Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 236: Chim Hoàng Yến Trong Nhà Giam
Cập nhật lúc: 2025-11-24 19:43:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu của Cố Lam khiến cả nhóm bạn cùng phòng gật gù tán đồng.
Cuối cùng vẫn là Diêm Tiêu – hiền lành nhất nhóm – ráng chịu đựng cảm giác ghê tởm để trói bằng dây thừng. Sau đó, dùng chiếc máy đổi giọng do Vân Triết chế tạo, gọi một cú điện thoại nặc danh báo cảnh sát.
Cố Lam dẫn cả nhóm nhanh chóng tiến tầng hầm.
Bên lạnh hơn hẳn, nhưng với họ thì chẳng thành vấn đề. Chỉ điều, Cố Lam bỗng dưng dày thêm ba lớp áo khoác. Cô thở dài:
“Các cần đưa hết áo khoác cho .”
Tư Hoán Văn dịu dàng đáp:
“Sợ cảm lạnh.”
Cố Lam giơ tay lên, mấy bạn cùng phòng trừ Vân Triết đều cao lớn, khoác đồ của họ khiến tay áo cô dài lết thết, trông như đang mặc đồ của lớn. Ngay cả áo khoác của 001 – mặc áo ngắn nhất nhóm – khi mặc vẫn giống một chiếc áo gió rộng thùng thình.
Cố Lam sắp thực hiện một pha “tổng tấn công”, điều khiến cô quá vui.
Số 001 và Hoa Dận thích chuyện với Cố Lam, dường như chỉ hứng thú với mỗi cô. Tư Hoán Văn cũng , nhưng hiểu rõ nếu chỉ tiếp cận bằng mấy câu suông như họ, thì một gì nổi bật như sẽ càng dễ cô quên mất.
Tư Hoán Văn siết c.h.ặ.t t.a.y bên , cố giữ nụ môi, giả vờ như chẳng chuyện gì.
“Đi xem gì bên trong ,” . “Ông lén lút , bên trong chắc gì đó khá kinh dị.”
Mà Cố Lam thì thích mấy thứ kinh dị.
“Ý là… nhốt giam giữ gì đó ?”
Chuyện kiểu chắc chắn báo cảnh sát .
Bật đèn tầng hầm lên, bên trong trông sạch sẽ và yên tĩnh một cách kỳ lạ. Không gian rộng ít nhất cũng 200 mét vuông, tường ngăn phá dỡ, để một khu vực mở. Điều đáng chú ý là, tầng hầm chất đầy… ma-nơ-canh.
Mỗi cái đều dựng như thật, một sơn trắng, ánh đèn trông chẳng khác gì tượng xác c.h.ế.t. Đôi mắt vô hồn của chúng đồng loạt hướng về phía cửa tầng hầm, tạo cảm giác rợn .
Càng sâu trong, ánh đèn càng mờ dần.
Người bình thường mà đây chắc sợ phát khiếp.
tiếc, họ bình thường – mà là một đám… lập dị. Càng rợn rợn thì họ càng thấy kích thích. Cố Lam thậm chí còn hào hứng xoa tay:
“Woa, ghê! Không lẽ là thật hả?”
Cô tiến đến sờ thử:
“Cảm giác … da thật chứ đùa.”
Hoa Dận ghé , sờ thử bình thản kết luận:
“Giả thôi, da nhân tạo. Da thật lột từ độ đàn hồi như thế .”
Đừng hỏi Hoa Dận – … vốn sẵn .
Số 001 lấy điện thoại bật đèn, hớn hở chạy sâu trong tầng hầm, chạy to, tiếng vang vọng khắp nơi.
Cố Lam nghĩ bụng: nếu đám tượng là thật xác sống còn chút ý thức, hoặc ma nhập, chắc chắn sẽ tiếng của 001 dọa c.h.ế.t khiếp.
Tư Hoán Văn lặng lẽ bảo vệ Cố Lam, lấy điện thoại và gửi cho Vân Triết.
Chẳng mấy chốc, 001 chạy từ trong , tay bế một cái tượng cao gần 1m8 như bế công chúa:
“Cố Lam! phát hiện thứ ho lắm. Ở tận trong cùng một bức tượng ‘cúng’ lên, em đoán xem là vị tà thần nào?”
Tượng đen bóng, lạnh lẽo như thể thể đóng băng da chỉ với một cái chạm.
Số 001 ôm thứ kỳ quái như trẻ con vớ món đồ chơi yêu thích, khoe tít mắt.
Cố Lam cũng như một đứa trẻ, tò mò chạy xem cho bằng .
“Được cúng ? Có bàn thờ ?” cô hỏi.
Số 001 đáp:
“Không, chỉ ở trong cùng thôi. Mấy ma-nơ-canh ở gần đều dáng quỳ lạy về phía nó. Phía trái cây hoa gì hết, chỉ bốn cái chén, trong đó chứa bột gì đó rõ.”
Tư Hoán Văn đoán:
“Có khi là xương nghiền nhỏ ?”
Hoa Dận mấy hứng thú với tượng, nhưng đến bột thì tò mò ngay, hăng hái bước gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-236-chim-hoang-yen-trong-nha-giam.html.]
lúc Cố Lam định tới gần để kỹ bức tượng, thì nó bất ngờ tan chảy thành một vũng chất lỏng màu đen, chảy thẳng khỏi tay 001.
