Khương Nguyệt: “Anh căn bản coi trọng , thể bỏ tiền cứu , nghĩ quá .”
Vương Tiền lạnh: “Anh coi trọng cô nhưng chắc chắn sẽ coi trọng bộ quân phục cô. Đừng nghĩ đến chuyện giở trò!”
Người phụ nữ lừa một , hết sức cẩn thận.
Anh kéo Khương Nguyệt đến điện thoại, nhân viên bán hàng vẫn đang cân thịt cho khách hàng, ai để ý đến hướng .
Vương Tiền bấm một , điện thoại là ông lão trông phòng phát thanh. Anh hung hăng đ.â.m Khương Nguyệt một nhát, hiệu cho cô chuyện.
Khương Nguyệt nhịn đau, thở hổn hển : “Chú ơi, phiền chú giúp cháu tìm Phó Đình Xuyên điện thoại, cháu là vợ .”
Không lâu , đầu dây bên vang lên một giọng trầm .
“Khương Nguyệt?”
Trái tim lơ lửng của Khương Nguyệt lập tức hạ xuống, tiếp theo là một chút tủi , cô vội : “Phó Đình Xuyên, cứu !”
Lời còn dứt, Vương Tiền bóp cổ cô, giật lấy ống .
Có xung quanh thấy động tĩnh , Vương Tiền ôm eo cô, giả vờ tức giận : “Kêu cái gì! Bỏ nhà theo trai còn lý ! Mất hết mặt mũi nhà họ Vương !”
Anh tủm tỉm giải thích với khách hàng: “Em gái , thích một tên lưu manh, lén gia đình ngoài gọi điện cho tên lưu manh đó, sẽ đưa cô ngay.”
Mọi ban đầu còn lo lắng nhưng khi là cô gái bỏ nhà theo một tên lưu manh, ánh mắt Khương Nguyệt liền chuyển từ lo lắng sang khinh thường.
Một bà cô mắng: “Bây giờ yêu đương tự do kiểu gì thế, thật đắn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-175.html.]
Nhân viên cửa hàng lớn tiếng nhắc nhở: “Gọi điện nhớ trả tiền.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Vương Tiền vui vẻ đáp lời: “Được, , .” Anh cầm điện thoại, lớn tiếng quát: “Sau đừng quấy rầy em gái nữa, nếu sẽ tha cho .”
Đầu dây bên im lặng một lúc, chỉ tiếng thở nhẹ, cho thấy đối phương đang .
Thấy ai , Vương Tiền lạnh lùng nhỏ: “Vợ đang ở trong tay , tám giờ tối nay, để một nghìn đồng thùng rác phía tây nhà ga cũ. Tám giờ mà thấy tiền, cứ chờ nhận xác cô !”
Không sự hoảng sợ và hỗn loạn như mong đợi.
Đầu dây bên im lặng lâu, chỉ tiếng ồn của dòng điện do thở gây , cho thấy đối phương đang lắng .
Vương Tiền như đ.ấ.m bông, dồn hết sức lực nhưng như đá chìm đáy biển, nghiến răng đe dọa: “Đừng giở trò, loại ăn chay !”
Phó Đình Xuyên cuối cùng cũng lên tiếng: “Chỉ là một phụ nữ thôi, còn đang lo ly hôn , dựa mà nghĩ sẽ đưa một nghìn đồng cho ?”
“Đừng cứng miệng.” Vương Tiền lạnh: “Quân nhân các kỷ luật, sĩ diện, nếu tuyên truyền chuyện vợ lăn giường với khắp đơn vị của , e là giữ chức quan nhỉ?”
Anh hung dữ : “ chạy thoát , các cũng đừng hòng sống yên .”
Phó Đình Xuyên ở đầu dây bên hỏi: “Đứa bé ở ?”
“Cái thằng mập ?” Vương Tiền vô : “ thời gian nhảm với , cứu vợ thì đưa tiền đến, tối nay thấy tiền, vợ và thằng mập cùng chết!”
Nói xong, đợi đối phương phản ứng cúp điện thoại.
“Đi thôi, em gái, về nhà với !” Anh lớn, kéo Khương Nguyệt ngoài.