“ , mất mặt hùng!”
Khương Nguyệt lạnh: “Nói dối giỏi như , chắc phận của hùng cũng là giả !”
Dương Quyên giẫm trúng chỗ đau: “Cô bậy! giả cái gì!”
Nhìn vẻ mặt hoảng hốt né tránh của cô , những xung quanh hóng hớt sợ chuyện lớn, từng chen .
“Đổi trắng đen, vu khống, thể thấy bình thường cô cũng như , đúng là nên điều tra cô !”
“Trường chỉ con em quân nhân mới , nếu giả, con trai cô thể trường .”
“ , điều tra cô !”
Dương Quyên sốt ruột: “ dối! Người phụ nữ bậy mà các cũng tin! Chủ nhiệm Vương, ông một câu ?”
Chủ nhiệm Vương rơi thế tiến thoái lưỡng nan.
Thủ tục trường của con trai Dương Quyên là ông . Hiệu trưởng nhắc ông rằng năm nay một hùng điều động đến quân khu , bảo ông bắt tay thủ tục nhập học cho con em, của hùng.
ông chờ mãi thấy đứa trẻ nào đến đăng ký, còn lo hiệu trưởng trách ông việc .
Vừa lúc vợ ông nhắc đến việc quen của Phó Đình Xuyên, ông nghĩ đến chuyện nịnh nọt hiệu trưởng, vui vẻ nhận quen với hùng, đích thủ tục nhập học cho con trai Dương Quyên.
Lúc đó kiểm tra kỹ phận, dù thì ai dám mạo danh hùng chứ.
Bây giờ bất kể Dương Quyên thật , đều thể điều tra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-165.html.]
Nếu là thật thì thôi, nếu điều tra giấy tờ là giả, ông cũng chịu liên đới, khéo còn mất chức.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông mất kiên nhẫn: “Được , chuyện gì thì giải tán , tụ tập ở cổng trường còn thể thống gì.”
Khương Nguyệt chế nhạo: “Chủ nhiệm Vương dám điều tra ?”
Nhìn vẻ hung hăng của cô, mặt chủ nhiệm Vương đen : “Thủ tục nhập học của từng đứa trẻ trong trường đều kiểm tra, cô nghi ngờ cô , chính là nghi ngờ đơn vị. Cô chỉ là một cô gái quê mùa, cô điều tra là điều tra? Trường học là nhà cô ?”
Khương Nguyệt: “Xem chủ nhiệm Vương chột .” Cô lớn: “Đã quỷ trong lòng thì sợ cái gì.”
“Ai chột , lười phí thời gian với một cô gái quê mùa như cô.”
Khương Nguyệt chịu buông tha: “Vậy chúng tìm công an đến, một cô gái quê mùa như điều tra , công an chắc chứ!”
Dương Quyên lạnh: “Ồ, còn tìm công an nữa , tìm công an đến bắt đứa con trai đánh của cô ?”
Hiệu trưởng Vương: “ là nực , cô tưởng đồn công an là nhà cô ? Cô mời là mời .”
Cách trường học xa một đồn công an, Khương Nguyệt ngang qua thấy.
Chuyện giả hẳn là do cục giáo dục quản lý, nhưng tình hình cấp bách, tìm chú công an chắc cũng .
Đang chuyện, công an tuần tra bước đều từ bên đường tới.
Khương Nguyệt lớn: “Đồng chí công an, báo án, mạo danh nhà hùng, hưởng đãi ngộ đặc biệt!”
Công an tuần tra chú ý đến việc tụ tập cãi vã ở cổng trường, bình thường nơi đông , bán hàng rong, thường xuyên xảy cãi vã nhưng chỉ cần đánh , một lát sẽ giải tán.
Gần đây các đồn đều đang điều tra kẻ buôn , họ nhiệm vụ trong , đang định rời , đột nhiên thấy hét “Mạo danh nhà hùng, hưởng đãi ngộ đặc biệt.”