Khương Nguyệt tức đến nghiến răng nghiến lợi vì vẻ vênh váo của nhưng cô , Vương Tiền bây giờ đường cùng, chính là chim sợ cành cong, chắc chuyện gì.
Cô chết, càng Vương Tiền đ.â.m d.a.o cô, như mới thật sự sống bằng chết.
Vương Tiền kéo cô những con đường vắng vẻ, đến khi trời chạng vạng tối, xung quanh càng lúc càng hoang vu, đến rìa huyện.
Dọc theo đường nhựa một dãy nhà cũ nát, phía là sườn đồi hoang vu, nhà nào nuôi lợn ở đây, đến gần ngửi thấy mùi phân nồng nặc.
Vương Tiền đá tung cánh cổng một ngôi nhà, từ tường viện đổ xuống một lớp tro bụi.
Khương Nguyệt trói c.h.ặ.t t.a.y chân đẩy một căn phòng tối, căn phòng tối om om, bốc mùi phân.
Góc tường co ro một cục đen, thấy bọn họ , cục đen ôm đầu lùi : “Đừng đánh , nhà tiền, ông tìm đòi tiền! Tìm bà nội , còn chú ba , chú ba nhiều tiền, chú còn là quan lớn, nhà chú cũng trẻ con, ông bắt con của chú , thả !”
Nói chuyện thật đáng ghét, mở miệng Khương Nguyệt nhận , là con trai út của nhà họ Phó, Phó Đại Tráng, thằng mập bắt cóc vì trộm mặc quần áo mới của Phó Tiểu Sơn.
Nó vẫn mặc bộ quần áo kiểu Trung Sơn màu xanh lam đó, chỉ là bẩn chịu nổi.
Cửa phòng mở , nhờ ánh sáng, Đại Tráng nhận cô.
“Tiện nhân! Cô đến cứu ! Mẹ ? Chú ba đến ? Tuyệt quá, sắp c.h.ế.t đói , ăn thịt kho tàu, ăn bánh bao!” Nó vội vàng bò : “Cô mang đồ ăn , mau đưa !”
Khương Nguyệt Vương Tiền đẩy một cái, loạng choạng một bước ngã về phía tường, cô cố ý tránh vũng nước đen sàn, tìm một chỗ sạch sẽ xuống.
Đại Tráng thấy cô cũng bắt đến, khí thế dâng lên lập tức xẹp xuống, nó đảo mắt, vội vàng : “Ông bắt cô , cần nữa , ông thả , còn thể giúp ông bắt cả hai đứa con trai của cô !”
Khương Nguyệt nhịn đau ở cổ, giơ chân đá bụng thằng mập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-176.html.]
Mẹ kiếp, để mày bậy!
Gia giáo kiểu gì, hại lợi !
Cô còn bụng cung cấp cho Phó Đình Xuyên manh mối về Vương Tiền.
Thằng mập “Oa.” một tiếng lên nhưng còn khí thế như , lẽ là do nhốt lâu .
Dù cũng chỉ là một đứa trẻ, cả ngày Vương Tiền ngược đãi, còn dọa sợ, sớm sợ mất mật, Khương Nguyệt đá một cái, nó sợ hãi co rúm trốn góc, giống như một con chim cút sợ hãi.
Khương Nguyệt thấy phân dính nó, chút đành lòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô so đo với một đứa trẻ gì.
Vương Tiền ngược sáng ở cửa, tay cầm một thùng dầu, đang đổ xăng lên tường.
Trong khí ngoài mùi phân còn thêm một mùi xăng nồng nặc.
Tim Khương Nguyệt đập thình thịch.
Tên khốn Vương Tiền định g.i.ế.c diệt khẩu.
Anh căn bản định để bọn họ sống sót trở về.
“Vương Tiền, điên ! Cưỡng đoạt tống tiền chỉ phạt tù vài năm là , g.i.ế.c đền mạng!”
Vương Tiền ném thùng xăng, từ trong túi móc một điếu thuốc ngậm miệng, tay cầm hộp quẹt: “Đây là bãi phế thải của nhà máy lọc dầu cũ, vứt đầu thuốc gây cháy ngoài ý , liên quan gì đến ?”