Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 218: Tất Cả… Chỉ Là Giả?!

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:16:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Số 001 thật sự ơn Cảnh Vân Khuê.

Cảm ơn , cảm ơn vì tạo nên một “mùa xuân” ấm áp đến .

Anh nở một nụ rạng rỡ, tay vẫn đang bóp cổ Cố Lam, cảm nhận rõ độ ấm làn da cô.

“Cố Lam, hai ăn ý ghê đấy.”

Cố Lam trả lời một cách nghiêm túc:

nhé, học theo đấy. Cậu tin ?”

Số 001: …

Cảnh Vân Khuê: …

Hành lang tối om, ánh đèn mờ mờ như sương, dù trông còn quá u ám nhưng vẫn rợn , như thể đang trong một bộ phim kinh dị.

Tất nhiên, Cố Lam chẳng để tâm mấy.

Giữa lúc cả hai đàn ông – hoặc đúng hơn là một đám – vẫn đang im lặng, Cố Lam lên tiếng:

“Hai tính giải quyết mớ ân oán thế nào thì giải quyết . nhiều thời gian, xử lý An Yên Lặng .”

Vừa đến tên , An Yên Lặng – đang trói vai Cố Lam – lập tức vùng vẫy điên cuồng, trông chẳng khác gì con cá vứt lên bờ.

Cố Lam liếc cô một cái, tiện tay gỡ cái bịt miệng , mỉm :

“À quên, cô hả? Rồi, từ giờ cô cứ thoải mái .”

Miệng An Yên Lặng bốc mùi tanh nồng, nhưng cô chẳng buồn quan tâm. Ngay khi tự do, liền gào ầm lên, mắng Cố Lam thương tiếc:

“Đồ điên! Buông ! Rốt cuộc cô gì hả?! Cô tưởng cô giỏi lắm ? Cô chẳng qua chỉ là vai phụ! Là thứ rác rưởi——”

Chưa kịp hết, cánh tay của cô bẻ gập một cách thô bạo. Một tiếng “rắc” vang lên rõ ràng, tay cô mềm nhũn rũ xuống.

Tiếng hét đau đớn của An Yên Lặng vang dội khắp tầng 5 bệnh viện như x.é to.ạc khí:

“Đồ điên! Tụi bây đều điên hết ! Rốt cuộc tụi bây gì?!”

Cố Lam nhướng mày, sang hỏi 001:

“Nè, hỏi thiệt đấy, đang chuyện đàng hoàng mà bẻ gãy tay gì? An Yên Lặng là hoa khôi đấy, từng đối xử tàn nhẫn thế . Giờ định dỗ công chúa nhỏ kiểu gì?”

Số 001 – kẻ chỉ còn một tay – cạnh cô phá lên.

“Công chúa nhỏ? Em mới là công chúa nhỏ của .”

“Còn An Yên Lặng? Cô g.i.ế.c em bao nhiêu . Bẻ gãy tay cô là còn nhẹ.”

Anh chằm chằm cổ An Yên Lặng, ánh mắt sắc như dao, đầy sát khí.

An Yên Lặng run lẩy bẩy, ngã nhào khỏi Cố Lam, tự co , cố bò về phía Cảnh Vân Khuê – vẫn bất động xa xa.

Hành động của cô lúc thật sự khiến buồn .

Cố Lam khẽ thở dài:

“Thế . thì chỉ suýt c.h.ế.t vài thôi, còn cô thì mất cả lòng tự tôn lẫn một cánh tay...”

Số 001 lớn hơn nữa:

“Ha! Cũng đúng. Vậy hôm nay cho cô c.h.ế.t luôn .”

Anh mím môi, cúi đầu An Yên Lặng đang cố lết mặt đất. Dù t.h.ả.m hại đến mức nào, đôi mắt cô vẫn tràn đầy tham vọng và sự cam lòng.

Số 001 thấy chuyện đúng là quá thú vị.

Đưa một từ từng tuyệt vọng đến chỗ tan vỡ , nghiền nát hy vọng của họ, họ phát điên vì bất lực... Cảm giác đó quá tuyệt vời.

thật , An Yên Lặng chỉ đang tức giận, chứ hề tuyệt vọng. Cô c.h.ử.i mắng Cố Lam và 001 loạn lên, vì cô chắc sẽ c.h.ế.t.

An Yên Lặng tin rằng vẫn còn “phao cứu sinh”: Chủ Thần chắc chắn sẽ tới cứu .

Trong lòng cô đang gào lên với hệ thống:

“Hệ thống! Hệ thống! Chủ Thần ?! Ngài bảo sẽ đến cứu mà?! Ta đau lắm ! Cánh tay bẻ gãy đấy! Chủ Thần tính báo thù kiểu gì nếu cụt tay luôn?!”

“Hệ thống chẳng vạn năng ?! Không t.h.u.ố.c giảm đau cho ?! Không thể bớt đau ?! Không cánh tay mọc hả?!”