Cố Lam lập tức cảm thấy gì đó .
Trò chơi thì vui thật, nhưng thời gian còn nhiều.
Nếu giờ mà chuyện gì nữa, sẽ ảnh hưởng tới giấc mơ đêm nay! Mà ở chỗ nếu mơ , hôm thể tỉnh – thậm chí phát hiện đưa … hỏa táng.
Thời gian gấp gáp, Cố Lam lập tức lệnh rút lui. Người rút đầu tiên là Tư Hoán Văn – vì tối nay là phiên của , nhất định để Cố Lam bước giấc mơ của .
Số 001 và Hoa Dận chút tiếc nuối. Trước khi rút, Hoa Dận còn nhanh tay lấy hai cái chén đem về:
“ đổ một nửa , mang về nghiên cứu tiếp…”
Câu dứt, 001 thản nhiên quẹt phần chất lỏng đen còn dính tay lên áo Hoa Dận.
Hoa Dận liếc mắt lạnh tanh:
“Dơ quá.”
Số 001 toe:
“Không , bằng chứng mà. Mấy thứ cầm còn bẩn hơn chừng.”
Cố Lam l.i.ế.m môi, ở cửa Hoa Dận và 001 dính đen thui, cảm thấy chất … như sinh mệnh.
Mà sinh mệnh thì càng ~
“Dơ thì dơ, cho xin tí . Thứ lạnh lạnh còn tự động , chắc là oán linh gì đó. Biết mấy con quỷ ăn cái xong bổ sung sức mạnh. Có khi bọn nó theo tụi , dẫn tụi nó dạo luôn.”
Ý tưởng đến với Cố Lam từ chính giấc mơ của Hoa Dận.
Nếu Hoa Dận ăn quỷ thấy bổ, thì mấy con quỷ khác cũng chứ?
Vậy thử cho chúng nó “test” thử chút nhỉ?
Cố Lam định khom xuống lấy ít chất lỏng đen dính lên tay .
kỳ lạ là, chất lỏng đó đột nhiên né tay cô, nhanh chóng rút lui, trôi ngược về sâu trong tầng hầm. Cùng lúc đó, chỗ dính Hoa Dận và 001 cũng biến mất.
Số 001 tiếc rẻ:
“Gì chứ? Mới nhiêu đó chạy? Quỷ với quỷ ăn , bổ thì bổ thôi mà.”
Cố Lam bĩu môi:
“Chán c.h.ế.t .”
Hoa Dận khẽ mím môi, vẫn thấy bẩn. mà… nếu đúng là quỷ thật, thì chắc chắn bổ dưỡng. Vậy nếu thêm chút gia vị thì ? Bột chiên xù, chiên ngập dầu cay xé lưỡi kiểu Tứ Xuyên…?
Ba phút , cảnh sát hiện trường. Thấy tầng hầm mở toang, giữa sảnh là một ma-nơ-canh cao lớn, bên cạnh là một đàn ông trần truồng sàn lạnh, đắp chồng áo khoác lên .
Ai là báo án tạm thời quan trọng – ưu tiên là phong tỏa hiện trường và điều tra!
Đêm đó, với cảnh sát là một đêm ngủ.
Còn với nhóm Cố Lam khi trở về ký túc xá, chuyện mất ngủ bao giờ xảy – bởi vì giấc mơ của họ chính là một thế giới khác.
Khi Cố Lam ngủ và tỉnh , cô phát hiện vẫn đang giường. chiếc giường to hơn, mềm hơn, và trong khí thoảng mùi hương dễ chịu.
Cơn buồn ngủ lập tức tan biến. Cô duỗi , cảm giác thoải mái đến mức khiến cô cảnh giác – vì bình thường từng thư giãn như thế .
Khi Cố Lam còn đang bối rối, thì cửa phòng mở .
Tư Hoán Văn bước , mặc áo choàng ngủ đen, thắt lưng lỏng lẻo, cổ áo mở hé để lộ xương quai xanh trắng ngần và nửa bờ n.g.ự.c rắn chắc.
Anh cầm hai ly rượu vang, mỉm cô:
“Thích cái giường ? Em thường ngủ ngon, nên luôn nghĩ cách để em thể tới chỗ và nghỉ ngơi thật sự.”
Tư Hoán Văn giấc mơ của quá bình thường – kinh dị, ma quái, chỉ là mấy cốt truyện tình cảm cũ rích.
chính vì thế, nó lợi thế riêng – ít nhất, giúp giữ Cố Lam bên cạnh.
Khi sự kích thích trở thành điều quen thuộc, thì nơi – chính là chiếc lồng giam nghỉ ngơi cho con chim hoàng yến.
Anh khẽ xoay ly rượu vang trong tay, ánh đèn chiếu qua lớp rượu đỏ rực, phản chiếu xuống nền nhà. Anh bước chậm tới cạnh giường.
“Mặc kệ ngoài bão tố, ma quỷ, yêu quái gì chờ đợi… thì tối nay, trong thế giới của , em thể yên tâm nghỉ ngơi.”