt từng khúc?!”
Số 001 thì bình tĩnh đến lạ, thậm chí còn thấy hứng thú. Anh l.i.ế.m môi dính máu, giọng bệnh hoạn, điên cuồng:
“Hay đó. Em chặt chặt?”
Cố Lam đáp:
“Cậu d.a.o chặt xương ? Không thì khó mà chặt . Không chặt thì ném cả cái xác lên, cảm thấy phí tài nguyên.”
Số 001 nhếch môi:
“Em cũng mà, d.a.o chặt xương. Nói cách khác, hai đều rõ — nếu chặt , thì chỉ còn một cách…”
Hai họ nghiêm túc bàn về sinh vật học và cách sử dụng cơ thể vật liệu.
An Yên Lặng thì c.h.ế.t lặng. Cô hiểu rõ Cố Lam nghiêm túc. Con đúng là hổ, giới hạn, điên rồ đến mức như ác quỷ!
Trong lòng An Yên Lặng gào thét, tức giận mắng hệ thống, kêu cứu Chủ Thần.
Hệ thống cũng rối loạn. Nó vốn để An Yên Lặng cắt nát thế . Thế giới ý chí cần một cơ thể chỉnh để hiện , nếu mà chặt thành từng mảnh còn lũ quái vật ăn mất thì thể thực hiện ?
Nó còn cách nào, chỉ thể tìm cách báo tin cho ý chí thế giới. Nó chơi một vố!
Cố Lam từ tới nay vốn thích lấy con tin lá chắn, ban đầu chỉ là để bảo đảm sự sống còn của bản . bây giờ thì khác, cô dùng con tin để ép luôn cả hệ thống?!
Rốt cuộc Cố Lam gì về “ý chí thế giới” mà dám giở trò tính kế đến mức ?!
Mặc kệ hệ thống hoảng loạn thế nào, ngay mặt Cố Lam và Số 001, khối rêu đen kỳ dị đột nhiên run lên dữ dội. Trong bóng tối, một con quái thú khổng lồ từ từ co rút thể.
Chỉ chốc lát, rêu phong cầu thang biến mất sạch, khôi phục như bình thường.
Không chần chừ, Cố Lam vác An Yên Lặng, kéo Số 001 thẳng lên lầu.
Tầng là một gian tối đen quen thuộc – trông giống ngôi làng trong giấc mơ của Hoa Dận.
Bóng tối nuốt trọn ánh sáng.
Cố Lam tâm trạng , huýt sáo:
“Uầy, ghê. Bulbasaur phòng kỳ diệu, về đến nhà . An Yên Lặng , cô dọn vệ sinh còn chuyên nghiệp hơn nhân viên thiệt đấy.”
Nghe , Số 001 chuyện xảy . Anh An Yên Lặng, ánh mắt như dã thú đang ngắm miếng thịt sống chảy đầy máu.
Anh hỏi Cố Lam:
“Cô chính là cái gọi là ‘nữ chính’ đó hả?”
Cố Lam gật đầu:
“ . Nữ chính đó. Được trời ưu ái, pháp lực vô biên. Nữ chính khác hẳn loại như chúng , thể hệ thống che chở, cũng thể cả thế giới nâng đỡ.”
“Thấy , dọa tí là biến thành dọn vệ sinh liền.”
Số 001 gật đầu. Mắt giấu trong bóng tối, :
“Nếu em tìm Cảnh Vân Khuê, thì chắc là ở…”
Ngay lúc đó, tiếng bước chân lộc cộc vang lên từ hành lang.
Tiếng bước chân nhẹ nhưng nhịp điệu rõ ràng.
Trong gian im ắng, nó vang lên như giẫm tim .
Ánh mắt Số 001 tối sầm , ngẩng đầu, môi nở nụ điên cuồng.
Anh thẳng bóng tối vô tận phía :
“Số 002 … Lâu gặp!”