“Hệ thống! Ta đau quá, phát điên ! Nếu Chủ Thần tới, sẽ tự chạy đến tìm Cảnh Vân Khuê cầu cứu! Nếu chạy mất, hệ thống như mi chắc chắn sẽ Chủ Thần xử lý!”

An Yên Lặng la hét trong đầu suốt nửa ngày mà hệ thống vẫn im lặng như c.h.ế.t.

bắt đầu hoảng loạn, gọi liên tục:

“Hệ thống, hệ thống, mi đơ não hả?! Sao tự nhiên câm như hến ?! Cố ý lơ đúng ?!”

Thực , hệ thống âm thầm bật chế độ "chặn An Yên Lặng".

nữa.

Đến nước , ngoài phàn nàn thì cô nghĩ cách nào ? Ít nhất cũng nên suy nghĩ một chút, tìm đường xoay chuyển tình thế chứ? Dù chỉ là thử vài câu ích thôi cũng mà?

Hệ thống thề, kiếp nó sẽ bao giờ hệ thống cho loại như An Yên Lặng nữa.

Mấy kiểu vợ bé ngoan ngoãn đáng yêu gì đó, trong tình huống như thế thì chỉ khiến vướng víu thêm thôi chứ sống nổi kiểu gì?

An Yên Lặng đang từ ánh mắt đầy tự tin kiểu “sắp trả thù”, chỉ trong chớp mắt chuyển sang tuyệt vọng khi mất chỗ dựa. Cô bệt xuống đất, dám xung quanh.

Nơi đen như bối cảnh phim kinh dị, quái vật thì quá khủng khiếp, mà chẳng ai đến bảo vệ cô cả…

Cố Lam An Yên Lặng, thật cô cũng chẳng tình cảm gì đặc biệt với cô gái , chỉ một điều – An Yên Lặng chắc chắn sống nổi qua đêm nay.

Đã từng xem như “nữ chính may mắn” tận hưởng thứ, nhưng thế giới luôn công bằng. Khi bạn nhận tất cả, thì ở đó, cán cân nghiêng từ lâu.

Bạn cái gì, thì trả tương ứng cái đó.

Hoặc cách khác – nếu chẳng vì để bạn mất mát gì đó, thì tại cho bạn điều gì?

Trước đây, An Yên Lặng thể dùng lôi kiếp để tấn công cô, tìm cách để g.i.ế.c c.h.ế.t cô. Thế nên hiện tại, chuyện chỉ đơn giản là “gieo nhân nào, gặt quả nấy, kết thúc hôm nay”.

Cố Lam nghĩ, lặng lẽ liếc sang đàn ông mang mã 001 đang cạnh.

Vừa cô chỉ xử lý An Yên Lặng là để tạm thời chuyển hướng sự chú ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-218-tat-ca-chi-la-gia.html.]

Giữa 001 và Cảnh Vân Khuê (002), khả năng cao là sẽ nổ xung đột.

Nếu họ đ.á.n.h khi cô xử lý xong An Yên Lặng, thì cô sẽ thể đạt điều mong ngoài quan sát hưởng lợi.

Trong lúc nguy cấp thế , Cố Lam vẫn còn đang tính toán chuyện đó.

So với sự điềm tĩnh của Cố Lam, 001 rõ ràng là cảm tính nhiều hơn lý trí.

Khi An Yên Lặng, trong đầu hiện lên hàng ngàn cách trả thù những kẻ từng tổn thương Cố Lam – từ tra tấn đến khiến họ sống bằng c.h.ế.t.

Anh thích cảm giác điên cuồng , nhưng thể tiếp tục như . Nếu cứ nghĩ mãi theo chiều hướng đó, sẽ dễ dàng “con rác rưởi” đồng hóa…

001 đang giằng co nội tâm, và Cảnh Vân Khuê thể cảm nhận điều đó.

Cảnh Vân Khuê Cố Lam, thẳng:

“Cố Lam, cạnh căn bản trai . Chúng cũng em gì cả…”

Câu dứt, 001 bật điên loạn, ngắt lời .

“Tất nhiên! cũng chẳng đời nào nhận loại em trai như ! Cậu chỉ là một mảnh ý thức tách từ , một mảnh chuyên giả vờ dịu dàng, lấy lòng khác – thế mà dám cướp lấy thể của !”

“Nực thật đấy!”

“Cậu nghĩ chỉ vì đang khoác lên làn da của thì thể thế ?”

Ngay khi 001 , tất cả các bản của trong hành lang đều đồng loạt bật điên loạn như thể đang tra tấn tâm trí .

Cố Lam cảm thấy hát dở là một tội , nhưng chí ít cô còn dàn đồng ca kinh dị như .

001 mà phát tờ rơi cầm loa rao bán hàng thì đúng là thiên tài trọng dụng.

Cảnh Vân Khuê giữa đám bản đang như điên , vẻ ngoài giống hệt họ, nhưng nụ của dịu dàng, kiềm chế – trái ngược với sự mất kiểm soát của 001.

001 vẫn như phát rồ, còn Cảnh Vân Khuê nhẹ nhàng :

“Cậu gì chứ. Thật lấy thể đúng ? Vì lấy , nên mới tách khỏi cơ thể . Cậu còn liên kết với ý chí thế giới để tự tạo một xác mới nữa.”

001 bật lạnh.

Anh buông cổ Cố Lam , lùi phía cô mà phát tiếng động. Dù vẻ chỉ một ý thức, nhưng thể nhập bất kỳ bản nào đang ở đây.

Nếu thực nghiệm thể là sản phẩm của ý chí thế giới, thì Cố Lam thật sự tò mò – rốt cuộc là 001 đang tính kế cả thế giới, là ngược , họ hợp tác từ đầu?

Khuôn mặt 001 nở một nụ kỳ quái, như thể đang dồn nén tất cả điên cuồng trong lòng trào . Khi thấy Cố Lam , chậm rãi đầu .

Anh rõ ràng thể dùng nhiều xác mới sạch sẽ hơn, nhưng thích cái thể mà Cố Lam từng "dắt qua tay" – dù mất cả một bàn tay, cũng chẳng bận tâm.

001 Cố Lam, nhẹ:

thế, là kẻ ác. Em từng chẳng là ai – kẹt ở đây, ở trong cái cơ thể , chỉ thể thấy em mỗi khi đêm đến trong bệnh viện.”

em hề nhận …”

Ánh mắt bắt đầu trở nên điên dại hơn.

Hết tới khác, cô đều nhận thể chịu đựng nổi cuộc sống như ?

Giọng khàn đặc:

“Cho nên, mới đến mặt em…”

Anh đưa bàn tay còn lên vai cô.

Bàn tay siết chặt vai Cố Lam, đầy căm phẫn – đầu tiên ở gần cô đến , nhưng thứ chạm vẫn cơ thể thật của cô.

Cô hiện tại đang Cảnh Vân Khuê kiểm soát.

Mặt dính máu, ánh đèn lờ mờ chiếu nổi rõ các đường nét khuôn mặt. Anh vốn tiều tụy vì suốt bao năm thấy ánh sáng mặt trời và vì là thực nghiệm thể.

Sự điên loạn của giống như ngọn lửa bùng lên cuối khi tắt – mỗi câu đều mang theo sự tuyệt vọng và cuồng dại.

“Cố Lam, vẫn luôn tìm em. mới là Cảnh Vân Khuê thật... nhưng thôi, điều đó còn quan trọng nữa. Quan trọng là…”

Ánh mắt dán chặt Cố Lam, điên cuồng :

“Quan trọng là thực sự thể chạm em. Em tin cũng , dù thì tên mới là đang ở bên em. Có thể lúc em đến nơi , đầu tiên em thấy là .”

thật với em, tất cả những gì em thấy kể từ khi bước thế giới mộng cảnh … đều do Cảnh Vân Khuê sắp đặt!”

“Ý chí của thế giới nhốt bên ngoài bệnh viện là vì––”

Cảnh Vân Khuê bỗng lên tiếng, giọng ôn tồn nhưng cứng rắn, cắt ngang lời :

“Cố Lam, đừng .”

“001 là hiện của ác tính tột độ. Dù giống về vẻ ngoài, thì cũng nghĩa là cùng một . Cậu chỉ lừa tin thôi! Vì một cơ thể mới, chuyện gì cũng dám !”

“Tốt nhất đừng tin những gì . Cố Lam…”

An Yên Lặng tới đây thì đầu óc cuồng. Ban đầu cô tiêu đời , nhưng bây giờ còn ai mới là sẽ cứu nữa!

“Hệ thống! Hệ thống! Rốt cuộc ai mới là thật? Ai là giả? Sao chuyện như thế ?!”

Hệ thống lúc cũng rối như tơ vò.

Nó vốn là hệ thống do ý chí thế giới phái để theo dõi Cố Lam. Theo lý thì ký túc xá 444 đều là vai phản diện trong các mộng cảnh khác – những từng Cố Lam chữa lành…

Hệ thống giờ cũng thành dân hóng chuyện chính hiệu, sang thì thầm với An Yên Lặng:

“Chắc 001 là giả đấy, từng tới bao giờ…”

Vậy rốt cuộc, ai mới là kẻ ?

Ai đang sự thật?

001 bảo mới là chủ nhân thật sự của thể Cảnh Vân Khuê, còn Cảnh Vân Khuê là mảnh ý thức tách , cướp mất thể xác.

Còn Cảnh Vân Khuê 001 mới là ý thức thứ hai chạy trốn, hợp tác với ý chí thế giới để thể mới.

Kẻ đang dối… rốt cuộc là ai?

Cố Lam bên cạnh 001, sang Cảnh Vân Khuê. Một lúc , cô khẽ thở dài.

 

Loading...